Đây chính là Fic đầu tay của mình. Nhưng phải tới khi viết fic thứ 2 mình mới dám up nó lên... ******************Một chút nhẹ nhàng, một phần lãng mạn, một ít vui tươi và một nỗi đau vô cùng lớn.... Tất cả tạo nên định mệnh đôi ta...…
au: 두두휳couple: JiKook/MinKook/KookMin và một số couple của BTSrate: phù hợp với mọi lứa tuổiMọi thứ trong truyện đều là hư cấu, trừ cái tên--> Mong mọi người ủng hộ<-- Mọi người xem thì nhớ comment điều không hài lòng để mình sửa, nếu thấy được thì bình chọn cho mình nha ^^ nếu thấy hay thì share giùm mình nhéĐừng cop nó đi nhé ^^ Thank you <3…
"Tình yêu đúng thật là đáng sợ, có thể khiến một cây cột điện biết đi mất não ha~." Jōno cười mỉm nhìn người ngồi đối diện.Song, người kia vẫn nhàn nhã thưởng thức càfe như thể người bị nhắc đến trong cuộc hội thoại không phải là mình. "Ừ, đúng là yêu vào ngu ra mà."Cột điện chó điên vô cảm, sau yêu não tàn mười phần công "Tecchō" x Mỹ nhân mù tàn nhẫn thụ "Jōno"Mỗi một chương là một sự kiện riêng biệt, lưu ý đây chỉ là truyện ngắn…
Yaaaaa!! Anh đã nói là em không được ăn kẹo vào buổi tối khuya như thế này cơ mà - Phàm bước vào nhà sau show diễn ngày hôm nay thì nhìn thấy bạn đang ngồi khoanh chân trên ghế sopha vừa xem phim vừa nhai kẹo 1 cách ngon lành... - Nhưng mà e thèm đồ ngọt mà bạn mếu máo nhìn Phàm vừa quát mình vừa lao đến giật mất hộp kẹo trên tay bạn...- Em có muốn sâu hết răng không hả? Ăn kẹo buổi đêm xong không biết đánh răng, lần nào cũng để anh hối thúc em đến khàn giọng, khan tiếng, em mới chịu đứng dậy.Khai mau mấy ngày anh không có nhà em đã ăn bao nhiêu kẹo rồi?Nhìn thấy Phàm mặt mày lạnh lùng, đằng đằng sát khí bạn biết Phàm giận thật rồi, đành lặng lặng tiến lại gần giơ tay túm lấy vạt áo sơ mi của anh, vừa lay lay, vừa nói- Em xin lỗi- .....- Em xin lỗi thật mà!! Phàm Phàm ah... đừng giận em nữa mà!!!- .....Phàm vẩn không nói gì, ánh mắt nhìn bạn không biểu hiện tí cảm xúc nào... bạn biết anh thật sự nổi giận thật rồi, chỉ còn cách im lặng cụp đuôi, bỏ tay khỏi vạt áo của anh..…
Trí Nghiên à cảm ơn vì đã là T-ARA cảm ơn vì đã không buông bỏ...cảm ơn vì cho em biết mỗi ngày vui vẻ thế nào khi có chị là một phần trong cuộc sống của em 💓…
- Tác phẩm đầu tay.- Dùng trí tưởng tượng và nỗi nhớ Duẫn Hạo để hoàn thành.- Không nhận gạch đá.- Chỉ nhận những lời chỉ bảo nhẹ nhàng.- Viết trong lúc tự kỉ.- Phi thực tế.- Viết bằng cả trái tim.…