Đây chỉ là thơ ngẫu hứng của mình nghĩ ra,nó có thể sẽ chẳng tuân theo một quy tắc nào,sẽ chẳng trìu tượng hay quá văn chương,nó chỉ là những cảm xúc bất chợt đến với mình và mình muốn ghi lại nó,đơn giản thế thôi.Bạn nào đọc thấy hay bình luận cho mình cái nhé,nhận xét góp ý cũng được.🥰…
Hoàng Nguyệt Nga - năm nhất thiết kế nội thất, ngoài miệng mạnh mẽ, bên trong lại đầy tổn thương vụn vặt. Chỉ muốn yên ổn học hành, tránh xa mọi rắc rối... cho đến khi người ấy xuất hiện.Trần Minh - năm cuối ngành IT. Trầm mặc, khó gần, mang theo bầu không khí lạnh đến mức ánh mắt cũng đủ khiến người khác im lặng.Không ai lên tiếng trước. Không ai muốn làm quen. Nhưng cũng chẳng ai chịu thua.Cô - cà khịa trong đầu.Anh - thờ ơ đến mức đáng ghét.Và rồi, từng ánh nhìn vô tình lướt qua, từng va chạm không rõ ràng... khiến mọi thứ bắt đầu lệch khỏi đường ray ban đầu.Một câu chuyện "chó mèo" không ồn ào nhưng đầy kịch tính.Không biết từ khi nào - đối phương trở thành ngoại lệ.Không biết từ khi nào - ghét bỏ bắt đầu chuyển thành tò mò...Mà biết đâu, dưới lớp gai nhọn ấy... lại là hai tâm hồn đang tìm cách chữa lành cho nhau?…
tao bị suytao bị sầutao bị luỵtao bị buồntao bị đau bụngtao bị đóitao muốn khóctao muốn ngủtao muốn nằmtao muốn không làm gìtao muốn quên đi mọi thứtao nghĩ gì tao sẽ viếtchiếc nhật ký public vô danh ;)…
văn phong của mình không hay, những đoản ngắn này chỉ là tập tành viết trong lúc ngẫu hứng thôi. Ai có góp ý gì thì mình nhận còn gạch đá thì mình xin phép từ chối ạ!…
Tác Giả: Ngọc Lan Châu/Bách Mạn Yến/Đạt Amethyst/Đạt Aventurine Thể Loại: Bạo lực biến thái thù dai tham vọng phúc hắc tiện thụ, công M thụ S, chủ thụ, nhất thụ đa công, nhất công nhất thụ, hiện đại, gia đấu/trạch đấu, đấu trí, thâm mưu kế hiểm, báo thù, cẩu huyết.Văn ánVõ Ngọc Thắng từng là một cậu bé yêu đời, dịu dàng và ngây thơ luôn mơ mộng tìm một người tốt bụng để trao thân gửi phận sống một cuộc đời hạnh phúc như chuyện cổ tích. Ước nguyện của cậu cũng đã thành sự thật....cái giá phải trả lại là đánh mất sự thuần khiết và lương thiện, trở thành một con người ích kỷ sống vì bản thân và "gia đình", tham vọng có dã tâm, vô cùng tàn nhẫn, khẩu phật tâm xà, thủ đoạn dơ bẩn. Câu danh ngôn của cậu là "khi ngươi chơi trò chơi quyền lực thì chỉ có thắng hoặc thua, sống hoặc chết." Ngọc Thắng sẽ chiến thắng và trở thành người quyền lực ngồi trên cái địa vị cao quý nhất? Hoặc cậu sẽ tìm được yên bình, chuyển ác hoá thiện trở lại thành con người như trước đây?…
Nơi hoàng hôn những buổi chiều rợp nắngCó ai trông thấy trên ngọn đồi xa xaMột cậu bé ngồi lặng lẽ, yên bìnhKhẽ ngắm nhìn phía chân trời lộng gióVương hạt nắng cuối ngày còn đọng lạiHòa vào mây cho những bản tình ca.-Nhà lữ hành, kẻ lang bạt, người hát rong-…
Ở đây mình viết những gì mình xem là hay, có thể là viết về một quyển sách hoặc bài thơ, đoạn văn nào đó dưới góc nhìn bản thân. Viết những cảm xúc ngẫu hứng, vu vơ nào đó về cảnh vật xung quanh và những cảm giác về nó. Đơn giản thế thôi :D…
Tại sao...mọi người lại ghét tôi? Tại sao...chẳng ai quan tâm gì đến tôi cả? Tại sao kia chứ?Cớ gì mà chẳng ai thèm lắng nghe tôi?Phải chăng... tôi chỉ đơn thuần là cục rác tươi trong mắt mấy người?Nếu vậy thì tôi phải tự biến bản thân trở thành hữu ích trong mắt mấy ngươi, ví dụ như....giết mấy người....Cũng được đấy…
* ngẫu hứng *- Anh là chàng tương tư, anh theo sau cô, muốn dành sự chân thành của mình để thuần hóa cô. - Cô là cô gái có vẻ ngoài bé nhỏ, tưởng chừng như e ngại nhưng lại có đủ dũng khí để ý một chàng trong tim.[ câu chuyện tình yêu của cả anh và cô, sẽ thế nào ? Liệu anh ( nam chính ) có thể đến với cô hay là cô sẽ ở cạnh một ai khác ? ]…
đây là những câu chuyện tự mình viết ra và mình viết nhằm mục đích chính là để mình tự đọc lại những dòng cảm xúc mơ màng của mình về một câu chuyện tình mà mình viết ra ....vậy thôi…
Theo chân một điều tra viên, những vụ tự tử gần đây có xu hướng tăng, đặc biệt là giới trẻ.Họ áp lực trong cuộc sống, chọn cái chết làm cách giải thoát cuối cùng.…
đưa cậu vào con đường khám phá tâm trí và trái tim tớ.một chút trải lòng và vài bài thơ tớ đã viết cho tình đầu.nơi để tớ lưu giữ những con chữ của riêng bản thân.…