[DooGem] Đôi Ta
Chúng ta liệu có phải là tình yêu hay không? Chuyện dựa trên tưởng tượng của tui, mấy bà hem có bê lên cho chính chủ thấy nhenn, tất cả chỉ là hư cấu. 🦈💗🐻…
Chúng ta liệu có phải là tình yêu hay không? Chuyện dựa trên tưởng tượng của tui, mấy bà hem có bê lên cho chính chủ thấy nhenn, tất cả chỉ là hư cấu. 🦈💗🐻…
Chỉ là một vài mẩu chuyện nhỏ do mình nghĩ ra về Tang DiênTác giả bản gốc : Trúc DĩTruyện gốc : Vụng trộm ko thể giấu, Khó dỗ dành.Fanfic…
Chuyện hơi nhạt nha các bà... Giới thiệu nhân vật:Park Jimin:22 tuổi là chủ của tập đoàn Park Thị lớn nhất nhìn Hàn Quốc. Tính tình lạnh lùng, khó gần, coi tính mạng của 1 người như 1 con kiến, máu lạnh, có rất nhiều cô gái bu quanh ah nhưng chỉ vì tài sản. Min Ami: 17 tuổi suất thân từ một ngôi là bình thường, mẹ mất sớm khi cô mới chỉ có 4 tuổi. Cô rất hiền lành hay quan tâm đến cảm xúc của người khác. Min Yhung:Ba của Ami là người mê cờ bạc, rượu chè, muỗi khi thua bạc lại về nhà đánh đập Ami. (Còn một số nhân vật khác)…
Mối tình giữa hai con quái vật vô cảm và một sinh vật yếu duối mang tên "Con người""Liệu ta và ngươi, kẻ nào sẽ có được tình yêu từ người ấy?""Đau thương à, cũng là một loại Ái tình mà thôi."…
"chú đừng cầm cây súng đó,đừng giết người nữa có được không?"Jungkook rưng rưng nước mắt nhìn người mình yêu đang chuẩn bị nổ súng giết người..Kim Taehyung cùng với giọng điệu ấm áp nói "nếu tôi không có súng trong tay thì sao tôi có thể bảo vệ được em khỏi cái thế giới tồi tàn này chứ.."---------------- fic thuộc dạng sinh tử văn, He, ít ngược ,H sign: tyy_tktktk…
- Tên truyện: Đoá mạn đà la của cô dâu xứ Lâu Lan- Tác giả: Đồng Hoa- Editor: Bonnie Nguyen- Thể loại: ngôn tình, lịch kiếp, có yếu tố Phật giáo, HE/SE/OE tuỳ cảm nhận độc giả- Độ dài: 7 chương***Mình đã đọc truyện này từ lâu và rất ấn tượng. Gần đây, mình đọc lại vì cần tìm hiểu một vài thông tin về Tây Vực. Tuy nhiên, khi đọc lại một số bản edit trên mạng mình mới thấy các bản edit đều gặp nhiều vấn đề, từ ngữ nặng màu convert, câu cú diễn đạt tối nghĩa vô cùng. Vì vậy, tranh thủ nghỉ hè, mình quyết định edit lại. Rất hoan nghênh và cảm ơn mọi người đã tới! Love ya~~…
Văn án: làm một cái lớn lên hảo, gia đình bối cảnh cũng không tồi Beta, Đoạn Gia Diễn xuôi gió xuôi nước lãng mười mấy năm, thẳng đến trung học gặp gỡ Lộ Tinh Từ. Lộ Tinh Từ gia thế so với hắn hảo, người so với hắn cao, bóng rổ đánh đến so với hắn hảo, học tập càng là vứt Đoạn Gia Diễn tám trăm điều phố, mà ngay cả Đoạn Gia Diễn hồ bằng cẩu hữu, ngẫu nhiên cũng sẽ nhịn không được khen Lộ Tinh Từ vài câu. Quan trọng nhất là, Đoạn Gia Diễn nhìn chăm chú cô nương, thản ngôn mình thích giáo thảo Lộ Tinh Từ nhiều năm . Đoạn Gia Diễn từ nay về sau đơn phương nhìn không vừa mắt Lộ Tinh Từ, thẳng đến có một ngày, hắn lấy được chính mình mới nhất kiểm tra sức khoẻ báo cáo. Hắn là cái phân hoá đã muộn Omega, bởi vì phân hoá đến quá muộn, người cấp nghẹn phá hủy, Alpha một tới gần Đoạn Gia Diễn liền sẽ cả người đau đớn tưởng đánh người. Hắn đối sở hữu Alpha tin tức tố mẫn cảm, trừ bỏ Lộ Tinh Từ. - Một ngày tự học buổi tối. Đoạn Gia Diễn thân thể không thoải mái, không thể không phiền toái Lộ Tinh Từ cắn một hơi cổ của hắn, làm lâm thời dấu hiệu. Làm xong dấu hiệu, Lộ Tinh Từ tản mạn đạo: "Chúng ta Alpha tính tình đều rất kém cỏi, thực keo kiệt, ngươi nhượng ta giúp ngươi làm dấu hiệu, có thù lao sao?" "Vậy ngươi..." Đoạn Gia Diễn thăm dò tính hỏi: "Đại khí điểm?" "Đi a, " đối phương trường mâu cụp xuống, điểm điểm chính mình trắng nõn cổ: "Ngươi cũng cắn trở về, ta liền không so đo ." Đoạn Gia Diễn: "..." - học bá đại thiếu gia vườn trường nam thần công X học…
Chuyện là tớ lụy Cố Nhiên và Khương Giai quá nên tớ muốn viết một câu chuyện để không quên hai bạn nhỏ dễ thương này rồi Lưu ý:Câu chuyện sẽ khác hơn so với phim,Cp9 là NhiênGiai và quan trọng nhất là văn phong của tớ sẽ không quá ổn nên mong mn góp ýThể loại: txvt,hiện đại,hài hước,1×1…
tôi là một cô bé cá tính giớng đàn ông . Trong lớp tôi hay chơi cùng các bạn nữ và thích đánh nhau giống đàn ông.Trong năm lên cấp 2 này , tôi đã làm quen với những người bạn mới và lớp tôi , đặc biệt ở lớp tôi là lớp trưởng và dần dần chứng kiến những câu chuyện dở khóc dở cười ở lớp tôi.Lớp tôi là lớp Cá Biệt của khối😁Bye nhá!Nhớ ủng hộ mình câu chuyệnn này nhá …
Năm 2037,A.I đc phổ biến toàn cầu trên thế giới và mn sử dụng nó như 1 ng bạn để trò chuyện .…
"Cánh hoa xương trong nước đã sắp vụn vỡ, vậy tại sao em vẫn chưa trở về?" 🥀 Một chiếc fic nhỏ viết cho Dowoo, thật sự đã dành rất nhiều thời gian. Thể loại: Hiện đại, 1x1, vệ sỹ lạnh lùng công x yếu ớt tiểu mỹ thụ, thanh xuân vườn trường, chủng điền văn.…
Nguồn: isach.info…
Mèo hóa cáo là bình thường, nó còn hóa ra thứ gì khác cơ...…
Truyện k…
- Lãnh Ngạo (Anh/ nam chính) : 22 tuổi, là một soái ca lạnh lùng , giàu có, chỉ ấm áp với người mình thương yêu. Là tổng tài của công ty TK và cũng là một người có tiếng trong thế giới ngầm. - Tiểu Tinh ( Cô/ nữ chính) : 20 tuổi, là một tuyệt sắc , hài hước, ngang bướng,.... Là một hồ ly tinh tu luyện ngàn năm thành người.-Mạc Niên Niên (nữ phụ): 20 tuổi, là một tiểu thư , nhưng cũng đồng thời là một con hồ ly tinh tu luyện ngàn năm. Không rõ tính tình.…
Nội dung rất sâu sắc... kể về tao:vvv…
Tôi - Sinh viên năm thứ hai trường Y, chuyên ngành Điều Dưỡng Đa Khoa, luôn vỗ ngực tự hào mình là một nữ thanh niên thời đại mới đạt 3 giỏi đúng chuẩn: Giỏi ăn. Giỏi ngủ. Giỏi trốn tiết. Trong kì thi đại học cao đẳng đó tôi đã dùng hết mười phần công lực từ lúc bú mẹ để cố gắng lọt vào một trường đại học nào đó, bởi tôi nghe giang hồ đồn rằng sinh viên sống an nhàn tự tại, ăn xong ngủ, ngủ xong chơi. Quả nhiên động lực ấy đã thúc đẩy tôi mãnh liệt, tôi thành công đạt được mục tiêu của mình.Tôn chỉ sống trên đời của tôi là: Một: Không có đồ ăn thì chấn lột, cướp bóc. Có đồ ăn tuyệt đối ăn sạch không bỏ dở, nếu có thể thì liếm bát sạch bóng đến soi được gương càng tốt. Và chắc đó cũng chính là lý do các cô chú nhà bếp ở căng tin mỗi lần nhìn thấy tôi tới là tình yêu thương như biển Thái Bình dạt dào. Hai: Nếu có thể ngồi tuyệt đối không đứng, nếu có thể nằm tuyệt đối không ngồi và quan trọng nhất là nếu có thể trốn tiết tuyệt đối không bao giờ lên lớp. Lảm nhảm vậy đủ rồi, việc chính tôi muốn nói ở đây là Tôi - Một thanh niên với những phẩm chất xuất sắc như trên đã và đang gây ra chuyện động trời gì thế này! Tôi đang tràn ngập trong cảm giác tội lỗi và hơn hết là hối hận. Tại sao sáng nay tôi lại lên chuyến xe Bus định mệnh này để rồi cuộc sống sinh viên an nhàn của tôi bắt đầu trở thành những tháng ngày đẫm máu và nước mắt từ đây! Doraemon ơi, cho mình mượn máy quay ngược thời gian có được không?…
Năm nay, năm cuối cấp của chúng tôi. Năm mà chúng tôi phãi tích cực hơn rất nhiều. Song đó là tình bạn chúng tôi. Chúng tôi luôn bên nhau dẫu cho có chuyện gì có thể nói không gì có thể ngăn cãn được tình bạn này. Những chuyện lớn nhỏ lớp tôi luôn đều cùng nhau vượt qua.Cho đến một ngày những con thú bổng dưng xuất hiện. Nó cư xữ chã giống ai so sánh nó với thú thì hơi tội con thú vì thú nó còn biết ơn những người giúp nó. Còn nó chã có óc suy nghĩ. Nhưng không sao vì đó chĩ là quá khứ chúng ta hãy cùng nhau hướng về tương lai nhé. A3 ơi hãy lun sát cánh bên nhau nhé. Có gì buồn hãy cứ nói nhau nhé. Chúng ta luôn là bạn nhau nhé…