Dành cho chàng trai trẻ lang thang và cô gái yêu chiêm tinh học.Mỗi truyện trong series là một fic rời, xoay quanh Scaramouche (Wanderer) và Mona Megistus, có thể liên quan đến cốt truyện của game hoặc hoàn toàn là AU.----------------------------------------------------Genshin Impact Fanfic Cover made by meEnglish version: on Hoyolab & Ao3Truyện dài ScaraMona: coming soonHoyolab: https://www.hoyolab.com/accountCenter/postList?id=14557855----------------------------------------------------Vui lòng không đăng lại, không chuyển thể hay dịch truyện khi chưa có sự đồng ý của tác giả.Top 1 tag #scaramona (9/2023)…
Truy cập website https://vnovel.net/ để tiếp tục đọc truyện hoàn toàn miễn phí!Tóm tắt:“Biến đi.”“……”“Bây giờ tao không muốn nhìn thấy mặt mày nữa. Về nhà mày đi.”Những lời nói ra chỉ vì sợ rằng nếu ở lại sẽ còn thốt ra những lời lẽ tồi tệ hơn. Gương mặt Yeonwon đầy tức giận, cậu thở dài rồi quay lưng bước vào phòng ngủ. Bỗng chốc, một lực mạnh túm lấy cổ tay cậu, kéo cậu quay ngược trở lại.Yeowon rất ghét khi Taekang dùng sức. Có hai điều mà Taekang luôn vượt trội hơn so với cậu, đó chính là chiều cao và sức mạnh. Yeowon cũng có một cơ thể săn chắc nhờ tập luyện thể thao, nhưng không thể nào đánh bại được sức mạnh bẩm sinh của Taekang cao hơn 190cm.“Thả tao ra.”Taekang dễ dàng khống chế cậu, khiến Yeowon nhíu mày. Taekang thở dài nặng nề.“Tao không hiểu.”Dù hơi thở nặng nhọc nhưng giọng nói của hắn lại rất nhẹ nhàng.“Tao không hiểu tại sao mày lại tức giận như thế.”“Là tại tao giấu mày chuyện này bấy lâu nay hay là vì tao đã gặp Jeon Chaemin?”Câu hỏi chính xác đến từng điểm khiến Yeowon chột dạ không thốt nên lời. Cậu tức giận vì hắn đã giấu cậu chuyện này hay chỉ đơn giản vì đối phương là ‘Jeon Chaemin’?Yeowon biết rõ dù là lý do nào cậu cũng không có quyền tức giận với Taekang như vậy. Nhưng Yeowon đã mất kiểm soát cảm xúc từ lâu. Sức mạnh ở cổ tay, ánh mắt tự tin không hề có chút ân hận nào, tất cả đều khiến cậu càng điên tiết hơn.“Bẩn thỉu.”Cậu nhìn Taekang bằng con mắt đỏ ngầu. Do ảnh hưởng của rượu, cơn giận của cậu càng thêm dữ dội. Đó cũng chính là thứ góp phần làm cho cậu dễ dàng bốc hỏa đến như vậy.…
《[ Nura Rihyon ] Mộc trung anh 》Tác giả: kelicHắn mắt vàng thượng chọn, khóe miệng giơ lên dày ý cười, trơ mắt văn lộ yêu dị diễm lệ, điêu theo phụ thân chổ thâu tới cái tẩu:"Của ngươi u buồn làm cho người ta tâm đều lâm vào nghỉ chân, là này đêm trăng trung nhất loá mắt hoa.""Thì ra là thế, cùng nghe đồn giống nhau là tuyệt thế mỹ nữ a." Hắn hơi hơi hí mắt, ngữ khí tình thế bắt buộc, "Bổn đại gia phải định ngươi!"... Lưu manh!Thẹn quá thành giận Mục Anh không chút do dự rút đao, cầm tiến đến hội dưới ánh trăng mỹ nhân yêu quái chém vào kêu khổ không chịu nổi.Cho nên nói, gia gia ngươi truy lão bà phải phúc hậu. Tôn tử nhìn thấy ngươi đâu ~Bình thường hãy văn án:Trừ bỏ tự do, nàng cái gì cũng không phải.Phong lưu thành tánh yêu quái khó được còn thật sự đứng lên, mắt vàng chảy xuôi phát sáng: "Ta làm không được. Nhưng là, nếu không có ngươi, bổn đại gia cũng không dục vô cầu."——————————Đã ngoài, bị gia gia manh đắc vẻ mặt huyết tên khai hãm hại! Trung thiên, nguyệt nội kết thúc, cp ngươi hiểu được!Thỉnh mặc niệm, tác giả trung nhị tác giả trung nhị...Nội dung nhãn: Xuyên qua thời không tình có chú ý vui mừng oan gia tình yêu chiến tranhTìm tòi mấu chốt tự: Diễn viên: Youhime (Mục Anh), Nura Rihyon ┃ phối hợp diễn: Keikain Hidemoto, Yako (Ameonna), Gitsune, Keikain Koremitsu, Yuki-Onna, Gyuki từ từ một đống lớn ┃ cái khác: Bách quỷ dạ hành, quỷ Dối Trá, âm dương sưVăn vẻ loại hình: Đồng nghiệp - ngôn tình - cổ kính - động mạn…
bộ đầu tay nên không hay lắm,sẽ có nhiều sai xót,tôi làm để xin ý kiến và cũng mong mọi góp ýVăn Án:Câu truyện nói về một con ả có khao khát mảnh liệt với tình yêu,nhưng nhận lại chỉ là những lời chỉ trích,những lời nói tệ bạc của người ả yêu.Bị cái xã hội này ruồng bỏ,chả ai giúp đỡ,đau khổ này rồi lại tới đau khổ khác.Mẹ của ả đấy ngã bệnh nặng,tiền chữa trị lên tới 30 triệu yên(tương đương với 5,321,221,830,00 tiền Việt,thông tin tôi lấy từ google).Con ả năm ấy chỉ mới 15 tuổi,ả đã làm mọi cách để moi ra tiền.Từ đòi nợ,buôn bán chết cấm,dại dâm,cờ bạc,lừa đảo,... ả đã làm hết tất thảy.Năm 20 tuổi sau khi chi tiêu tiền chữa chị cho mẹ,ả ta rảo bước trên con hẻm nhỏ,tối tăm....Bằng!!Sững sờ đặt tay lên ngực,máu từ cổ họng chảy ra từ miệngĐúng vậy, ả đã bị bán bởi 1 trong số những người ả đã từng đòi nợ.Đây phải chăng là quả báo mà người ta đã từng bảo?Nhưng ả ta này nhất quyết không phục,nhìn cô gái cầm súng bắn mình...ả lấy từ túi áo 1 cây súng và bắn,cùng lúc người kia gục xuống mắt ả lờ mờ và sau đó là nhắm hẳn..." Tôi không bao giờ yêu cô đâu!!"...."Con ả trà xanh kìa!"...."Cút đi đồ trà xanh,tiểu tam!"......Sau tất cả ả ta vẫn là người thua cuộc...Bỗng tỉnh dậy ở một thế giới khác,thế giới đầy rẩy bất lương.Ả sẽ ra sau trong cái thế giới bất lương này?Nhưng sao ả lại trong thân xác một đứa con trai thế này?!Mà còn là em trai song sinh không có trong Tokyo Revengers của Hanma Shuji nữa chứ!! Văn bản thì nó nghiêm túc z nhưng vào truyện thì nó lại lắm=((*Cảnh báo:truyệ…
Văn án:Biển người rộng lớn, tìm người tốt rất dễ, tìm người hợp mới khó. Có câu: người bên bạn suốt thời thanh xuân tươi đẹp chưa chắc là người đi cùng bạn đến cuối đời. Thật may, em đã phí hoài thanh xuân của mình cho người khác, để nguyện phí hoài cả cuộc đời cho anh.Cô, một cô gái quá đỗi bình thường không ngờ cũng có ngày vì chia tay mối tình 9 năm mà bị biến thành "mất trí". Con người chững chạc, dịu dàng, hiểu chuyện đã sớm trở nên phóng khoáng, vô âu vô lo, tính cách còn thêm mấy phần xốc nổi. Anh, người đàn ông không có gì đặc biệt nhưng lại là hình mẫu của biết bao cô gái. Từ ngoại hình đến năng lực đều có thừa. Nhưng đối với cô trước đây có lẽ kẻ vô vị như anh chỉ là lớp sương mờ nhạt không đáng để vào mắt.Giữa bọn họ chính là không có cái gì gọi là định mệnh. Nói chính xác hơn là ra đường quên xem ngày nên lỡ đụng trúng. Nếu không phải ở thời điểm này thì anh và cô vốn mãi chẳng còn cơ hội tìm thấy nhau. Cả đời, anh sẽ không bao giờ yêu thích nổi loại phụ nữ không đứng đắn như cô. Ngược lại, bấy giờ cô là hoa đã có chủ.Thế mà mối quan hệ vô duyên vô cớ lại bắt đầu bằng câu:Chúng ta kết hôn đi!Đoạn tình cảm của bọn họ chẳng khác gì cơn mưa đầu mùa, tưới mát tâm hồn hai kẻ héo úa trong tình yêu...Trích:- Tôi có thể giúp anh.- ...có cách sao?- Đương nhiên rồi, nhưng mà tôi đâu thể giúp anh không công được.- cô muốn gì?- Muốn anh...muốn anh kết hôn với tôi.…