CẢNH BÁO NỘI DUNG Toàn bộ các thực thể, tổ chức, sự kiện trong series "Vạch Âm Tuyến" là sản phẩm của trí tưởng tượng.Tác phẩm không cổ xúy mê tín dị đoan, xuyên tạc văn hóa hay vi phạm pháp luật Việt Nam.Nội dung mang tính giả tưởng, u ám và không khuyến khích áp dụng vào thực tế. Độc giả cân nhắc khi tiếp cận.…
Ngày Trôi Không Chờ ĐợiTác giả: Đông Phương Bạch.Câu chuyện thứ nhất : Điều Ước Từ Cá VoiBạn có tin vào những điều huyền bí hay không? Tôi cũng không tin lắm vào những điều đó, cho đến khi tôi gặp được một người, và lắng nghe câu chuyện của anh ta tôi mới biết...những điều cạnh mình, những gì mình thấy , những thứ hữu hình chưa chắc gì đã là tuyệt đối và tôi cũng chợt nhận ra rằng có những thứ hữu hình tồn tại và... cũng có những thứ vô hình...Anh ta hỏi tôi rằng " cậu có tin vào ước nguyện của cá voi không?"Tôi chợt cười, nào giờ chỉ có điều ước từ ông bụt, ông tiên,...lần đầu tiên tôi nghe điều ước từ cá voi đấy!Anh ta vẫn thản nhiên, ngắm nhìn mặt biển , sóng xô từng cơn vào bờ, rồi lại xô vào bờ, những bọt trắng của sóng biển tan ra đẹp lắm tựa như tuyết nhỏ nhắn lại dễ vỡ tan. Biển hôm nay thật đẹp, xanh ngắt một màu nhạt, bầu trời cao và trong, những cơn gió không quá mạnh nhưng đủ cuốn sóng đi và còn cả những cánh hải âu đang bay ngoài kia. Tuy nhiên bên cạnh tôi người con trai lạ mặt mà vô tình đi du lịch cùng chuyến xe với tôi đến bãi biển này, anh ta vẫn thờ ơ, vẫn trầm ngâm với mọi thứ, ngoại từ viên đá cụi màu ngọc bích anh đang nắm nó xoay xoay trong lòng bàn tay ra thì anh không nhìn thứ gì cả, có ngước lên đón gió cũng chỉ là vẻ mặt dửng dưng không cảm xúc.…
Nguyễn Duy Minh - một chàng trai lạnh lùng, trầm tính, sống ở nước ngoài từ nhỏ. Vì công việc của ba mẹ, cậu buộc phải trở về Việt Nam và bắt đầu cuộc sống mới. Cậu không hứng thú với những mối quan hệ xung quanh, càng không mong chờ điều gì đặc biệt ở ngôi trường cấp ba sắp tới.Hồ Bảo Trân - cô gái hòa đồng, bướng bỉnh nhưng đầy tinh tế. Cô yêu thích văn chương, có cuộc sống gia đình hạnh phúc và luôn tràn đầy năng lượng. Ngày đầu tiên đi học, cô vô tình giúp một cậu bạn sửa xe hỏng giữa đường, chẳng ngờ rằng đó chính là hàng xóm mới của mình - cũng là người sẽ ngồi chung bàn với cô suốt năm học này.Hai con người, hai cá tính đối lập, cùng chung một bàn học. Những ngày đầu, họ chỉ là hai người xa lạ vô tình bị đặt cạnh nhau, nhưng dần dần, những khoảnh khắc nhỏ nhặt lại khiến trái tim cả hai rung động.Tuy nhiên, giữa họ không chỉ có sự khác biệt trong tính cách mà còn cả những biến cố không ngờ tới: từ sự xuất hiện của cậu bạn thanh mai trúc mã của Bảo Trân, những hiểu lầm, ghen tuông, đến những giây phút bối rối khi nhận ra trái tim đã lỡ nhịp vì nhau từ lúc nào chẳng hay.Câu chuyện không chỉ là những tháng ngày thanh xuân tươi đẹp, mà còn là hành trình trưởng thành, là cách họ học cách yêu, thấu hiểu và bao dung.Liệu rằng từ "bạn cùng bàn" có thể trở thành "người yêu" hay không?Một chàng trai trầm tính, lạnh lùng.Một cô gái nóng nảy, hoạt bát.Cùng ngồi chung một bàn, cùng trải qua những khoảnh khắc ngọt ngào lẫn giận hờn.Có những điều mà ngay từ đầu, chúng ta đều không nghĩ rằ…
#Chap1: Cậu 8 tuổi cô 6 tuổi"Này anh... Em thích anh... ""Nhưng anh không thích cưng"........... Mỗi ngày nhỏ đều chạy qua nhà anh chơi. Khi có bài tập không hiểu, nhỏ liền tìm kiếm anh. Nhưng đó chỉ là cái cớ để gặp mặt anh thôi. .............. Cậu 14 tuổi cô 12 tuổi"Này cậu. Tớ thích cậu.! ''" Ừ""Cậu có thích mình không? ""Không""Tại sao? ""Vì cậu không phải mẫu người của tớ"... ............ Cậu 18 tuổi cô 16 tuổi. " Ê nhóc. Tao thích mày. Mày cho tao một cơ hội nha!? ""Biến đi. Tao không thích mày. Phiền quá"Cô chỉ nở một nụ cười chua chát rồi bỏ đi. Nhưng đâu ai hiểu đuợc rằng tim cô đau như cắt. Vậy mà cô vẫn không từ bỏ được thứ tình cảm ấy. ................Cậu 22 tuổi cô 20 tuổiCô đã lấy hết cần đảm của mình ra tỏ tình, để cho cậu ta biết là cô thương cậu ta biết đến nhường nào. "Anh ơi.. Em.. Em... "BỐP......... 5 bàn tay đỏ ửng trên khuôn mặt xinh xắn của cô. Hộp quà trên tay cô rơi xuống đất. "Sao mày lì quá vậy. Đã mấy năm rồi. Sao cứ đeo bám tao mãi thế. Đúng là đồ bẩn thỉu(chẳng hiểu sao tim cậu đau nhói) " Tôi đã làm gì sai chứ. Tại sao lại đối xử với tôi như vậy...? Tôi thw anh rất nhiều. Anh có hiểu lòng tôi không..? " (Cô nói trong tiếng nấc) ............ Nói xong cô lao thẳng ra ngoài đường, mặc cho trời đang mưa. Cô bây giờ đang rất tuyệt vọng. Cô khóc từng tiếng. À không cô khóc rất nhiều. Phải chăng ngày mà cô buồn nhất là ngày trời sẽ đỗ cơn mưa. .....RẦM......…