Tác giả: 말린꽃Người dịch: Beloved HusbandTình hình cập nhập: vẫn đangLưu ý: Vui lòng không sao chép bản dịch của tôi trên bất cứ hình thức nào! Hiện tại chỉ đang dịch trên Wattpad, chưa trên các trang web hay các ứng dụng nào khác. Cảm ơn! TÓM TẮTKang Chae Heon.Bạn cùng lớp cấp 3, bạn cùng lớp đại học và là người tôi thầm thương trộm nhớ từ lâu.Một người đàn ông luôn đứng đầu chuỗi thức ăn, nhưng vẫn tốt bụng và thân thiện với mọi người.Khi anh ấy mỉm cười ấm áp như ánh mặt trời mùa xuân, cảm giác như cả thế giới đang tỏa sáng.…
Xuyên từ tận thế đến tương lai, không bị zombie uy hiếp, hàng tháng còn được Liên Bang phát tiền trợ cấp, Thì Dư nằm ngửa ra đất, quyết tâm làm một con cá mặn.Đáng tiếc, ông trời không muốn cho cô sống như ý, Trùng tộc xâm chiếm, trực tiếp biến cô thành nạn dân.Thì Dư: ??? Ta chỉ muốn làm một con cá mặn sống qua ngày, là các ngươi ép ta. Sau này, không ai là không biết trong khu quân sự có một Chiến thần cơ giáp, đi đến đâu quét sạch Trùng tộc đến đó. Toàn mạng phát cuồng: Chiến thần đỉnh chóp!Hành tinh Thâm Lam đại bại trong tay địch, trở thành chiến trường khốc liệt giữa con người và Trùng tộc, đám người còn sống bắt buộc phải thành lập tuyến phòng thủ chiến đấu. Thì Dư vừa bị ép về nhà, chưa kịp ổn định đã bị bắt nhập ngũ chiến đấu tiếp.Thì Dư: ??? ĐM, đã nói là chỉ muốn làm một con cá mặn sống qua ngày, sao các ngươi cứ ép ta thế. Trường quân đội đứng đầu Liên Bang không ai là không biết, khu quân sự cử một đoàn học sinh đến để học tập, trong đó có một người bị cử đi với lý do: Sống quá lười biếng, cần đưa đi rèn luyện nghiêm khắc. Đội ngũ giáo viên, học sinh: "WTH!!!"Tóm tắt: Nữ cường, dị năng, ngoài vũ trụVai chính: Thì Dư, Tạ Dữ Nghiễn. Vai phụ: Cắm cọc ở đây hóng chuyện, idol em đỉnh quá huhu!!!Nội dung: Đừng nhắc, để ta yên lặng làm cá mặn đi.Ý nghĩa truyền tải: Mọi người cùng chung tay hợp tác để thế giới ngày một tiến bộ.…
Bên tai tôi vẫn còn đang văng vẳng câu nói, "Thùy Dương có thích thầy không?""Có thích mà bây giờ hỏi mới nói hả?""Thầy chỉ đợi được 5 năm nữa, không đợi lâu quá được!""Có được không?"Thật ra, sau câu chúc mừng năm mới nếu tôi có thêm dũng khí ghi thêm một dòng nữa: "Năm mới Thùy Dương vẫn rất thích thầy" Thì có lẽ chúng ta giờ đã khác...*****[Năm năm sau như thế nào thì em không dám chắc nhưng mà hiện tại "Gói Gọn Hồi Ức Trao Cho Anh"]"Không thành đôi thì cũng đành thôi."Tôi không muốn tiết lộ bất cứ điều gì về anh ấy hết.Bởi vì...Dù cho đến lúc em tan biến đi, em vẫn muốn người mà em yêu là một ngôi sao. Một ngôi sao sáng giữa bầu trời đêm. Anh không thể bị lu mờ vì em được.…
Ngươi có từng thấy có thể đem danh nhân danh ngôn nghiêm trọng vặn vẹo thành già như vậy sư sao? Ngươi có từng thấy dụ khiến khả ái : đáng yêu học sinh mới nhảy vào trong hồ vì mình mò giầy lão sư sao? Theo các sư huynh sư tỷ nói: "Người này không thể nói lý, lời nói không thể tưởng tượng nổi, cho cuộc đời của chúng ta tạo thành liễu lớn lao ảnh hưởng! !" Người từng trải lời của quả thật lời nói thấm thía, trọng yếu vạn phần. Ta nghe mãnh liệt gật đầu, sư huynh sư tỷ, Bão Bão ~ ta quá có thể hiểu được các ngươi! Các ngươi phóng tâm mà đi thôi, các ngươi trước ngã, tự nhiên có chúng ta nối nghiệp. Của ta bốn năm đại học, nhất định chính là muốn hủy ở này cầm thú lão sư trên tay. Mẹ ta nói với ta, đại học không thể so với trung học, để cho ta mọi chuyện đê điều Nhưng là... ta đê điều đứng lên sao? Ngày thứ nhất cùng đạo sư khiêng thượng, ngày thứ hai cùng đại tiểu lớp trưởng chống lại Ngày thứ ba... chao ôi, không nói Nếu như trời cao cho thêm ta một lần cơ hội, ta chỉ hy vọng nói "Xin đem của ta "Đê điều" đại học kiếp sống trả lại cho ta!"…
Một chàng trai tên Kenshi với một cuộc sống thanh thản bỗng một ngày đổ bệnh nặng, vào đêm trước ngày anh chết, một ác quỷ đã đến nhà anh, cho anh sự lựa chọn được sống thêm một thời gian, hay chết vào ngày mai, với điều kiện mỗi ngày anh sống, những kí ức của mọi người về anh sẽ biến mất dần...Đây là câu chuyện của một con người đối diện với cái chết cận kề và người mà anh mang trọn trái tim để trân trọng.....(Chuyện đầu tiên của mình đó nhá)…
Năm nhất đại học, thông qua 1 bài đăng trên mạng xã hội, mình đã tìm được 1 người bạn ở cùng vô cùng ưng ý - cùng tuổi, cùng giới tính, cùng trường, cùng sở thích.Chúng mình ở cùng nhau trong 1 căn nhà có nhiều phòng cho thuê, đa số đều là sinh viên, dân văn phòng, rất đàng hoàng và lịch sự.Phòng của chúng mình là 101, cạnh bên là phòng 102, chúng mình thường hay trêu là người ở phòng ấy hẳn là 1 người đặc biệt, có 1 không 2. Tuy nhiên, chúng mình cũng chưa bao giờ gặp chủ nhân phòng bên cả, do bạn ấy thường đi học/ đi làm về rất muộn.Cho đến 1 ngày nọ, lần đầu tiên mình gặp bạn nam phòng bên, dù chỉ là lướt qua nhau ở hành lang, cũng đã làm mình nhận ra: à, mình crush bạn ấy mất rồi.Bạn ấy là 1 bạn nam hơn mình 4 tuổi, bạn đã đi làm, bạn có dáng người cao và gầy, mặc sơ mi trắng rất đẹp, bạn đeo kính trông rất hiền, nụ cười thân thiện và nhẹ nhàng. Như 1 làn gió xuân thổi qua, hương thơm vương vấn để lại, khiến mình ấn tượng mãi không quên.Với sự quân sư của cô bạn cùng phòng, mình đã viết 1 lá thư - gọi là thư nhưng thật ra chỉ là 1 tấm giấy nhỏ gấp đôi, bên trong là chữ "101 chào 102" (là số phòng của chúng mình), rồi nhét vào khe cửa của bạn ấy, sau đó hồi hộp chờ đợi.1 ngày, 2 ngày, rồi 3 ngày trôi quaBạn ấy không phản hồi4 ngày, 5 ngày, rồi 1 tuầnMình thất vọng và dần từ bỏNửa tháng sau đó, khe cửa của mình xuất hiện 1 lá thư...…