[ KHR - All27 ] Di Ảnh
Mô tả :" Biết khóc biết cười. "" Hôm nay là ngày mát mẻ của buổi sáng, Thế nhưng sao vẫn lạnh buốt tâm hồn, Có lẽ hơi ấm đã vơi, Lòng người đã lạnh. "…
Mô tả :" Biết khóc biết cười. "" Hôm nay là ngày mát mẻ của buổi sáng, Thế nhưng sao vẫn lạnh buốt tâm hồn, Có lẽ hơi ấm đã vơi, Lòng người đã lạnh. "…
Mô tả : " Hãy cho tôi biết.. Sự chân thành của người, là sương trước gió; nắng sau mây hay một loại nồng nàn giữa ngày và đêm? "…
[ KHR - All27 ] Tình " Tình đong đầy ở đáy mắt, Chúng tôi yêu em như sinh mệnh, Thân này trao em như lời hẹn, Một mai sẽ đưa em về dinh. "…
Mùa thu năm ấy ...Sự rung động đầu tiên của đời người...Định mệnh đã cho ta gặp lại nhau !…
Một tuổi mẫu thân hỏi hắn"Nhi tử ngươi đang làm gì?""Hấp thu thiên địa các loại linh khí nha"Sáu tuổi hắn Tiên Thiên đỉnh phong mẫu thân hỏi hắn"Nhi tử ngươi đang làm gì?""Tán công rồi, nếu không đột phá liền không tốt"Hai mươi tuổi hắn đã là Đại Đế hướng về Kim Long Vương khoe khoang"Này là siêu phàm chiến khải, gia bỏ ra thật nhiều khổ luyện ra thần công. Ngươi dám tiếp chiến?"…
Câu chuyện dựa theo một câu chuyện có thật ngoài đời…
_Chỉ là 1 chút hint ;^;…
tác giả: Actress-Câu truyện xoay quanh về cuộc sống của một chàng trai làm tại một quán cafe được gặp một cô gái hơn tuổi và kể từ ngày đó cuộc đời của anh ấy thay đổi…
[ JsH - AllHanako ] Vụn Thủy Tinh" Mảnh vụn nhỏ nhặt như thủy tinh, cậu sinh ra là để nhận đau thương, nhưng cũng là muôn vàn sủng ái. "…
những one short khùng điên của em bé và chồng ẻm…
" Dành được một tình yêu khác với mua tình yêu. Mua là giả tạo, ham muốn tình dục, là tiền bạc, là nô lệ. Nhưng mua chắc j đã thật sự là giả tạo ?!?"…
Tựa đề : Kể ChuyệnThể loại : KHR, fanfic, All27 ( Nhất thụ đa công ), Kinh DịMô Tả :Trong căn phòng tối, tôi nhẹ nhàng ngồi xuống cùng chúng bạn xung quanh mình, bọn tôi ngồi thành một vòng tròn bao quanh. Chúng tôi lắp kín sự cô đơn và tịch mịch bằng hơi ấm và tiếng thở của con người, Chúng tôi xóa tan sự im lặng bằng từng chất giọng đặc quánh khác nhau trong cổ họng bé tí, Những câu chuyện chúng tôi kể ra, đều không phải thật, Bọn tôi cười khằng khặc với nhau mỗi khi câu chuyện kết thúc.…
Xin hãy mãi nhớ về SeungSeok của chúng ta.…
'cậu ấy cũng thích đồ ngọt.'một học sinh bình thường thích thần tượng của trường?fic gốc: sweet - jaedotác giả: justletmebemyself…
tu rảnh thì tu lm =))))…
Lí do tớ thích cậu ư ?...Nhân ngày valentine thì viết thoiii 🍫🍫@_diinie_ Valentine tàn, crss 💔💔…
Tớ là một con Au có một cuộc sống siêu dị. Tớ siêu nhây, siêu lầy, siêu lười và siêu tăng động. Xung quanh tớ cũng là một cuộc sống phản chiếu lại tớ vậy. Một gia đình rất....à không dẹp vấn đề này mình sẽ kể cho các bạn sau mình không muốn làm mất đi niềm vui trong lời giới thiệu. May thay bạn bè của tớ thì khác hoàn toàn, họ vui tính, hòa đồng thân thiện nhưng mỗi tội giống như cái máy lương thực vậy. Tớ hạnh phúc lắm nhưng mà tớ chỉ ước gia đình tớ cũng vậy. Thôi nói ra nghe viện vông lắm :)))) Hay là các bạn vào đọc rùi khám phá nhá >.< Nói nhều mất zui <3…
Mô tả : " Sẽ ra sao nếu dùng bazooka 10 năm một cách trái ngược? " " Ý cậu là gì Yamamoto? ", Đệ Thập nhà Vongola nhíu mày hỏi lại, trong đáy mắt thiếu niên hiện lên tia dự cảm không may mắn là bao." Giống như khi hoán đổi mười năm sau với hiện tại kỳ thật bình thường rồi, vậy mười năm trước và hiện tại? "Cánh cửa bật mở sau tò mò ấy, Lambo lao nhanh với vận tốc ánh sáng né cây búa tử thần, tay con bò ngu si còn cầm bazooka, nhưng lại rất khác biệt, theo sự mãnh liệt nào đó, Tsunayoshi Sawada biết, cậu ta toi rồi." Con bò ngu ngốc..! "" Oaaaaaa...!!! " Bùm. " .... "Thay thế Đệ Thập chễm chệ kia, một đứa trẻ khoảng bảy tám tuổi. Thân thể đầy thương tích, băng bó khắp nơi. Với một đứa trẻ, hẳn là không nên có.…
Tác giả: Thanh ĐoanSố chương: 10Thể loại: đam mỹ, nguyên sang, hiện đại, ngọt sủng, tình cảm, vườn trường, hoan hỉ oan gia, chủ thụ, nhẹ ngàng, đoản văn, 1v1, HEVăn án:Bạn cùng phòng của tôi là giáo thảo.Tôi với cậu ta bát tự không hợp.------Link convert: https://wikidich.com/truyen/giao-thao-XHfrzVS4CG~KF3xw#!…
Lú do là 1 cái cớ để khi chẳng còn rung động nữa thì họ sẽ ra đi.Mà khi muốn đi rồi thì lý do gì cũng đúng cả ! Dù cố gắng cách mấy vẫn ko buộc được người đã chán nản nơi này, đơn giản nhất là chúng ta nên buông tay......và mình đỡ đau và họ đỡ chán 💔:<< ngày nào cũng vậy , thức giấc cái là 10-11h rồi , rồi lại phải ăn mì 🔥😂 ,onl đến 1-2h để ib với xã hội.Rồi lăn ra ngủ đến tận 5giờ chiều , lúc này vội vàng chuẩn bị để đi chơi với bạn bè đến tối mịt mới về.Khi đèn đường chỉ toàn màu vàng á ! Lúc đó vắng vẻ lắm rồi thoải mái mà ca hát nào là những bài hát khi còn người đó ở bên cạnh.Cứ thế chạy 1 mạch về nhà mà ngủ......Ngày qua ngày.....làm vậy cũng chỉ quên 1 người ở trong quá khứ.Khi còn có người, những cuộc gọi tâm sự cũng rất quen thuộc,lại phân vân ở chỗ...nên đặt tên gì trong danh bạ cho người ?? Rồi bấm đại cái icon 💙 để đại diện cho tên họ 😊Nhưng........Lúc người đi rồi điệnn thoại chỉ để nhận cuộc gọi từ ba mẹ và bạn bè thôi.Thỉnh thoảng lại quên ko biết mình đã vứt nó ở đâu ? Những tin nhắn vẫn còn......nhưng danh bạ ngày xưa bây giờ đã có tên rồi là 1 chữ ''Thương'' thay cho bao lời muốn nói.Lúc người cất bước đii.......chỉ muốn nấp vào nơi nào đó khóc cho thật to, và mong sao người 1 lần nhìn dc nước mắt vứ rơi vì người💔 :<