Ai sinh ra cũng đã bị định mệnh gán cho một số phận. Phận làm, phận nghèo, phận giàu, phận sang, phận học,phận lênh đênh, phận lận đận,... Phận như vòng kiềng xích loài người, trói buột loài người với những cửa ải ngặt nghèo, với những đường dài bằng phẳng và cả những món hời trớ trêu của đời. Người sướng, kẻ khổ. Kẻ cười, người khóc...Nhưng họ đều cam chịu số phận.Des by @Coraline_Cecilia Stock from instagram: sontungst…
Mùa Hè Đã Qua Mà Chúng Ta Chưa Thể Nói Lời Tạm BiệtCuốn sách với những xúc cảm đẹp đẽ về tuổi thanh xuân tràn đầy nhiệt huyết được chuyển thể lên màn ảnh rộng gây sốt toàn Nhật Bản năm 2014 đã có mặt ở Việt Nam!Năm 17 tuổi bạn đang làm gì?Bạn có nhớ được hết tên những người bạn học thời trung học không ?Bạn đã từng thầm yêu ai đó mà chưa dám thổ lộ lòng mình chưa? Có điều gì khiến bạn hối hận vì đã làm trong quá khứ chứ?Tương lai của bạn sẽ có những ai bên cạnh, bạn có tò mò về điều đó không?Những câu hỏi vu vơ của tuổi 17, liệu đáp án nào là đúng nhất cho những thắc mắc trong lòng?Dưới góc nhìn của nhân vật nam chính, câu chuyện được hồi tưởng lại sau lần gặp gỡ với một cô gái có nụ cười giống với người mà anh đã từng "cảm nắng" thời trung học. Những câu chuyện vụn vặt về tình bạn và tình yêu đầu đời cứ dần dần lướt qua trong suy nghĩ của anh như một thước phim quay chậm không bao giờ ngừng. Anh luôn bị ám ảnh bởi suy nghĩ rằng mình sẽ mãi mãi không bao giờ trở thành người lớn được vì thuở mẫu giáo đã không ăn viên kẹo lấp lánh mà cô giáo gọi "kẹo trưởng thành".Cậu đã ăn những viên kẹo ấy chứ?Nếu ngày ấy mình không đổi chúng lấy những tấm thẻ bài, có lẽ cuộc đời của chúng ta sẽ bớt đi những sai lầm, phải vậy không?Họ, những con người trẻ tuổi đứng trước ngưỡng cửa trưởng thành , mấp mé trước vòng xoáy mơ hồ giữa tình yêu và tình bạn, liệu cái nào chân thật hơn và rõ ràng hơn?Nhân vật chính bị cuốn vào chính những kí ức của bản thân. Khoảng t…
Tuyển tập drabbles về các cặp trong AllIsa-------Tình trạng: Đang cập nhậtAuthor: Bearixt (ao3)Original fic: https://archiveofourown.org/works/47939791/chapters/120869350Translator: @ddhBản dịch đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không mang đi nơi khác.…
Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ trường THPT Bão Tố, từ những câu chuyện tình của các nhân vật. Sau tất cả những sự thay đổi, các nhân vật chính gặp nhau, cùng gộp lại và trở thành những người anh em tri kỉ (nhiều otp nhưng chủ yếu là BonBin)Tác giả: Won Mina (t viết truyện lần đầu nên chx có kinh nghiệm mấy, thông cảm ạ)Đồng tác giả: Helen CoralK đăng lại, chuyển ver nếu chưa có sự cho phép…
Tôi sống cùng Seongwoo. Ở Brooklyn. Trong căn nhà tuyệt đẹp và trồng nhiều hoa của anh. Chúng tôi yêu nhau.---written by coralinedo not take out without permission or at least a credit. thanks…
✨ MÔ TẢ : Tôi tên là Diệp Hân, con gái thứ của Diệp gia. Năm đó, Diệp gia cần một cuộc hôn nhân để đổi lấy sự bảo hộ từ Quân gia - gia tộc có quyền lực như một đế quốc ngầm. Nhưng lẽ ra người được gả đi là Diệp Hạ - chị ruột tôi - trưởng nữ danh chính ngôn thuận. Chỉ vì cô ta mê mẩn Quân Hàn, kẻ lạnh lùng tàn độc nhưng ngụy trang bằng tài hoa, cô ta tự nguyện dâng tôi lên giường hắn, thế mạng cho một cuộc hôn nhân chính trị. Tôi ngỡ chỉ cần nhẫn nhịn, rồi mọi thứ sẽ qua. Nhưng tôi đã lầm. Trong bóng tối, Diệp Hạ và Quân Hàn từng bước gặm nhấm Diệp gia, cướp đi tài sản, danh tiếng, rồi cả mạng sống tôi. Nhát dao mà cô ta đâm vào ngực tôi... không phải của kẻ thù, mà là của máu mủ ruột thịt. Tôi chết. Nhưng số mệnh không chịu buông tha. Tôi tỉnh lại, đúng ngày Diệp Hạ lần đầu chạm mặt Quân Hàn. Lần này... tôi sẽ không chết vì sự ngu ngốc của ai khác nữa. Tôi - Diệp Hân - sẽ giải cứu Diệp gia, và dìm hai kẻ phản bội đó xuống địa ngục.…
Ngày đầu gặp nhau cô và cậu ghét nhauu như chó với mèo. Nhưng ghét của nào trời trao của đó.Xa nhau cô và anh lại thấy nhau và có lẽ chúng ta lại yêu thêm lần nữa…
Từ ngày họ chọn cách im lặng và quay lưng với nhau, đoạn tình cảm đó chẳng còn được viết tiếp nữa. Nó trở nên dang dở và buồn đến mức khiến ai cũng dần có một vết thương trong lòng khó mà lành lại được.…
Có lẽ đây sẽ là lần cuối mình viết vào cuốn sổ này, mong rằng bản thân sau này sẽ không còn đau đớn vì thứ không đáng như này, cũng mong rằng bản thân sau này đọc lại mà nhớ về được kí ức đã qua...…