fic này chủ yếu là mình dịch và đăng những câu truyện Creepypasta mà chưa ai hoặc ít người dịch. những comic mà mình đăng có thể là comic ngắn hoặc dài. Nếu rảnh thì mình sẽ dịch luôn hồ sơ của các nhân vật Creepypasta luôn :))…
Như tựa đề, đây là đam mỹ Creepypasta, ai không thích xin mời click back ngay và luôn chứ đừng chửi bới gì cả. Cat viết vì đam mê, không bắt buộc các bạn đọc. Một cuộc chiến dài đằng đẵng, tưởng chừng như không bao giờ kết thúc. Nơi chiến trận ấy, liệu có chỗ cho tình cảm? Con mồi là những Creepypasta, không thể thay đổi được điều đó. Nhưng họ vẫn kiên cường chống trả như những sát nhân không bao giờ sợ chết Ai sẽ là người chiến thắng đây? Kẻ thù? Con mồi? Hay tất cả đều chết? Kết cục đã được quyết định bởi số mệnh Liệu ngươi có thể thay đổi nó không?…
kiếp trước chả phải đám các ngươi luôn là trung khuyển của jeff hay sao . cớ sao kiếp này các ngươi lại chuyển sang ta . dám đè ta ra , ta sẽ giết chết các ngươi đám creepypasta đáng chết Ta cùng các creepypasta sau khi chết được trọng sinh thêm 1 lần nữa , mọi chuyện vẫn còn bình thường nhưng theo ta ... nó không bình thường cho lắm ... cơ thể của ta .... biến thành 1 cơ thể con người nhất thụ đa côngslenderman harem OOC quá mức nên ai không thích mời lướt qua do tác giả thích ăn mặn tí thôi '-' các mem nào kì thị hay gì gì đó thì đừng đọc…
• nàng là Apollo, là ánh mặt trời, với đồng tử rực lửa tình yêu • và những tên Icarus gãy cánh kia cứ rơi vào ánh nhìn ấy • (tên cũ: Mẹ kính mến,) [TẠM HOÃN]! Bản quyền các nhân vật trong fic thuộc về chính chủ của họ, tôi chỉ sở hữu plot và OC. !⚠️ - chứa nội dung nhạy cảm, bạo lực, ngôn từ dung tục không che chắn, có đề cập tới r@pe, quan hệ ép buộc…
" Ta vẫn luôn tự hỏi, liệu sát nhân có thật sự độc ác như lời chúng nói? Ta đã xem nhiều bộ phim, tìm hiểu rất nhiều thứ. Ta cho rằng con người còn ác hơn kẻ sát nhân, chúng làm mọi thứ vì lòng tham, chúng đáng sợ hơn cái chết. Ta kinh tởm chúng, những kẻ đã lấy mất gia đình ta ngày ấy. Sự độc ác của chúng sẽ phải trả giá bằng sự đau khổ, ta nguyền rủa con người, thứ sinh vật đáng kinh tởm. "[ Y/n không chắc là bạn. ]…
Bông hoa trắng...Chúng thật đẹp và mỏng manh, tượng trưng cho sự ngây thơ, thuần khiết và trong sáng.Là hiện vật của đôi cánh, bảo hộ từ thiên thần.Nhưng đáng tiếc thay, những bông hoa mềm yếu ấy lại dễ dàng để vấy bẩn, chẳng còn màu trắng đẹp đẽ ấy, thay vào đó là một màu sắc u tối khác, trở thành một quân cờ cho thiên thần sa ngã. Cánh hoa giống như số phận nghiệt ngã của con người, dễ dàng bị ngắt đi bởi bàn tay của xã hội. Khi hết đi những cánh hoa cũng là lúc đời người không còn sự sống tồn tại, giống như một bông hoa úa tàn và đã chết.…
Jay...Một con người hiền lành, lương thiện...Tại sao các người lại lấy đi xúc cảm của cậu ấy?WARNING: Truyện đa phần viết theo cảm xúc của nhân vật, không kể nhiều lắm về cảnh vật xung quanh.Mong mọi người ủng hộ!…
Mn vô chơi đi cho mèo nó vui ko mèo dỗi đó meo meo!!:DLƯU Ý: CÁI FIC NÀY CÓ THỂ ĐẦU ĐỌC NHỮNG TÂM HỒN TRONG SÁNG! KO DÀNH CHO NHỮNG THANH NIÊN QUÁ NGHIÊM TÚC! ĐỀ NGHỊ CÂN NHẮC!!…