Một loại game bí ẩn được ra đời...Những ai đã và đang chơi đều đột ngột một đi không trở lại thế giới thực!Nó không hề chơi để cho vui....Mà đã được sắp đặt, chơi để sống sót![ Wanna play? ]|| Yes||No ||Bìa des: by me :'D…
Cảm xúc thật sự của một kẻ giết người trước khi bị bắt. Và người đó cũng biết là mình sẽ bị bắt. Như vậy sẽ ra sao?Chính chủ còn không biết vì sao và không hiểu mình viết cái gì:)Truyện tui đã hoàn thành rồi nên không cần lo đợi lâu như 2 cuốn kia nha:")💜…
[ Lookism ] Nữ sinh Đông Lào và hành trình dũa lại cái nết hay ra dẻTôi xuyên không qua Lookism, các sinh hoạt thường nhật đều đảo lộn hết. Ra ngoài có một bước, quần ẩu đã ngay trước mắt. Thậm chí trường học là nơi giúp ta thăng cấp với biển kiến thức cũng là một địa điểm tụ tập lí tưởng của các thành phần bất hảo. Huheo, cũng đỉnh quá chứ đùa! Mấy anh ngol zai cho tôi nhập bọn vớiii =)))) buff chúa => Occ hết nhân vật 👉👈 hjc, vã chồng quá nên xách đuýt đi viết UwU…
Anh phiền não: "Tôi đã yêu một người, nhưng mà không biết nói thế nào với cô ấy."Tôi đề nghị: "Đơn giản thôi mà! Không phải cứ nói thẳng với cô ấy "Anh yêu em" là được sao?"Anh rầu rĩ: "Thế nhưng mà... Tôi sợ cô ấy sẽ từ chối."Tôi an ủi: "Làm gì có chuyện đó, anh là người đàn ông ưu tú, tài giỏi như vậy, ai bị cửa kẹp đầu mới không đồng ý thôi!"Anh gật đầu: "Vậy được, anh yêu em!"Tôi: "... À, đầu của tôi đúng lúc bị cửa kẹp..."Anh: "..."Chuông điện thoại di động vang lên...Tôi: "Alo, ai thế?"Anh: "Hạ Diệp, chúng ta kết hôn đi."Tôi: "Alo alo, ai đầu dây thế?" ( quyết chí giả vờ như không nghe thấy )Anh: "Là anh."Tôi: "Alo? Nói chuyện đi chứ, sao im lặng vậy?"Anh: "Sao? Em không nghe được à?"Tôi: "Đúng đúng! Tôi cái gì cũng không nghe được."Anh: "... Hạ Diệp, em giỏi lắm."Tôi: "... = = "…
.Nhân vật :Luân B:Thông minh,hào hoa và trái tim đầy những vết xước.Dung Tào:Con sói đầy hung tợn và là kẻ đa nghi đầy tinh toán,táng tận lương tâm.Ông Minh:Bố nuôi của Luân,thông minh và trầm tính.Thùy Lâm(chảnh chọe):Trong sáng,cá tính và có những nỗi niềm chất chứa.Hà My:(Em gái nuôi của Luân,con gái ông Minh)Sắc xảo,cá tính và nghịch ngợm.Kiên Lùn:Đàn em Luân B,nhân vật bí ẩn.Khánh Tặc:Kẻ mồ côi,là cơn ác mộng của mọi cô gái trên đời,lạnh lùng,tàn nhẫn và lẻo mép...Quân Xù:Đàn em Luân,hiền lành,chất phác,vui tính..Long Sầu:Đàn em Dung Tào,gã Trương Phi si tình.Hùng Sẹo:Đàn em của ông Minh,thông minh và trầm tính......Đừng phán xét tôi về ngôn từ sử dụng nhé,vì bạn biết đấy,tôi không là nhà văn.Để hạn chế điều đó,tôi đã cố gắng tạo nên những kịch tính hợp lí nhất cho câu chuyện của mình.…
Bác Sasuke? - Boruto nói khi nhìn thấy Sasuke đấu với một người xa lạ.Ô? - Urashiki chợt thấy Boruto. Urashiki khẽ dừng lại rồi cười nhếch mép. Ngươi là....!? - Boruto nói, người thủ thế phòng thủ Urashiki. Chào em ~ Ta là Ostusuki Urashiki ~ - Urashiki nói, hắn cười lớn giọng.Đi khỏi đây mau ! Boruto! - Sasuke hét lớnUrashiki cười, hắn vung cần câu về phía Sasuke. * Chặn đòn *Nhanh lên ! Boru...- Sasuke bỗng dưng không thể nói được nữaCái_!? - Dây câu Urashiki đâm xuyên qua người Sasuke Chà..chà...Charka khổng lồ nhỉ ? - Urashiki cườiTên khốn ! - Sasuke vung kiếm bay lên.Sơ hở đây rồi ~ - Urashiki cười.Từ khi nào Urashiki đã ở sau lưng Boruto. Cái..!? Từ khi nào....mà...- Boruto bất ngờ Hắn bế Boruto lên một cách dễ dàng.....…
Đây là bản dịch đã được sự cho phép của tác giả TheyIdiot, vui lòng không sử dụng với bất kỳ mục đích thương mại nào.Link bản gốc: https://www.wattpad.com/story/388737989-insomnia-%C2%BB-jundylanThis is a translation of a story belong to TheyIdiot, I read it and really love the way she wrote it. So I asked for her permission to translate her story into Vienamese for people who love NutHong in VietNam can read. She gave me her permission, so here we are, hope you guys enjoy the story and keep supporting both NutHong and LYKN in real life, thanks.Jun với những vấn đề của chứng mất ngủ và bị một vài tổn thương trong quá khứ dày vò, và Dylan người dành cả đêm khóa mình trong studio sáng tác bài hát.Và ngay cả khi họ không hề ưa nhau, họ chỉ có thể dựa vào người còn lại để chữa lành những vết thương cũ đó.…
Tác giả: Đông Bôn Tây CốThể loại: Ngôn TìnhNguồn: Diễn Đàn Lê Qúy ĐônTrạng thái: FullVăn Án:Một câu chuyện tình yêu giữa vị bác sĩ tài ba cùng cô luật sư danh tiếng, hai người ở hai lĩnh vực khác nhau đã vậy tính cách cũng khác nhau.Một Ôn Thiếu Khanh dịu dàng, tao nhã; khi khám bệnh thì ăn nói nhẹ nhàng, trên bàn mổ thì mạnh mẽ, oai phong. Anh chưa từng nghĩ rằng trên đời này lại có một cô gái nói với anh rằng cô sẽ tung hoành chiến đấu trong lĩnh vực của cô, bảo vệ anh chu toàn.Một Tùng Dung điềm đạm, lão luyện, dựa vào ba tấc lưỡi gây dựng tiếng tăm trong giới luật sư. Cô chưa từng nghĩ rằng sẽ có một người đàn ông tên "Ôn Thiếu Khanh" khiến cô ngoài miệng thì á khẩu thế nhưng trong lòng lại nở hoa.***Ôn Thiếu Khanh: "Thông thường bệnh nhân sẽ trải qua năm giai đoạn tâm lý trong quá trình chấp nhận mình bị bệnh, giống như em không thể tiếp nhận việc em yêu anh!"Tùng Dung đỏ bừng mặt: "Em không yêu anh!"."Giai đoạn thứ nhất là giai đoạn chối bỏ, em không chịu chấp nhận hiện thực!""Anh nói linh tinh!"."Giai đoạn thứ hai là giai đoạn căm phẫn.""Kệ anh nói sao thì nói. Em mệt rồi, về trước đây.""Trong trường hợp cá biệt, bệnh nhân sẽ có hiện tượng phản ứng bất ngờ với mục đích vùng vẫy vào phút chót."Tùng Dung tức giận: "Em không yêu anh."Ôn Thiếu Khanh chậm rãi nói: "Nơi có tình si, dẫu xa ngàn dặm ta vẫn cứ nhớ nhung. Tùng Dung, anh nói là anh thích em."…
Hắn thoát khỏi vẻ uy nghiêm của một công tử nhà giàu ban nãy, khoác vào một vẻ phong trần, mái tóc hắn lại bồng bềnh trong gió đêm, đôi môi khẽ mím nhẹ và đôi mắt đượm buồn. Cô không biết mình có cảm nhận đúng hay không, nhưng hắn lúc này quả thật là như vậy. Không còn nụ cười nhếch mép bá đạo, không còn khí thế bức người, không còn những câu nói làm người khác phải á khẩu mà hắn chỉ là hắn với sự cô đơn và âm thầm như bóng đêm. Mênh mang, vô tận...Suy nghĩ của cô vẩn vơ. Cô bỗng ý thức được hạnh phúc gia đình. Cô muốn cùng một người tìm hiểu, cùng người đó kết hôn, cùng người đó xây dựng một gia đình, sống và chăm sóc những đứa trẻ… Bỗng nhiên hình ảnh Hoàng Phong hiện lên trong đầu cô với vẻ mặt cười vui vẻ, và ánh mắt trìu mến của gia đình cô nhìn hắn làm cho cô bất giác mỉm cười...Một hoàng tử lang thang, một kẻ may mắn muốn chối bỏ hào quang của một người may mắn. ..Bỗng nhiên, cô muốn bảo vệ người đàn ông này. Dùng cả tấm thân mình để bảo vệ anh ta. Dù anh ta đang dùng cô chỉ để qua cửa ải hay để trêu tức người con gái ban nãy cũng được. Vì cô chỉ cảm thấy bảo vệ anh ta giống như bảo vệ chính bản thân cô vậy. ..Giữa màn đêm hôm đó, cô nói với hắn:“Hay là…anh cưới tôi đi!”p/s: đây là truyện tự sáng tác nhé, không phải ngôn tình TQ đâu ạ! Vì vậy sẽ rất Việt Nam nhé!! mong mọi người ủng hộ ạ!! :))…
Nội dung giới thiệu:Hắn là Đại Viêm hoàng tử, bởi vì trời sinh tử đồng, bị cho rằng là yêu ma chuyển thế, bị thuở nhỏ khu trục cho bên lề nơi.Nàng là dị thế lai khách, lại dung nhan như quỷ, to lớn màu đỏ bớt bao trùm nửa cái khuôn mặt, sống ở giết chóc mà trường vu sơn dã.*Mới gặp gỡ, tại nơi Tử Hà sơn thượng, hắn muốn đem nàng lột da sách cốt, nuốt sống vào bụng; nàng lại thản nhiên tương đối, sau đó nâng đao hung hãn bổ ra ràng buộc hắn tự do gông xiềng.Một năm kia, hắn mười tuổi, nàng bảy tuổi.*Gặp lại sau, là mười năm sau, ở kinh đô phồn hoa nơi, hắn hành tẩu ở đêm khuya vắng người trung, nàng đột nhiên từ trong bóng tối lao ra đưa hắn cường thế gục."Là ngươi?" Hắn nhận ra nàng, nàng lại không phản ứng chút nào, chỉ lo đưa hắn ấn đảo, cởi quần áo, sau đó ăn sạch chùi mép lại phiêu nhiên rời đi.Nhưng không nghĩ ngày kế hắn lại khóc lên Kim Loan điện, vừa khóc nhị nháo tam thắt cổ, tuyên bố nhất định phải tìm ra kia làm bẩn hắn thuần khiết nữ tử, để cho nàng. . . Phụ trách!*Hắn là quyền khuynh hướng dã vừa phong thái xảo trá yêu vương gia, nàng là vừa mới trở lại kinh thành đã xấu danh truyền xa quỷ quận chủ, làm kia một giấy tứ hôn thánh chỉ đưa tới cửa lúc, nàng chính dựa nghiêng ở mềm giường nhỏ trên, thản nhiên thưởng thức một hồi đặc sắc tuyệt luân xuân cung trò hay.Quyển sách nhãn: Nữ cường cưng chiều văn thoải mái văn vương phi Vương gia oan gia…
RUN 1. Một nhóm sinh viên đại học chạy thục mạng trên đường khuya thanh vắng. May mắn gặp được 1 chiếc xe tải nhưng cũng kèm theo cục nợ. Một đứa trong đám phát hiện con zoombie kia cũng là blink nên đánh liều hát bài hát mới nhất của đen hồng. Ai ngờ con zoombie kia hát theo thiệt. Đang vô đoạn điệp khúc thù Phập! Đứa nào chơi xấu nhân lúc con zoombie đang phiêu đánh nát đầu nó.RUN 2.Vẫn là đám sinh viên hổ báo chưa tốt nghiệp trường mẫu giáo. Nguyên đám đứng nghênh ngang trước mặt 1 con zoombie cũng hổ báo không kém." Chúng ta nhiều người như vậy chẳng lẽ lại không tẫn nó đúng không ae?"" Đúng!" Con zoombie nhếch mép cười khẩy, phía sau nó là cả trăm con zoombie khác ùng ùng kéo tới. Oh No!" Đệt! Chạy~~~!"Tỉ số theo suýt sao quá! Hiện đang 1:1!Kiên quyết không ngược không ngược.🤧…
Đời trước, tôi bước một bước, em vì tôi mà bước chín mươi chín bước còn lại.Đời này được làm lại một lần, em cứ đứng yên ở đấy, tôi nguyện vì em mà bước thêm một ngàn bước.Tôi hứa... sẽ kiềm chế sự chiếm hữu của mình lại. Dung túng em. Yêu thương em. Chiều chuộng em. Chỉ cần em muốn, mọi thứ tôi đều có thể cho em. Nếu em muốn thứ mà tôi không có, tôi sẽ nghĩ cách để em có. Chỉ cần đó là em, không phải em là không được! Chỉ để em được vui, để em được sống một cuộc sống hạnh phúc, để em mãi mãi ở cạnh bên tôi. 2022---Tên bản gốc: Lão nam nhân hào môn lần thứ hai kết hôn với vợ namTác giả gốc: Quất Tử ChuBản chuyển ver phi lợi nhuận, chỉ nhằm mục đích thỏa mãn con dân đu CP. Người người nhà nhà hoan hỉ nhee…