Hai Kẻ Si
Sao có thể? Một người từng không chung đường đối nghịch ta, sao có thể thành kẻ ta si đến điên cuồng như vậy? Ta không thể dùng tiền mua nó được, ta chỉ còn cách thể hiện nhịp đập này.…
Sao có thể? Một người từng không chung đường đối nghịch ta, sao có thể thành kẻ ta si đến điên cuồng như vậy? Ta không thể dùng tiền mua nó được, ta chỉ còn cách thể hiện nhịp đập này.…
Takeru thiếu chủ đời thứ 19 của gia tộc Siba tính cách lạnh lùng nhưng lại là ngoài lạnh trong nóng. Anh cùng bới bốn hộ vệ của mình có sứ mệnh bảo vệ mọi người trước bọn tà đạo, nhưng trớ trêu là anh lại vướng vào một loại tình cảm vượt quá giới hạn với một trong bốn hộ vệ của mình là Tani Chiaki.…
Cô vứt điếu thuốc trở lại trong xe: "Anh hút xong chưa, còn phải đi gặp bố mẹ em !"Vương Sở Khâm ngớ ra.Tôn Dĩnh Sa cười, không nói gì, chỉ đưa tay về phía anh.Vương Sở Khâm nhìn cô, ánh mắt dịu dàng, đôi mắt cong cong, nụ cười tươi tắn, làn da trắng sáng như gốm sứ được tuyết bao bọc. Anh cũng cười, giơ tay ôm cô vào lòng.Tôn Dĩnh Sa nắm tay Vương Sở Khâm bước vào nhà.Cô đã hiểu.Gặp bố mẹ không phải là một sự gò bó, mà là một sự khẳng định và kiên trì.Khẳng định rằng em yêu anh, kiên trì rằng em muốn anh, và xác nhận rằng ngoài anh ra, em không muốn ai khác.Vậy thì có gì phải sợ chứ?Tôn Dĩnh Sa đã xác định Vương Sở Khâm từ lâu.Ngay từ năm 22 tuổi.Và bây giờ, không có thời gian nào tuyệt vời hơn thế.Dẫn anh về nhà, giới thiệu anh với gia đình mình.Cùng anh đón Tết, cùng anh giữ năm mới.Ánh đèn sáng rực suốt đêm, gia đình đoàn tụ, những người yêu nhau sẽ có rất nhiều ngày mai bên nhau.…
Tác giả: RslyTổng hợp tất tần tật oneshort của Thừa Điền và các couple nhân vật phim.…
Ở đây có NutHong 😘P/S: Tui không hiểu quá nhiều về giới giải trí, âm nhạc,... nên nhân vật đương nhiên OOC. Bối cảnh và sự kiện chỉ là giả tưởng. Viết chơi chơi thôi mọi người đọc hoan hỉ nhắm mắt bỏ qua mọi sự thiếu hiểu biết và ngu ngốc ná 😺…
warning: lowercase, ot7, e-sports ( cụ thể là aov )cp: jung sungchan x osaki shotaro…
Truyện ngắn hàng ngày của Vương Sở Khâm và Tôn Dĩnh Sa Note:- Có thể OOC- Tất cả chỉ là trí tưởng tượng, không phải thật, thích gì viết nấy, không có logic, không liên hệ hiện thực- Không comment toxic, viết cho vui không phải dân chuyên- Có chút thiên vị- Không thuần Việt lắm đâu, tự nhận ra vấn đề nhưng hiện tại chưa sửa được…
fic được lấy cảm hứng từ game Picka 피카, cụ thể là tdl4. cốt truyện và thiết lập nhân vật sẽ tương tự tdl4 ✌️(tại đây là mùa mình thích nhất của tdl) nma mng yên tâm là không giống hoàn toàn đâu 🙂↕️•cp: jung sungchan x osaki shotaro•warning: lowercase, abo, vẫn như các fic khác thì t chỉ muốn sungtaro end game thui còn lại các cp khác thì bùng binh mng muốn nghĩ theo hướng nào tuỳ thích nhaaa 😙…
Từ 2 đứa bạn thân suốt ngày thề non hẹn biển với nhau sẽ không bao giờ có bồ thế mà giờ ta đã trở thành một cặp tình nhân đi đâu hay làm gì ta đều có nhau.*Truyện có những từ ngữ tục tĩu cân nhắn trước khi đọc nè🙉…
Tôn tiểu thư giả nam đi học=)))Mình đã đọc được ở đâu đó rằng "Nam nhân không bằng nàng tuấn tú, nữa nhân không bằng nàng xinh đẹp, trẻ con khônh bằng nàng đáng yêu"…
...nói chung tốt hay tệ là do bạn quyết định...Warning:fic đầu tay nên văn phong chưa trôi chảy nên đọc sẽ cringe, muốn đọc fic có đầu tư hơn xíu thì bạn có thể sang fic kia của mình, lâu lâu fic sẽ bị mất chữ, fic có rape.…
"Liệu tình yêu của các người có phải sự ràng buộc do lời nguyền định đoạt?"…
cre, author: nhiều nguồn, mình sẽ trích trong truyện nhóoo. có thể là truyện ngắn, có thể là textfic nhóoo.…
Dạo gần đây ở đội tuyển bóng bàn Trung Quốc có một cặp đôi làm mưa làm gió ở trên các nền tảng mạng. Tuy việc các vận động viên được hâm mộ không phải ít, nhưng cặp đôi này liên tục lên hot search và đem lại nhiều chuyện dở khóc dở cười cho những thành viên khác trong đội.....# Trí tưởng tượng của tác giá# Fanfic…
Bố đã gặp mọi người bằng cách nào?…
những cảm xúc chưa được nói ra, những khoảnh khắc yêu thương âm thầm giữa Sun Yingsha và Wang Chuqin.…
Nut: Này giỡn mặt hả?Hong: Giống không?…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…