Camellia trân quý, anh có biết không?"Rồi một ngày, anh ấy đặt bước chân trần vào thế giới âm u mà tôi đã tự giam mình. Nhẹ nhàng đánh thức linh hồn cằn cỗi đã từng ngủ quên, bất chợt trở nên sáng bừng lên bởi thứ ánh sáng rạng rỡ. Từ ấy trong tôi, mọi định nghĩa đẹp đẽ nhất trần đời đều gói gọn bằng tên của anh ấy..."…
"Haa... haa..." Kị sĩ Sóng nước thở nặng nhọc, tay cầm thanh đại kiếm cố chạy thật nhanh khỏi mảng núi tuyết đang sụt lở dần phía sau. Trước tình hình này, có lẽ các thành viên trong đội Du kích cũng không thể trụ nổi. Họ đang bị thương rất nặng, thành Monstadt lại ở quá xa."Haa... phải... phải rồi... Dưới núi Tuyết Sơn... haaa..."Eula chống thanh đại kiếm xuống nền tuyết, thở hắt. Đôi lông mày chau lại, hướng về phía chân núi."Đội Du kích, tiến về hướng Tửu trang Dawn!"…
Truyện dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không mang ra khỏi đây. Bản dịch chỉ đảm bảo đúng 70-80% chủ yếu dịch vì đam mê đọc fic otp bằng tiếng mẹ đẻ thay cho tiếng Hàn thui nên là hy vọng mọi người cũng không khắc khe quá với mình :(((Fic này chỉ có 4 chương chính và 1 chương H thôi, mình thì có thói quen dịch tới đâu update tới đó nên là không có lịch cố định, nhưng sẽ cố gắng 1 tuần 1 chap hoặc siêng hơn thì sẽ nhanh hơn hiuhiu. Chương H là chương cuối và tách biệt với 4 chương kia nên cứ yên tâm là không đọc H được cũng không ảnh hưởng đến nội dung cả fic nha.…
Kim Bona là girl xinh gái, girl bướng bỉnh, girl cục súc, nhà mặt phố, bố làm to. Cả đời chỉ lậm duy nhất một người là Son Eunseo.Son Eunseo là người chơi hệ học bá, nhát gái số 2 không ai số 1. Cả đời chỉ dành để tư vấn tình yêu cho người lậm mình là Kim Bona.20/9/2021-3/6/2022…
Minhyung nói với tôi:"Yêu một cái đầu lạnh và một trái tim cứng rắn làm anh đau."Tôi động mắt, mí mắt nhắm lại rồi mở ra như khoảnh khắc trái tim vỡ vụn trong thoáng chốc. Anh bảo trái tim tôi cứng rắn, có lẽ đó là lý do nó lành lại ngay sau khi nó vỡ tan. Tôi tì trán mình vào trán anh, đôi mắt Minhyung hoàn toàn tĩnh tại, không gợn sóng, không đau thương, yên bình như mặt biển về khuya mặc cho lời anh nói như dòng thủy triều sấn qua bờ biển. Tôi đã nghĩ rằng đôi mắt anh sẽ u sầu lắm, hoặc chí ít là quầng thâm mắt đậm hơn vài hôm trước - vào mấy hôm mà anh phải trắng đêm cho công việc. Nhưng đôi mắt ấy vẫn minh mẫn, tinh anh và điềm tĩnh nhìn vào tôi. Tôi thấy mình mà như lại chẳng thấy gì trong đôi mắt ấy.Tôi cười."Nên đừng yêu em nữa." Giọng tôi nhỏ, như chú đom đóm đang cố chứng tỏ thứ ánh sáng "vĩ đại" của mình với bầu trời về đêm, song thực chất thì nó chỉ như hạt cát cỏn con chẳng có lấy một cơ hội để tỏ mình. Tôi cứ tưởng như sự vỡ vụn tràn ra ngoài, ảm đạm nhuộm lên ba chữ tiếp theo sắp trượt khỏi môi. Cứ như tôi thều thào để tưởng niệm cho thứ gì đó sắp chết trong mình, trong khối óc, trong lồng ngực, trong hơi thở, trong đời."Đừng yêu em."Tôi thậm chí còn chẳng biết mình đang khẩn nài hay cố gắng để thuyết phục anh. Tôi nghĩ mình đang rơi, và rồi tôi thể hiện điều đó bằng cách buông lơi.Buông lơi anh, bỏ mặc mình.…
Tôi đã quên mất lần đầu chúng ta gặp nhau là khi nào, ngày hôm đó tiết trời ra sao; giống như việc đã quên hết hằng đẳng thức đáng nhớ, quên luôn cả công thức của đường glucose.Nhưng lạ thay, bao nhiêu năm trôi qua tôi vẫn nhớ rõ một điều:Tui ghét bạn vailon.-Tóm tắt: Mình đánh nhau đi!Tên khác: Dusk till dawn*Lưu ý: trong truyện có yếu tố lãng mạn hoá việc tự sát, hãy giữ vững quan điểm khi đọc.(Đôi lời nhắn gửi: Xin đừng đề cập tên tôi ở page hay group cộng đồng, tôi không muốn xuất hiện với tư cách PR cá nhân. Nếu bạn muốn chia sẻ những điều bạn thích, hãy chỉ nói tên truyện thôi. Nếu có vấn đề, bạn có thể nhắn lên tường nhà của tôi. Cảm ơn đã ghé thăm.)…
@chevalierforyou_;;all/rimuru tempest;;out of characternhững chân tình tựa màng mơ tôi gửi đến người, rimuru đại nhân.xin người hãy cất giữ trong tim như chiếc hôn vội vã lên đôi môitrước khi người giã từ khỏi ánh mắt tôi cả đời,và đem theo một mảnh hồn hoang.…
Mydei đang kẹt trong một trạng thái tồn tại kỳ lạ. Mặc dù vẻ ngoài và danh tiếng chiến binh kiên cường khiến hầu hết mọi người tin rằng anh là một Alpha, nhưng thực chất anh không có giới tính thứ hai và khứu giác thì rất hạn chế.Thông thường, anh sẽ chẳng bận tâm, thậm chí còn thích việc không phải đối phó với kì phát tình. Thế nhưng dạo gần đây, khi ở gần Phainon, anh lại cảm thấy bất ổn. Một cảm giác tê rần kỳ lạ ở gáy cứ bám riết không dứt, và cả cơ thể anh nóng ran lên chỉ vì một chút hành động nhỏ nhất.Lẽ nào, anh bị dị ứng với Phainon? Chuyện này là sao?Mặt khác, Mydei lại thể hiện ra là một Omega chỉ vì một Đấng Cứu Thế vô tâm, và giờ đây anh phải đối mặt với mọi hậu quả.____________link gốc: https://archiveofourown.org/works/65917759/chapters/169815694"wreathed in an endless dawn" - tg: hybriade…