Đại Hỏa
Từa tựa ' Loạn 12 sứ quân ' của Đinh Bộ Lĩnh…
vào rồi xem nha hihi…
Nguyễn Văn Hoàng yêu Trần Đình Trọng, Trần Đình Trọng yêu Bùi Tiến DũngNguyễn Văn Hoàng lấy Trần Đình Trọng, Trần Đình Trọng yêu Bùi Tiến DũngHai anh em Phạm Đức Huy - Nguyễn Công Phượng chỉ cần Nguyễn Văn Hoàng, không cần Trần Đình TrọngĐặng Văn Lâm yêu Nguyễn Văn HoàngNhưng, cũng giống như Trần Đình Trọng, Đặng Văn Lâm thả bả cả thế giới________Liệu em có đủ niềm tin để trân trọng và ở bên anh ?…
Một chàng trai còn cả tuổi trẻ dang dở, còn cả một thanh xuân chưa hoàn thành hết ước mơ, đã ra đi mãi mãi. Thật đáng thương cho số phận ấyMột cậu trai có cả tương lai vững chắc, nay lại vì một người mà bỏ qua hết tất cả, đó gọi là gì nhỉ? Ngu muội? Ngu ngốc? Hay là vì yêu?Ngày hạ năm ấy, anh đã mãi rời xa cậu, vĩnh viễn chẳng bao giờ trở về…
Mình lần đầu viết truyện nếu không hay thì nhận xét để mik sửa nha^^…
Mình sẽ không tiết lộ thân phận vì không muốn bạn bè cười vào mặt…
Summary:"Cậu đang làm gì ở ngoài này thế?" Okarun kêu lên một tiếng khi nó nghe thấy giọng nói quen thuộc của Momo, theo thói quen mà đưa tay chỉnh lại kính của mình, lắp bắp trả lời khi Momo ngồi xuống ngay bên cạnh nó tại bậc thềm gỗ. Nó không đã không nghĩ đến việc cậu sẽ đi tìm nó sau khi Okarun lẻn ra khỏi bàn ăn vào vài phút trước vì mong muốn xóa bỏ những suy nghĩ bậy bạ của bản thân ra khỏi đầu, và cũng vì nó cần phải tránh mặt Momo."À-à thì tớ chỉ muốn hít thở một chút không khí thôi ấy mà!" Okarun nhăn mặt khi giọng nó vang lên the thé, nó quay mặt đi chỗ khác, nó không thể nhìn Momo vào lúc này được. Nhất là sau khi nó vừa phát hiện ra Momo cũng có răng nanh y hệt như gã ma cà rồng trong cuốn tiểu thuyết của Rin. Momo ngồi với nó, không nói gì, sự im lặng chỉ khiến sự bất an trong lòng Okarun dâng thêm. Cuối cùng cậu cất lời, cắt ngang bầu không khí ngột ngạt giữa bọn họ.…
'vài dòng viết vội lê thê về những mảng hình trên màn chiếu'-đôi ba cái review về phim mà mình từng xem qua mà ấn tượng quá sâu đậm-viết để giải khuây, không khuyến khích các cậu đọc-không phải fanfic, không phải truyện@goldenmoanzz's movies review written by @goldenmoanzz, only in wattpad…
Thông điệp tớ gửi các cậu, tâm sự của tớ, tớ sẽ để hết trong này…
Cyborg (n): Sinh vật cơ khí hóaCyborg cũng là con người nhưng tồn tại cùng với máy móc. Tại sao? Chỉ có người trải qua mới hiểu.__Thời gian: RandomRating: M ( 16 + )Tình trạng: OngoingThể loại: MysteryHãy vote cho tớ ⭐️ . Để tớ có động lực viết truyện nhen!!…
Những con bìa, postcard èn banner. Không cho mang đi đâu, muốn lưu thôiCREDIT toàn ảnh flyingcoke đm…
Mình đang đọc bản edit của bạn MionMion_03, nhưng vì một số lí do bạn edit không tiếp tục nữa. Mình đọc truyện thấy hay nên muốn edit lại văn đọc cho xuôi.Bản edit này của mình chắc chắn là không hoàn hảo , vì bản thân mình không phải là người chuyên edit truyện.Các bạn đọc thấy chỗ nào văn không xuôi thì bình luận mình sẽ sửa lại .Làm ơn đừng để lại bình luận phiếm nhã vì tác phẩm này là phi lợi nhuận , mình thấy hay , tiếc truyện nên mới edit lại câu văn cho dễ đọc.Tác giả gốc : Vãng Lai Hi HiTên bản raw : Thập niên 60 tiểu cữu mụNguồn : nuhiep.comTình trạng : 137 chương ( đã hoàn )Vì mình chưa được phép gắp link và sự đồng ý của tác giả nên các b đừng mang đi đâu nhé!Mình gắn link truyện bạn MionMion_03 đã edit vào đây nhé : https://www.wattpad.com/story/291714882?utm_source=ios&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details&wp_uname=Truinn&wp_originator=h01nbAFz%2BoPFrWMaFZMGixdDeFranTnEukwHk9lcuLJuAAYencyzKBNwH5chgIPC12jvSgE9wfP53EOXv3dxMOABXT6lEesqJoit%2FKqv0T8oe7qjO5Kod%2BHKx3Mc1aGfCác bạn thấy hay , bình chọn giúp mình với nhé..Cảm ơn mọi người rất nhiều ! Mình sẽ edit từ chương 33 cho đến hết .…
Cũng chỉ từ cái vựa muối U23 đó :)))))…
Fanfic lấy bối cảnh chiến tranh Trung- Nhật, giai đoạn nhiều biến động của lịch sử Trung Quốc, mang nhiều hơi hướng yêu nước và cổ vũ lý tưởng cách mạng thanh niên.Quà mừng 100 ngày hai em nhỏ xuất đạo, quà cho các chị Bánh Khoai môn đã vất vả suốt 2 tháng.Đã được tác giả Veronicaaay cho phép chuyển ngữ, vui lòng không mang khỏi đây…
@TalathunhomoeTên: Công lược tra nam (Công lược cặn bã ấy)Tác giả: Đường MậtNguồn convert: Wiki dịchEdit, beta: Bạch Mộc Tuyết Liên (@Talathunhomoe)Mình dịch tiếp chuyện này vì quá đam mê. Dịch vì đam mê nên đôi chỗ không trau chuốt lắm. Lần đầu mong mọi người thông cảm. Để đọc các chương trước các bạn tìm online, có rất nhiều trang đăng hoặc tìm Wattpad cũng có nha.Ở đây mình trích phần edit từ C1-106 của bạn Mộ Tử Linhhttps://www.wattpad.com/story/168273218-edit-xuy%C3%AAn-nhanh-c%C3%B4ng-l%C6%B0%E1%BB%A3c-c%E1%BA%B7n-b%C3%A3-%E1%BA%A5y-_-%C4%91%C6%B0%E1%BB%9Dng-m%E1%BA%ADt…
Những đoạn nhỏ của chú bé linh dưới bút danh mới hơn một năm qua - Lụy Tình Thảm Hại…
Ngọt ,ngược ,H ,He…
Một cô gái 24 tuổi vốn là nhà thiết kế riêng cho một nữ người mẫu. Trong một lần ngồi tại quán cà phê riêng của mình thở dài vì mới chia tay người yêu, cô lên cơn sốt nặng rồi gục xuống bàn. Trong lúc nửa mơ nửa tỉnh, cô chỉ nhớ rằng cơ thể mình có lại dần dần, tay mình nhỏ lại, tóc mình ngắn đi, như lúc còn là học sinh cấp hai?!!Mở mắt, cô phải đói mặt với thế giới mà 10 năm trước mình đã từng trải qua. Vẫn là những căn nhà, con phố ấy, nhưng dường như cái tên của cô chưa từng được xuất hiện! Bắt đầu lại cuộc sống với đầy "kẻ thù" mà cô căm ghét như Toán rồi Ngữ Văn, "bà cụ non" Lê Thái Linh này phải gánh chịu khó khăn đến từ quá khứ...Nhưng rồi, người bạn thuở thơ ấu vẫn y như vậy. Một lần nữa, cô lại được thầm thương trộm nhớ chính người mà năm 13 tuổi mình thích. Phải đói mặt với những biến cố dị thường, việc quay lại hiện tại càng trở nên bất khả thi.Ai đó, xin hãy cho tôi quay trở lại, hãy gửi tôi về ngày xưa ấy.🕐🕑🕓🕔🕕🕖🕗🕘🕙🕚🕛🕜🕝🕞🕟🕠🕡🕢🕣🕤🕥🕦🕧Lời tác giả Maque.Raquen:Tau hem biết truyện này được bao xa đâu, đừng trách tau là bỏ giữa chừng hén😘😘😘Trong này không có H đâu nên mấy đứa ra vào vô tư đê :DĐể tránh thất vọng, Raquen báo trước trong này chỉ có khoảng 40-50% là tình cảm thui, dạo này tui mới đổi style.⚠️⚠️WARNING⚠️⚠️🎱 Lịch đăng của mị rất thất thường, nhưng đừng vì vậy mà là anti Raquen nha;(((🎱 Trong truyện có thể có vài tình tiết tục tĩu, mong độc giả không để tâm~~~~~ Đọc vui vẻ~~~~~…
Gửi tới các bạn Morgan…