Tô Hòa
Chỉ đăng lên để đọc cho dễ , truyện đăng chưa xin phép của tác giả edit nên mn người vui lòng ko mang đi đâu ạ…
Vân Cẩm, 26 tuổi, lại lười lại béo, lại trạch lại tang.Đột nhiên có một ngày --【 leng keng! Hoan nghênh buộc định cuộc sống hệ thống! 】【 nhiệm vụ 1: Cấp đang ở vị đau mụ mụ nấu nhất oa cháo hoa. 】Vân Cẩm hoài nghi chính mình huyễn nghe xong, mụ mụ như thế nào khả năng vị đau? Mụ mụ khẩu vị luôn luôn hảo! Hôm qua mới cắn nhất chích đại giò!Vân Cẩm hỏi dò: "Mẹ, ngươi vị đau không?"Vân Cẩm mụ mụ suy yếu gật đầu: "Ân..."Vân Cẩm: ! ! !Theo một ngày này bắt đầu, Vân Cẩm bị hệ thống buộc đi lên hạnh phúc cuộc sống đường!…
Mình sưu tầm từ nhiều nguồn. Giữ để tìm cảm hứng…
Câu truyện kể về một vài vụ án có thật…
Mọi người thường nói: "Cỏ bốn lá là một biểu tưởng may mắn." Nhưng có ai từng hỏi vì sao việc thêm một chiếc lá từ cỏ ba lá ven đường lại được nâng niu như thế? Có lẽ là bởi sự khác biệt nhỉ? Nhưng liệu chiếc lá ấy có cô đơn không? Giữa muôn vàn cỏ ba lá, chỉ có nó một mình vươn lên để được nhìn thấy người đó?Cậu là Đăng trong "hoa đăng", là ánh sáng đã cứu lấy thế giới tăm tối đang mục rống trong anh. Nhưng cậu là ánh sáng, là món quà may mắn như ngọn cỏ bốn lá trong đêm giống anh tìm được. Còn anh là Minh trong "Minh Giáp" - một thứ cỏ may mắn của người xưa. Là món quà may mắn trao cho cậu cuộc sống mới. Cậu và anh khác biệt trong xã hội kia nhưng dẫu sao vẫn mong hai người được gặp nhau lần nữa...…
Các bạn có lẽ không thích suy nghĩ của mik nên đừng buôn lời nặng với mik đây là suy nghĩ của mình thôi…
Câu truyện lấy cảm hứng nhân vật hư cấu nên không áp dụng ở ngoài đời sống…
Nhật kí của Ste nói về bản thân cậu đang trong quá trình trưởng thành khi đi làm. Cậu viết nhật kí cũng chỉ cho cậu nhớ lại những khoảnh khắc đáng nhớ, chỉ cần cậu hiểu là được.…
|taekook| ❗️: se…