Tên: Giáo Sư và Trợ GiảngTác giả: nhật pítCouple: Sherlock x John Watson (BBC broadcast)Tag: Fluff, Slice of Life (SoL), ComedySummary: Bác sĩ John Watson, nguyên quân y, đội trưởng đội hoả mai Northumberland thứ 5, sau khi quay trở về từ cõi chết đã quyết định về đại học y St.Bartholomew bắt đầu sự nghiệp trồng người vĩ đại. Nhưng thứ người giáo viên không ngờ tới chính là sự xuất hiện của cậu trợ giảng quái dị, và thông minh một cách đầy quyến rũ - SherlockWarning: OOC, John fall in love cực nhanh với Sherlock…
"Trường Sơn là thành viên cuối cùng mà Sơn Thạch chiêu mộ về và Trường Sơn cũng chính là thành viên đầu tiên mà Sơn Thạch phải nói lời tạm biệt ." NekoST NekoSTNekoST Điều quan trọng xin nhắc lại ba lần .…
"Không lẽ gặp lại chồng cũ khiến em không thoải mái à?""Ừ, chính xác. Vậy nên đừng có tỏ ra gần gũi với em, em vẽ lên mặt anh bây giờ!"."Bé lạnh nhạt thế khiến anh hụt hẫng đấy.""Chia tay rồi, bỏ kiểu xưng hô đó đi."_____________Chiếc plot được nảy số trong 1 đêm tôi mất ngủ =)))))*Bối cảnh trong fic là VN đã hợp pháp hóa hôn nhân đồng giới.HE HE HE chắc chắn là HE! Fic vô tri healing giải trí nhẹ nhàng thui..?OOC. Nhân vật được xây dựng trong fic dựa trên F4 ôm pháo, nhưng không đại diện cho tính cách thật ngoài đời của họ và cũng không giống họ 100%. Vui lòng không dựa trên những gì tôi tưởng tượng và viết ra ở đây mà áp đặt những suy nghĩ sai lệch về các anh. Fic có nhiều chi tiết ảo ma và chỉ mang tính chất giải trí, không có gì nghiêm túc ở đây cả. Vui lòng đừng để chiếc fic này rơi vào tay chính quyền, tôi khóc đó... TTCameo: Chín Muồi và dàn dâu rể Chín Muồi =)))))Bắt đầu viết: 18/4/2025Ngày đăng: 22/4/2025…
Fic bùng binh TỨ HOÀNG VPOP =))))Cảnh báo: Fic bùng binh tá lả, mất não, tam quan không đứng đắnTags: Đại học AU, SooKay, JunSoo, STKay, STSoo, JunKay, STJun, nói chung là 4P, HE vui vẻ cả làngĐỌC KỸ MÔ TẢ VÀ CẢNH BÁO TRƯỚC KHI ĐỌC FIC PLS.Fic đọc giải trí là chính, chủ sốp tự chơi tự high, không liên quan gì đến hiện thực, đừng đem đi đâu khỏi wattpad, xin cảm ơn.*Ảnh bìa sốp chôm trên sợi chỉ quên mất nguồn nên ai biết nhắn sốp với.…
hai kẻ khờ dắt nhau đi nghỉ hưu, đẻ thêm một đống những việc sai quá sai nhưng rốt cuộc lại thành ra đúng quá đúngCredit: Archive Of Our Own by @anarchycoxhttp://archiveofourown.org/works/11655453/chapters/26223702…
Tác giả: Nhất Thế Phàm TrầnConvert: Phiêu Miểu @tucam380Thể loại: Chủ thụ, linh dị thần quái, thiên sư, phá án, xem bói, ngọt sủng, bàn tay vàng, phát sóng trực tiếp, 1v1, cổ xuyên kim, mỹ thực...Văn án: Vạn người mê quốc sư xuyên qua đến hiện đại, mở tiệm bán thần hiệu bún thập cẩm cay Hắn bán bún thập cẩm cay không chỉ có thể trị bách bệnh, còn có thể mỹ dung dưỡng nhan, thần hiệu không là bình thường nhiều a Có khi ngứa tay muốn làm nghề cũ, không cẩn thận mở phát sóng trực tiếp, liền thành hiện đại phong thủy đại sư nhân vật thủ lĩnh Một đoàn muốn đánh hắn mặt, đến cuối cùng đều tranh nhau cầu muốn làm quốc sư tiểu đệ Cố Vĩnh Nhạc: Thật sự là không tiện, không cẩn thận liền thành võng hồng. Cố Vĩnh Nhạc: Thật sự là không tiện, không cẩn thận liền đi đến đỉnh phong. Cố Vĩnh Nhạc: Thật sự là không tiện, không cẩn thận liền ngâm đi đẹp trai nhất cái kia cấm dục đại soái ca. Đám người: Cái này sóng thức ăn cho chó ta ăn. Trang Cảnh Tây: "Quốc sư ngươi cho ta tính toán số đào hoa ở đâu?" Cố Vĩnh Nhạc: "Có thể nói là chính ta sao?" Trang Cảnh Tây đưa tay một thanh ôm lấy Cố Vĩnh Nhạc, đến cái ngọt ngào giường đông: "Đây chính là ngươi nói!" Xấu hổ đát o(*▽*)q…
"jun chở em về nhé?""lý do?""vì đường xa ướt mưa ~ em muốn anh đưa em về~""uh tao cũng muốn đưa mày về lắm nhưng mưa quá tắc cống ngập nước ngập luôn bình xe điện của tao rồi"…
"Tình yêu, phải chăng chỉ là một sự lặp lại của ký ức? Ta yêu một người, hay chỉ yêu một hình bóng được khảm sâu trong tim, chẳng thể phai mờ? Hành trình này, liệu là tìm kiếm, hay là chạy trốn?"Hành trình của Neko là sự giằng xé nội tâm không ngừng giữa khẳng định và phủ định. Anh yêu Sơn Thạch, hay đúng hơn, yêu mảnh ký ức về một người đã khuất? Mỗi lần bước qua cánh cổng thời gian, mỗi lần đối diện với một Sơn Thạch mới, anh đều tự hỏi mình: "Liệu cậu ấy là người mình tìm kiếm, hay chỉ là một giấc mơ đẹp của số phận trớ trêu?"Neko mang trong mình một nỗi ám ảnh. Đôi khi, nó như dòng suối mát lành xoa dịu trái tim anh, nhưng rồi cũng chính nó như con dao sắc cứa sâu vào từng mảnh tâm hồn. Từng bước trong hành trình là từng lần anh soi mình trong tấm gương vạn hình của vũ trụ, mỗi lần soi, anh lại thấy mình một phần trống rỗng hơn."Những Mảnh Ghép Của Vĩnh Hằng" là câu chuyện về một hành trình dài bất tận, nơi tình yêu và ký ức giao thoa trong nỗi đau khắc khoải.Neko Lê - một thiên tài khoa học, nhưng cũng là một kẻ lạc lối giữa dòng chảy thời gian, mang theo trái tim vụn vỡ đi qua hàng vạn thế giới chỉ để tìm kiếm một người duy nhất: Sơn Thạch.Nhưng liệu tình yêu ấy có thực sự nguyên vẹn? Hay nó chỉ là tấm gương phản chiếu nỗi cô đơn và ám ảnh không hồi kết?"Nhớ một người rất đau, nhưng anh chẳng nghĩ suy gì." Những lời hát vang lên, tựa như một lời nhắc nhở, một hồi chuông cảnh tỉnh giữa hành trình không điểm dừng.Qua từng vũ trụ, từng phiên bản khác nhau của Sơn Thạch, Neko nhận ra r…
- những chuỗi dramu nhà chung khiến ta nhức đầu của các anh tài - couple tui ship tui vui WARNING ❌: ooc, textfic, r16, văn xui mất dạy đấm vào taiKHÔNG LEAK RA NGOÀI DƯỚI MỌI HÌNH THỨC ❌…
"tặng em bản tình ca, yêu em hết mùa hạ.trời ngày mưa anh đàn bản tình ca bản tình ca anh dành cho mùa hạ.đôi mắt biếc mang tình anh không trả tiếng mưa, thủ thỉ, người mãi xa."…
"Anh chỉ là người điên trong vườn hoa tình áiAnh chỉ là người say bên đường em nhìn thấyEm đi đi người điên không biết nhớVà người say không biết buồn"Mùa đông ở Sa Pa cứ thế bủa vây lấy tôi. Cái lạnh bấu chặt vào da thịt, rét buốt như những lời chưa kịp nói ra. Anh biến mất, chỉ để lại một bức tranh trên giá vẽ, như một vết cứa lên khoảng trống trong lòng tôi. Tôi biết anh sẽ rời đi. Chỉ là, tôi đã hy vọng... Một điều gì đó. Một sự lưu luyến. Một chút lưỡng lự. Nhưng không có. Anh để lại bức tranh, còn tôi để lại chính mình. Tôi đứng đó, nhìn những sắc màu loang lổ, tự hỏi: Có phải tôi đã yêu một kẻ chưa từng dừng chân? Có phải tôi đã yêu mùa đông của anh?…