"Tôn Dĩnh Sa, rõ ràng em là mặt trời nhỏ, tại sao đôi mắt luôn ngấn lệ vì cậu ta?""Bởi vì anh ấy không hiểu ạ"Cô yêu hắn, nhưng cô chưa từng một lần nói ra.Cô yêu hắn, nhưng cô luôn giữ nó trong lòng như một bí mật.Cô yêu hắn, nhưng cô thà chọn câm lặng, còn hơn là phải thốt lên những lời khiến mình trở nên thảm hại.*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
#Chia tay rồi vẫn phải làm đồng đội thì làm sao?#Tất nhiên là giấu đi rồi!"Để tôi chỉnh lại một chút, chúng tôi không phải là người yêu cũ, chúng tôi là vợ chồng chính thức.""Cả thế giới đều nghĩ chúng tôi chia tay rồi, nhưng thật ra chúng tôi đã đăng ký kết hôn."…
Bà Tôn nhìn cô thật lâu, như thể muốn đọc thấu từng góc khuất trong tâm hồn con gái mình. Ánh mắt bà dao động, giữa đau đớn và một tia hy vọng mong manh. Ngón tay bà siết chặt lấy mép khăn, như thể chỉ cần con gái gật đầu, bà sẽ ngay lập tức nắm lấy sợi dây cứu rỗi ấy."Nếu... nếu thằng bé cũng yêu con thì sao?" Giọng bà run rẩy, gần như cầu xin.Lần này, Tôn Dĩnh Sa không thể kiềm chế nữa.Cô bật cười.Một tràng cười bật ra khỏi cổ họng khô khốc, vỡ vụn như thủy tinh nát dưới chân. Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, nó biến thành những tiếng nấc nghẹn ngào. Cô đưa tay lên che mắt, nhưng chẳng thể ngăn được dòng nước mắt trào ra, nóng hổi, đau đến tận tâm can."Nếu anh ấy yêu con..."Giọng cô nhẹ bẫng, mong manh như sương khói.Tôn Dĩnh Sa thả tay xuống, ánh mắt trống rỗng nhìn lên trần nhà. Lồng ngực cô phập phồng, hơi thở gấp gáp như một con chim nhỏ bị mắc kẹt, vùng vẫy giữa lưỡi dao sắc bén của thực tại."Con đã không bệnh nặng đến thế này."*Truyện của Cimor, vui lòng không bê đi đâu hay chuyển ver*…
๖ۣۜMẹ đẻ: Nhất Chích Đại Nhạn 一只大雁 (aka Một Con Chim Nhạn).๖ۣۜSố đo ba vòng: đoản văn manh ngọt, hiện đại, chủ thụ, bao dưỡng.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 7 tuổi + 0 lần chết lâm sàn.Nguồn: Kho tàng đam mỹ- FanficEditor: Cá Diêu HồngĐôi lời: Khi đọc truyện nếu các bạn thích thì hãy ủng hộ, không thích xin đừng nói lời cay đắng. Nếu có repost, xin hãy xin phép, ghi nguồn và dẫn link. Cảm ơn mọi người! (❁'▽'❁)*✲゚*๖ۣۜNhử mồiTrang Diễn cảm thấy Văn tổng không thích cậu chút nào hết, bao dưỡng cậu chỉ để xúc phân cho con mèo siêu siêu mập kia thôi (/□\*)・゚゚・。 (/□\*)・゚゚・。…
lỗi lầm lớn nhất của em chính là để anh đợi.lỗi lầm lớn nhất của anh chính là thích em.lowercase, textfic x văn xuôi, văng tục bằng bản năng, fanfic, ooc, school!au.các bạn có thể skip qua chap 0.1 và 0.2 ạ =)))) nó thật ra cũng không cần thiết lắm, chỉ chủ yếu xây dựng truyện với làm rõ tình hình hiện tại ở truyện thôi à.…
VUI LÒNG KHÔNG RE-UP KHÔNG CHUYỂN VER ! ! ! Vì editor và các bạn chờ đọc từ tháng 5 tới tháng 9 đã quá vất vả rồi--Tên gốc: 然哥 | Tác giả: Sơ HòaThể loại: hình sự, trinh thámNhân vật chính: Thẩm Tầm x Nhạc NhiênEdit + Beta: MTNP Bản gốc: 50 chương + 1 phiên ngoại, hoàn | Bản edit: 30/09/2021 hoàn thànhTruyện trinh thám - lãng mạn, một nửa dưỡng thành. Vì em không có nhà, vô tình gặp anh rồi lớn lên bên cạnh anh, cùng anh đi bắt người xấu bảo vệ thế giới. Dù đánh nhau giỏi hơn anh, là "Nhiên ca" của anh, thì vẫn chỉ là một bé sói con hay bị anh đùa giỡn lưu manh nên giơ móng vuốt ra thôi.…
Tình yêu của Shatou như cơn gió, đôi khi đến muộn màng, nhưng khi nó đến, mọi thứ đều trở nên thật sự ý nghĩa. Dù khoảng cách và thời gian có làm cho trái tim họ mệt mỏi, nhưng cuối cùng, tình yêu vẫn sẽ tìm thấy đường về. Gió dù có muộn, cũng sẽ đến, như tình yêu, dù trễ nải nhưng khi chạm đến, tất cả sẽ trở nên hoàn hảo.…
๖ۣۜMẹ đẻ: Kim Đao Đao Đao Đao 金刀刀刀刀๖ۣۜSố đo ba vòng: Tình hữu độc chung, điềm văn, cổ trang, chủ thụ, đoản văn, ngọt, sinh tử, trúc mã, ôn nhu sủng nịch công x tiểu ngạo kiều tướng quân thụ.๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 17 tuổi + 0 lần chết lâm sànNguồn: Kho tàng đam mỹ- fanficEditor: Cá Diêu Hồng"Cẩu hoàng đế, nếu ngươi dám nạp phi thú hậu, vậy đừng trách ta mang binh giết về kinh thành, bắn ngươi với nữ nhân kia thành con nhím!" Suy nghĩ một chút, lại thêm một câu: "Chớ lo đế vị không ai nối dõi, trong bụng ta có em bé rồi!!!"Ta nhỏ nhen lắm, thế nên ta rất để bụng đó!P/s: cảm ơn các bạn đã yêu thích truyện, nhưng mình xin á, có bạn lấy bản edit của mình về rồi sửa lại câu cú xíu thôi rồi tự nhận là mình làm. Đừng nhận vơ thế chứ 😞Các chương mình đăng trên Wattpad là đã beta rồi nhé, còn trên Wordpress thì chưa, mà bản edit của mình nên mình đọc mình biết liền à =]]]…
Tình yêu giữa Tôn Dĩnh Sa và Vương Sở Khâm như một tách trà ấm, mang đến cảm giác an yên và gần gũi. Nó không vội vã, mà là sự đồng hành thầm lặng, nâng đỡ nhau trong những lúc khó khăn. Như trà ấm trong mùa đông, tình yêu ấy sưởi ấm trái tim, giúp họ vượt qua thử thách và làm mọi lo toan nhẹ nhàng hơn. Chính trong những khoảnh khắc giản dị bên nhau, họ nhận ra rằng tình yêu là sức mạnh giúp họ kiên cường và vững bước về phía trước.…
Hắn là ông trùm khét tiếng - lạnh lùng, tàn nhẫn, chỉ cần một ánh mắt là khiến kẻ khác khiếp sợ. Thế giới của hắn là máu, quyền lực và bóng tối.Còn cậu - một "cục bông nhỏ" đúng nghĩa. Dịu dàng, lạc quan, có chút ngốc nghếch, sống trong thế giới đầy màu sắc và yêu thương.Hai người ở hai thế giới khác biệt, đáng lẽ không bao giờ giao nhau. Nhưng một đêm định mệnh, khi ông trùm bị thương nặng và ngất trước cửa nhà cậu, mọi thứ bắt đầu thay đổi.Cậu chăm sóc hắn, không biết thân phận thực sự của người đàn ông đang nằm trên giường mình là ai. Còn hắn, lần đầu tiên trong đời, lại thấy tim mình rung động vì một người... quá đỗi ngốc nghếch và đáng yêu.Thế giới đẫm máu của hắn không dành cho một cục bông mềm mại như cậu. Nhưng hắn lại chẳng muốn buông tay...…
Anh - Dòng họ công thần, giảng viên Đại học Keijo, thành viên thường trực Chính phủ Lâm thời Đại Hàn Dân Quốc. Cậu - Ba đời là Hàn kiều tại Nhật, đại úy đại đội bảo vệ Toàn quyền Nhật Bản, trực thuộc Lục quân Đế Quốc. Một ánh sao sa, trăm năm định mệnh. Cái liếc mắt ban đầu đã đem số phận vĩnh viễn gắn kết vào nhau, gắn bó ngàn đời vạn kiếp.…
"Anh hôn em đi." Trong khoảng không gian nhỏ bé do Vương Sở Khâm bao bọc, Tôn Dĩnh Sa ngước lên. Khoảnh khắc đó, dường như toàn bộ những bông tuyết của thế giới đều ùa về phía cô. Cô khẽ nhắm mắt, nhón chân, đặt môi mình lên môi anh.Làn môi lạnh giá, cảm giác mềm mại, tim đập hỗn loạn, hơi thở dồn dập. Cô hơi nghiêng về phía sau để lấy chút không khí. Nhưng ngay lập tức, đôi môi anh lại áp tới, cuốn cô vào một nụ hôn càng mãnh liệt hơn.…