- Một người là người thận trọng, ít nói, nhưng lại chứa đựng nhiều cảm xúc sâu lắng mà không dễ dàng bộc lộ. Người kia là một tâm hồn trẻ, khao khát tìm thấy sự nhẹ nhàng trong cuộc sống, sẵn sàng mở lòng và tìm kiếm sự kết nối qua những khoảnh khắc lặng lẽ nhưng đầy ý nghĩa. Mối quan hệ của họ phát triển từ những cuộc gặp gỡ bình dị, nhẹ nhàng, không vội vã, như những cuốn sách cũ - một chút hoài niệm, một chút lắng đọng, nhưng lại đủ để khiến trái tim mỗi người rung động.…
MỘT ALPHA TRỘI 27 TUỔI, ĐẸP TRAI, LẠNH LÙNG VỚI CẢ THẾ GIỚI NHƯNG CHỈ DỊU DÀNG VỚI VỢ YÊU .MỘT OMEGA 20 TUỔI, CÓ CHÚT NGỐC MANH, NGÀY NGÀY KHÓC CHÍT CHÍT ĐÒI CHỒNG THƯƠNG.MỘT CUỘC HÔN NHÂN SẮP ĐẶT, MỘT CUỘC GẶP GỠ ĐỊNH MỆNH.VÀ MỘT TÌNH YÊU BẤT NGỜ Alpha trội bá đạo, lạnh lùng X Omega mềm mại dịu dàng==============Tác giả viết truyện không hay vui lòng không toxicCác tình tiết trong truyện hoàn toàn là hư cấu và được tạo ra từ suy nghĩ của tác giảKhông chuyển ver khi không có sự đồng ý của tác giả…
📌Tag: đam mỹ, hiện đại, đô thị tình duyên, hào môn thế gia, song khiết, chủ thụ, ngọt sủng, 1v1, HeTổng giám đốc lạnh lùng, tâm tư thâm trầm, "biến thái", cực sủng vợ công x Tiểu thiếu gia đáng thương, ngoan ngoãn, thông minh thụ📌Truyện có 84 chương và 5 phiên ngoại⚠️ Truyện này edit chưa có sự cho phép của tác giả. Văn án: Thẩm Niệm, con cả không được gia đình yêu thương, luôn sống cẩn trọng nhưng vẫn bị đuổi ra khỏi nhà trong một đêm đông giá rét.Gió lạnh thấu xương, cậu co ro trên nền tuyết, hơi thở yếu ớt.Cho đến khi một chiếc ô màu đen dừng lại, một bàn tay ấm áp chìa ra với cậu.Từ đó, Thẩm Niệm có một mái nhà để về.-Sau này, cậu mới biết người đàn ông ấy tên Yến Chỉ Hành.Một người đứng trên đỉnh cao của thành phố A lại cúi người bế cậu lên, từ đó hết mực nuông chiều, sủng ái vô bờ.Hắn chăm chút từng bữa ăn, dỗ dành cậu vào giấc ngủ trong đêm mưa, dẫn cậu đi chơi khắp nơi, tặng cậu những châu báu quý giá, giải quyết mọi muộn phiền của cậu.Hắn dịu dàng gọi cậu "Niệm Niệm", những nụ hôn khiến cậu không khỏi run rẩy.Cậu thích, thậm chí là tham luyến sự dịu dàng này.-Cho đến một ngày, Thẩm Niệm vô tình phát hiện, ở cuối tầng hai, căn phòng cấm mà hắn không bao giờ cho cậu bước vào, dán đầy ảnh chụp của cậu.Lúc ăn cơm, lúc rửa mặt, lúc ngủ, mọi khoảnh khắc...Và người đàn ông dịu dàng ngày nào đứng trong bóng tối, mỉm cười giang tay về phía cậu, nhưng ánh mắt lại sâu thẳm đến đáng sợ."Ngoan, Niệm Niệm, lại đây." Một câu tóm tắt: Nuôi dưỡng m…
Ngọt.Văn phong non không hợp với nhiều người, đã không hợp thì đừng cố đọc mà hãy ra ngoài và bấm nút chặn acc.plot mỳ ăn liềnMột gia đình bốn người, cùng nhau đi dạo trên bờ biển. Ánh hoàng hôn soi rọi từng bước chân của họ. Từng đợt sóng biển rì rào như gió thu, vỗ dập dìu vỗ đi những âu lo. "Anh Hyeonmin!! Chờ em với..!" "Em mau đi nhanh lên đồ chân ngắn." "Ahh!! Chân em dài lắm đó, em có thể sút anh từ đây bay tít xa luôn đấy." Jeong Jihoon bật cười nhìn hai đứa nhóc đang tung tăng chạy trên cát. Cậu khẽ liếc mắt nhìn sang người bên cạnh, chính là Lee Sanghyeok. Ánh mắt cậu dịu dàng như làn gió thoảng đang làm bay tóc anh. "Sao em cứ nhìn anh thế? Mặt anh dính gì hả?" "Không.. Không có, chỉ là em thấy hạnh phúc quá đi mất... Cảm ơn anh đã luôn ở bên cạnh em." Lee Sanghyeok mỉm cười khẽ cất giọng. "Ơn nghĩa gì kia chứ, chúng ta là vợ chồng mà."Jeong Jihoon níu tay anh lại, cậu kéo nhẹ Lee Sanghyeok lại gần mình. Jeong Jihoon nhẹ nhàng đặt lên môi anh một nụ hôn, một nụ hôn chứa đầy tình cảm cậu dành cho anh. Trong vai diễn anh là vợ cậu, và ngoài đời vẫn là như thế. Dù cho hiện tại hay sau này anh vẫn mãi là vợ của cậu.…
Fic về Seulrene. Mong được các bạn ủng hộ ạ! Hãy tận hưởng nó và bình chọn. Các bạn có thể theo dõi mình để nhận được những tác phẩm mới. Cảm ơn các bạn rất nhiều!**LƯU Ý: Mọi sự kiện đều là hư cấu (Nhưng couple của chúng ta là thật nha!!!)Bonus: Mình mong sẽ nhận được những bình luận từ các bạn!…
CP: Tô Châu- Lục SơnDo lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục Sơn lại phát hiện, Tô Châu thế mà lại có.....…
Tên tiếng Việt: Chiếm giữ có thời hạnTên khai sinh: 限时占有 (Hạn thời chiếm hữu)Địa chỉ: Tấn GiangMẹ đẻ: Yểu Yểu Nhất Ngôn - 杳杳一言Mẹ nuôi: Vọng Thư Các (Chanh và Dii cùng quẩy)Số đo: 34 chương + 4 phiên ngoại (Phần truyện của Cố Triêu Sính a.k.a anh trai của công)Tình trạng bản raw: Đã hoànTình trạng edit: Đã xongĐặc tính (theo editor): Đam mỹ, ABO, sinh tử văn, hợp đồng hôn nhân, cưới trước yêu sau, ngọt sủng, 1vs1, công có tật chânCP: Cố Trầm Bạch x Đồ NgônCực kì sủng thụ, cực kì dịu dàng công x Miệng cứng lòng mềm thụGiới thiệu vắn tắt: Hướng dẫn thuần hoá thỏ của dịu dàng côngQuét mìn: Sinh tử văn, có chi tiết SẢN NHŨ (ở chương 33). Ngoài ra tác giả có để thụ xưng với con mình là "mẹ - con". CHỐNG CHỈ ĐỊNH với các bạn sủng công, hỗ sủng thiên công, không thích thụ làm mình làm mẩy với công, khuyến khích các bạn không nên bơi vào. CHUYỂN NGỮ PHI THƯƠNG MẠI, CHƯA CÓ PER, KHÔNG MANG ĐI BẤT CỨ ĐÂU!Chỉ đăng tải duy nhất ở wattpad và wordpress của nhà…
"Điểm Tựa" là câu chuyện về hai mảnh ghép tưởng chừng trái ngược nhưng lại tìm thấy sự cân bằng trong nhau. Một người mang vẻ ngoài cứng cỏi, trầm lặng, sống cuộc đời tĩnh lặng như mặt nước phẳng lặng. Người kia lại như cơn gió nghịch ngợm, luôn xoay chuyển mọi thứ xung quanh bằng sự sôi nổi, rạng rỡ.Sự xuất hiện của cơn gió ấy khiến cuộc sống vốn dĩ đơn điệu của mặt nước bị xáo trộn, nhưng đồng thời cũng làm lòng người nhẹ nhàng hơn, vui hơn, bớt phần tĩch mịch.Tuy nhiên, sau vẻ tươi vui của cơn gió, ẩn giấu những vết thương sâu kín, những nỗi đau chưa lành. Mặt nước tưởng chừng vô tình lại trở thành bến bờ, nơi che chở và bảo vệ cho cơn gió, để nó được tự do bay mà không còn sợ hãi. Ngược lại, cơn gió ấy, với sự dịu dàng ngầm bên trong, đã mang đến hơi ấm và sự xoa dịu, giúp mặt nước mở lòng, chữa lành những tổn thương cũ.Giữa sự đối lập và hòa quyện, cả hai cùng tìm thấy điểm tựa nơi nhau. Họ trở thành người nâng đỡ và xoa dịu cho nhau, tạo nên một mối tình đầy sâu lắng, nhẹ nhàng mà cũng mãnh liệt như chính cuộc đời mà họ đang sống.…
"Em tuy ngang ngược,chảnh cún,lại còn hay đánh anh,thế nhưng không hiểu sao anh thích em thế:3""Ừm,em biết mà."Câu chuyện tuổi học trò dữ dội của Naravit-thanh niên đẹp trai nhưng học ngu và Phuwin-lạnh lùng boi nhưng lực học không phải dạng vừa.Hãy cùng Diuu đến với một tình yêu siu ngang ngược giữa hai con người "trái dấu nên hút nhau" này nhé:3Lưu ý:Fanfic 100% là tưởng tượng của tác giả,mong mọi người không mang đi re-up hay sao chép lại idea của Diuu nhaaaa~Nếu thích hãy vote mỗi chap 1 🌟 như này nhó,nó sẽ giúp tui có động lực viết truyện hơn ó~…
tác giả: Phan Châu Đồng Ảnh.Hoàn.[phúc hắc cuồng sát tâm lý vặn vẹo dịu dàng nhưng lên giường đéo dịu dàng] công x [vui tính ngốc manh lươn lẹo] thụ.18+ có 1 con gấu ở công viên, ngày nào Lý Thanh cũng trò chuyện với nó. vui buồn đều nói nó nghe, nghĩ nó là nhân viên bán thời gian khó khăn liền mang cơm tối cho nó, mùa đông còn tặng nó khăn quàng cổ,... Gấu ta rất hiền lành, luôn ngồi im nghe cậu ta luyên thuyên đủ chuyện. mấy đứa im im thường trong lòng tím rịm.kẻ cuồng sát theo đuổi là xưa rồi, con trai tôi lần này tự thân ra trận theo đuổi sát nhân nè.…
Mùa xuân khắc vào hồn người một mảnh nắng trời xinh đẹp. Mùa xuân khắc vào tim em một dòng cảm xúc không thể gọi tên. Mùa xuân khắc vào tình ta lời hứa thương yêu cùng trăm ngàn mong nhớ, để em được yêu người, để em được quyền khao khát những môi hôn dịu ngọt.Thể loại: thanh xuân vườn trường, ngọt, HERating: K…
Thể Loại: BL, đô thị, nhẹ nhàng, công sủng thụ, dịu dàng bác sĩ công x mặc cảm tự bế thụ.CP: Lăng Duệ, Vương Việt.Tác giả: Hoa DiệcVương Việt là một kẻ chịu nhiều bi kịch, từ khi sinh ra y đã phải sống nhờ vào đồng lương từ kẻ khác. Cuộc sống của y chỉ toàn những đày đọa và ngược đãi. Cũng vì vậy mà Vương Việt dần tự phong bế mình, vô cảm tự ti.Cho tới một ngày, Lăng Duệ, người đảm nhận vai trò chăm sóc y xuất hiện. Hắn dịu dàng kiên nhẫn, đối y không giống với người chủ trước kia. Vương Việt dù sợ nhưng lại vô thức đắm chìm trong sự dịu dàng bất tận đó, từ từ nắm tay hắn bước khỏi thế giới bế tắc của chính mình.Truyện kể về quá trình Lăng Duệ kéo Vương Việt ra khỏi tình trạng tự bế vì bị ngược đãi trước kia, dùng dịu dàng rửa trôi chết lặng.…