I used to love my teacher
Chỉ còn lại 2 chữ "đã từng" Đây là câu chuyện có thật của một người bạn của mình. Mình thấy hay nên viết lại. Các chi tiết trong truyện đã được chỉnh sửa để kịch tính hơn.…
Chỉ còn lại 2 chữ "đã từng" Đây là câu chuyện có thật của một người bạn của mình. Mình thấy hay nên viết lại. Các chi tiết trong truyện đã được chỉnh sửa để kịch tính hơn.…
Tên: The PieThể loại: Esport - Shortfic - Boylove - ...."Lai Bâng đỉnh, Bóng Ma thịnh. Lai Bâng tàn, Quỷ Hồn tan."…
Đơn phương cũng là một cách bày tỏ tình cảm của mình trong thầm lặng, đến từ một phía và kết thúc cũng từ một phía...…
Mùa Hoa Nở Rộ Giữa Chúng TaTrong thế giới rực rỡ của ánh đèn sân khấu và những khung hình điện ảnh, có những câu chuyện không bao giờ được kể.Sơn Thạch - một ca sĩ mang giọng hát dịu dàng, và Neko - một đạo diễn trẻ đầy khát vọng, tưởng như là hai người xa lạ, nhưng giữa họ tồn tại một sợi dây vô hình.Những cánh hoa Lưu Ly và Cẩm Tú Cầu bắt đầu rơi - lặng lẽ và đau đớn. Phải chăng đó là dấu hiệu của những bí mật đang dần bị phơi bày? Hay là tiếng gọi của những trái tim khao khát mà không dám bước tới?Lưu Ly - loài hoa nhỏ bé, khiêm nhường, mang trong mình lời nguyện cầu: "Xin đừng quên tôi." Những cánh hoa xanh dịu dàng như nỗi lòng của một trái tim sợ hãi bị lãng quên, âm thầm yêu nhưng không dám nói.Cẩm Tú Cầu - rực rỡ mà mong manh, mỗi cánh hoa là một mảnh cảm xúc thay đổi theo thời gian. Tựa như tình yêu nặng trĩu không bao giờ được gửi trao, loài hoa ấy nở ra giữa những niềm đau và khát vọng.Hai loài hoa ấy, mỗi cánh rơi xuống đều như một lời thầm thì. Trong im lặng, chúng giữ lấy những bí mật của những trái tim yêu đơn phương, nở rộ không phải để được nhìn thấy, mà để nói lên một tình yêu không lời.Mùa hoa ấy sẽ nở rộ - nhưng liệu những bông hoa có còn phải rơi nữa hay không?Một câu chuyện về tình yêu giấu kín, những cánh hoa rơi và hành trình vượt qua nỗi đau để tìm lại ánh sáng.…
Là tôi thích cậu, mối tình đầu của tôi, một mối tình mờ ám, không lối thoát, một mối tình không thành, một mối tình có thật, một con người bình thường thích một con người bình thường, chắng dám dùng từ yêu, nhưng chẳng phải say nắng nhất thời, là thích, thương một người sâu đậm!Cậu là người tôi từng theo đuổi, một người tôi từng không với tới, cậu là người tôi sẽ nhớ mãi không quên!...Mưa có nắng là có cầu vồng, tôi có cậu là có hạnh phúc!...Thế thì cứ thích nhau như thế này cậu nhé! Không phô trương, âm thầm nhưng ấm áp. Cứ bên tôi như thế cậu nhé, đừng bên ai khác!...Thấy người mình thương thân mật với đứa khác nhưng chẳng thể làm được gì, khó chịu! Là ghen?...Chúng ta liệu sẽ còn thân như lúc này khi tôi nói ra nỗi lòng của tôi? Tôi muốn dũng cảm nói ra nhưng lại giấu vào trong trái tim mình...._Tớ hỏi cậu nhé?_Ừ _Có khi nào cậu nghiêm túc thích tớ chưa?_Im lặng......Mãi thích mình tôi thôi cậu nhé!...Có cậu tôi ấm, tuổi thơ tôi có cậu thật ấm nhưng tình đầu của tôi là cậu, thật lạnh!...Ta không thể nhắm mắt khi băng qua đường càng không thể ghét một người mình đã từng thương, là lỗi của tôi, là tôi ĐÃ TỪNG đơn phương cậu!____________________________________Cậu là mảnh ghép không thể thiếu của tuổi thơ tôi nhưng thật tiếc, thanh xuân tôi không có cậu...…
Tác giả: Tiểu YếtThể loại: HE, ngược luyến, sủng, nữ cường, hào môn thế gia, hắc bang, chút sắc, chút cường thủ hào đoạtSố chương: 44 chương + 3 ngoại truyện============================Cấm trẻ em dưới 18 tuổi (cấm vậy thôi chứ tui biết là mấy chế vẫn đọc đúng hơm 😂😂)…
Tác giả: Lạc Hân NghiênNếu tình yêu không phải là cả hai cam tâm tình nguyện thì chính là gánh nặng của một người.…
Ngọc Quý đã có một khoảng thời gian tươi đẹp kể từ khi lên cấp 3, trước khi ông cố nội của nó đến và làm đảo lộn cuộc sống tự do của nó. Cp: KhoaJiro/KhoaQuy📍Toàn bộ sự kiện trong fic lẫn tính cách nhân vật đều là sản phẩm từ trí tưởng tượng nên mong mọi người vui vẻ hoan hỉ và không áp đặt lên người thật ạ 📍Tình tiết siêu siêu siêu chậm📍Fic ngọt từ đầu đến cuối vì mình đang healing…
"Mỗi năm vào tháng 10, Sơn Thạch lại lên chuyến tàu về thành phố cũ. Nơi đó có ngôi trường tiểu học, có con phố quen thuộc, và có một người mà anh đã yêu suốt cả thanh xuân."Anh yêu Trường Sơn - một tình yêu không nói thành lời, một tình yêu đẹp như nguyệt thực: rực rỡ nhưng ngắn ngủi, để rồi chỉ còn lại bóng tối cô độc.Năm tháng trôi qua, Trường Sơn kết hôn, xây dựng gia đình, còn Sơn Thạch vẫn đứng lặng lẽ trong khoảng trời riêng của mình, nhìn từ xa, chúc phúc từ xa.Mỗi mùa nguyệt thực, anh chờ em. Chờ một ánh mắt, một nụ cười, hay chỉ là một khoảnh khắc để trái tim được sống trong hồi ức cũ.Nhưng rồi sẽ đến một ngày, người chờ đợi phải tự tìm lối đi cho chính mình. Liệu anh có thể buông tay và để lại quá khứ phía sau?"Một câu chuyện buồn man mác về tình yêu thầm lặng, về những lời chưa kịp nói, và về cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ."…
Tình thương của tôi có lớn tới mức nào thì đối với cậu cũng không bao giờ là đủ.…
Một chút nắng mùa hạ.Một chút hoài niệm về mối tình tuổi 17 của hai ta.Lưu ý: tất cả chỉ là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt lên người thật.Chúc các cậu đọc truyện vui vẻ, góp ý cho tớ nhé 💗🐆🍪…
Tên truyện: Cà phê sữa vị đắngTác giả: Phúc PhễuThể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, yêu thầm, cảm động, HESố chương: 27 chươngGiới thiệu:Cô, năm mười sáu tuổi, bị anh từ chối tình cảm. Một cô gái sống bươn chải, nhưng cô gái nhỏ có tâm hồn trong sáng không hề bỏ cuộc, cô vẫn cứ dõi theo anh... tay trong tay với một cô gái khác. Cô, năm hai mươi sáu tuổi, trở về, vẫn cứ tìm anh, cứ theo dõi anh, cứ không buông tay anh. Nhưng mọi chuyện mười năm sau đã hoàn toàn thay đổi.Anh, năm mười tám tuổi, khoảng thời gian tươi đẹp nhất trong đời bên bạn gái và bạn bè, giỏi giang, đào hoa, ngũ quan tinh tế sắc sảo như muốn đốt cháy ánh mắt của người khác, vô cùng nổi tiếng trong trường, từ chối vô số lời tỏ tình khác nhau. Anh, năm hai mươi mốt tuổi, anh gặp một tai nạn, cả đôi chân đã bị liệt hoàn toàn, mọi hy vọng vào cuộc sống đều đổ vỡ, mọi sự hào nhoáng của tuổi trẻ đều nhanh chóng bốc hơi, anh hoàn toàn mất tất cả. Anh, năm hai mươi tám tuổi, gặp lại cô, gặp lại một người mà anh "không biết".Trích:"- Gọi tên anh.- Ngô Nha Lâm.- Bỏ từ đầu đi.- Nha Lâm...- Một từ.- Lâm!- Ừm, Ân! - Tên cô thốt ra từ miệng anh cũng thật là hay. Ngô Nha Lâm mỉm cười hài lòng cụng trán hai người vào nhau - Anh sẽ không để em đợi nữa đâu."…
thương một người, thương cái người mà người đang thương người khác.[Kiều Vy]Bìa được design bởi TTS_colorteam.…
"Nếu một người đã yêu bạn từ rất lâu, nhưng mãi sau này bạn mới nhận ra-liệu tình yêu đó còn có thể chạm đến bạn không?"Ánh sáng từ một ngôi sao xa có thể mất hàng nghìn năm để đến được Trái Đất. Có khi ngôi sao ấy đã tắt từ lâu, nhưng ánh sáng của nó vẫn tiếp tục di chuyển-như một lời nhắn gửi từ quá khứ, một minh chứng rằng những gì ta từng bỏ lỡ vẫn chưa thực sự biến mất.Trường Sơn du hành về quá khứ, nhặt lại những mảnh ghép đã mất. Mỗi lần anh tung đồng xu, thời gian vỡ vụn, ánh sáng lóe lên trong thoáng chốc-như cách ánh sáng từ một vì sao cuối cùng cũng đến được mắt người nhìn sau bao nhiêu năm lang thang trong vũ trụ.Một câu chuyện về tình yêu không bị giới hạn bởi thời gian-nó có thể bị lãng quên, nhưng chưa bao giờ thực sự biến mất.…
"Anh ấy là ánh trăng sáng trong lòng cậu, vừa đẹp dịu dàng lại vừa xa xôi, khiến cậu có ngày đêm nhung nhớ cũng chưa một lần dám đến gần..."au: Một chiếc bé con ngẫu hứng của lúc hoàng hôn.…
Đó là 1 tình cảm đơn phương của 1 cô gái, cô yêu 1 người nhưng người đó lại xem cô như 1 em gái.( Nếu như các bạn thấy trang 1 không hay thì hãy xem trang 2)…
"Tôi mất cả thanh xuân để yêu em, nhưng không đủ dũng khí để giữ em ở lại."Sơn Thạch là ca sĩ chính của một ban nhạc nổi tiếng, người luôn dùng âm nhạc để kể những câu chuyện chưa từng nói ra. Trong buổi diễn cuối cùng của chuyến lưu diễn lớn nhất đời mình, anh trình bày một bài hát mới - bài hát được viết dành riêng cho Trường Sơn, người mà anh yêu sâu đậm nhưng chưa bao giờ đủ can đảm thổ lộ.Tình yêu của Sơn Thạch là những lần lặng lẽ ngồi bên Trường Sơn, nghe cậu tâm sự về những áp lực của cuộc sống. Là những tin nhắn đêm khuya, những câu hỏi không lời đáp, và cả những khoảnh khắc mà anh chỉ biết nhìn cậu dần gục ngã.Bài hát ấy không chỉ là lời tạm biệt dành cho Trường Sơn, mà còn là lời tạm biệt với chính mình - một Sơn Thạch từng yêu đơn phương, từng hy vọng, và từng đau đớn khôn nguôi."Khúc Ca Cho Em" là câu chuyện buồn man mác về tình yêu không lời, về những nỗi tiếc nuối không bao giờ được bù đắp, và cách một trái tim học cách yêu, học cách buông bỏ qua từng giai điệu.…
một vài bức ảnh câu nói hay sưu tâp được về tình yêu đơn phương…
Tên truyện: "Hoa Thủy Tiên Yêu Mặt Trời"Thể loại: Hiện đại, Đam mỹ, Ngược tâm, Ngược thân, SE/OE.Tóm tắt:Tôi yêu anh, như một đóa hoa yêu mặt trời. Không phải để được đáp lại, mà chỉ để được ngẩng đầu nhìn anh từ xa.Tôi là Neko, một rapper vô danh, sống lặng lẽ bên lề thế giới rực rỡ của anh - ST Sơn Thạch, mặt trời mà tôi không bao giờ với tới. Tình yêu này, tôi giữ cho riêng mình, như một bí mật đẹp đẽ và đau đớn nhất.Nhưng mỗi lần ngước nhìn anh, tôi lại thấy mình tan biến. Cơn ho mang theo những cánh hoa Thủy Tiên vàng rơi xuống, từng cánh một như bóc tách trái tim tôi. Tôi biết, nếu tiếp tục yêu anh, tôi sẽ chết. Nhưng tôi cũng không thể ngừng yêu."Anh là mặt trời, còn tôi chỉ là một đóa hoa nhỏ bé. Hoa yêu mặt trời, nhưng mặt trời đâu bao giờ ngoái nhìn."…
' Có những người chỉ để nhớ, chứ không để yêu. Có những yêu thương chỉ để cất đi, chứ không để thể hiện. Và có những tình yêu chỉ là của riêng một con người ' (Nguồn: Internet)[ F U L L]190617tee…