Lớn Lên Cùng Cậu
#lonlencungcau…
#lonlencungcau…
Truyện kể về mối tình năm 16 tuổi cô gái có tên là Mina và sau khi cô trưởng thành…
"Hey, Chúng Ta Ghét Nhau" - Một câu chuyện thanh xuân vườn trường đầy cảm xúc về những kẻ từng là đối thủ không đội trời chung. Nguyễn Hoàng Minh - chàng trai ngạo mạn, luôn đứng đầu. Lê Khánh An - cô gái nhỏ bé nhưng đanh đá, không chịu thua ai. Họ ghét nhau, cãi nhau, rồi vô tình trở thành một phần trong thế giới của nhau. Thanh xuân đôi khi bắt đầu từ những điều tưởng chừng chẳng thể dung hòa.…
Cậu là chân trời, nơi vừa khiến tôi cảm thấy như chẳng bao giờ có thể nào chạm tới nhưng vẫn muốn chạy theo đến cùng... Cậu đem cho tôi sự ấm áp như ngọn lửa Olympus sưởi ấm nhân gian.Chờ đợi lời hồi đáp của cậu như cách Penelope chờ đợi Odysseus suốt 20 năm ròng, như cái cách nàng khước từ 108 lời cầu hôn để hướng lòng mình về người nàng yêu... Eros và Psyche_cuộc tình đẹp nhất lịch sử Hy Lạp xa xưa, liệu tình ta có thể đẹp như thế hay không ?..…
Lưu giữ vài điều nho nhỏ…
Năm mười lăm tuổi cô lấy hết dũng khí tỏ tình với anh, anh lại lấy lý do chỉ xem cô như em gái mà từ chối, chẳng những thế còn đem cô giao cho bạn thân mình.Đến lúc anh nhận ra mình không thể đánh mất cô thì mọi chuyện đã đã muộn màng, hai người âm dương cách biệt, một mình cô sống cô quạnh trên dương thế, lời hứa dùng cả đời này để bảo vệ cô cũng tan thành mây khói.Mấy năm sau, một người tên Bạch Trình Ngôn xuất hiện, vừa gặp một lòng một dạ muốn cưới cô về làm vợ.Càng ở cạnh Bạch Trình Ngôn, cô càng phát hiện anh chính là người con trai năm ấy, người mà nói sẽ dùng cả đời này để bảo vệ cô.Cô bắt đầu yêu anh điên cuồng, cho đến một ngày người yêu cũ của cô nói rằng "Em có chắc, Trình Bạch Ngôn là Vưu Sinh?" thì giấc mộng của cô bắt đầu tan biến.…
Tôi muốn kể lại và lưu giữ thanh xuân của mình... Ngày đầu tiên vào trường nộp hồ sơ, ngày thi căng thẳng trong cơn mưa,.... và câu chuyện này sẽ viết trong 3 năm cuối cùng....…
Authour: Quỳnh Beta-reader: Ngoc Disclaimer: trừ nhân vật thì những thứ khác mình nghĩ ra. Và mình viết với mục đích cho vui Rating: K+Pairing: ST-Lan NgọcCategory: học đường, tình yêuStatus: đang viếtNote: Câu chuyện kể về tình yêu giữa chàng hotboy và cô gái cá biệtNếu mình có cần sửa gì thì mong mọi người góp ý cho mình!…
"Trời vào đầu tháng 8 mưa như trút nước, hành lang các dãy học chen lấn với nhau. Tại đây năm 16tuổi, tôi gặp được cậu thiếu niên cao ngạo, ngông cuồng ấy.""Tớ luôn là mặt trời nhỏ""Ồ tôi là epiphyllum oxypetalum."…
Xin chào m.n✋🖐👋Không biết nói gì nhiều,Mong mọi người ủng hộ chuyện của mình 😀☺Góp ý để mình rút kinh nghiệm 🤗…
Nếu việc ta viết ra những câu chuyện khiến ta buồn lòng nó như cục tẩy xóa nhòa đi những câu chuyện đó thì ta chẳng còn cách nào khác…
Tên: Bạn cùng lớpTác giả: JannGiới thiệu:Taehyung và Jungkook quen biết nhau từ nhỏ, vừa là bạn vừa là địch cùng nhau phấn đấu, mọi người nghĩ hai người là anh em xã hội chủ nghĩa... Cho đến khi bắt gặp Taehyung gặm môi Jungkook trong lớp học... Gì cơ!???…
mụt chút đáng iêu mà tuôi muốn lưu giữ cho mắc hiếc🐯🐻đây nà vùng chỉ có viết thường 📝mong là mụi người sẽ thítt(╹◡╹)♡à mà tuôi hây viết z á ai khó chịu thì lượn ra nhiaaaa…
Hi, mình viết những dòng chữ này vì mình muốn lưu giữ lại những điều đẹp đẽ trong cuộc sống này. Và mình muốn chia sẻ nó với các cậu.Có rất nhiều điều sẽ đến. Nếu như có một ngày trời âm u và tâm trạng các cậu hơi tệ, hãy đọc chúng, và bình tĩnh chiến đấu tiếp. Cố gắng lên!!! - Một con người đôi khi hơi thiếu muối nhưng luôn thừa vui vẻ -…
Không ai biết được rằng, cậu ta đã từng là một người rất yêu nắng- Cậu say mê mơn trớn những tia nắng vàng của buổi sớm tinh tươi, của ánh bình minh nhẹ nhàng- Cũng chẳng ai hay biết, cậu cũng yêu lắm cơn nắng gay gắt của buổi trưa hè, dưới những tán phượng đỏ rực rỡ...- Và cũng chẳng thèm để ý tới, rằng cậu cũng yêu những tia nắng hiu hoắt yếu ớt của buổi tà dương.-----------------------------------------Cậu từng mơ được làm một nhạc sĩ, hay một nhà thơ nào đó, sống bằng mộng mơ hơn là thực tại đầy rẫy tiếng cười nhạo.Nhưng rồi, người ta dập tắt tất cả."Thằng ái nam ái nữ.""Điệu quá, chắc bị ảo tưởng rồi?""Mày tưởng ai cũng muốn chơi với mày à?"Cậu học cách im lặng, học cách giả vờ như không nghe thấy. Nhưng mà... vết thương đâu nằm ở tai. Nó nằm ở nơi sâu hơn - nơi chẳng ai thèm nhìn vào.Có hôm, cậu đứng thật lâu trong nhà vệ sinh, nhìn mặt mình dưới làn nước. Không khóc. Không tức giận. Chỉ thấy... mình mờ nhạt quá."Tôi là ai?""Nếu ngày mai biến mất... có ai đi tìm tôi không?"--------------------------------------------Tôi nhớ có lần tôi lỡ tay đổ nước lên vở của Khánh. Cậu chỉ cười, rồi nói không sao. Nhưng tôi lại tức - vì cái nụ cười đó."Giả tạo." - tôi nghĩ vậy.Giờ thì nghĩ lại... có khi đó là nụ cười cuối cùng tôi nhìn thấy thật lòng.Tôi từng ước gì cậu biến mất.Và giờ, ước nguyện đó thành thật rồi.Nhưng sao tôi thấy mình trống rỗng đến thế?-----------------------------------------------ĐẾN cuối cùng, cậu mơ thấy mình đứng trên một sườn đồi, dưới trời đổ nắng...…
Nghe nói, ở Nhất trung Thủ đô, có một truyền kì về "Song thần ban tự nhiên"Một người là con cưng của trời, gia thế hiển hách, tài mạo song toànMột người là đứa con bị trời vứt bỏ, cô nhi nhận được học bổng vào trườngTrong những năm tháng thanh xuân rực rỡ nhất, bọn họ nắm tay nhau phá vỡ định kiến, viết nên huyền thoại bất bại, lưu danh đời sau.________________________________________________________________________________TRUYỆN CỦA TÁC GIẢ CYNTHIAMO ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD CYNTHIAMO1198.CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, KHÔNG REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC. ĐÂY KHÔNG PHẢI TRUYỆN EDIT MÀ LÀ TRUYỆN TỰ SÁNG TÁC NHÉ!________________________________________________________________________________…