"Lại như vậy nữa rồi. Em lại đang cố gắng trốn thoát khỏi tôi đúng không? Em biết hậu quả sẽ như thế nào rồi mà nhỉ?" Hắn nói khi đang giữ chặt lấy cơ thể bé nhỏ của cậu trong lòng...Các nhân vật không thuộc về tôi mà thuộc về Haruichi Furudate.Warning: truyện có phần không theo nguyên tác của Furudate-sensei, ooc khá nặng và có nội dung bạo lực nên cân nhắc trước khi đọc. Trong mỗi chương sẽ không để cảnh báo đâu nên những con người cuồng ngọt đừng tìm đến nơi này. Nội dung bạo lực không xuất hiện ở mấy chương đầu nên cứ từ từ cảm nhận.Truyện chỉ được đăng tải duy nhất ở Wattpad, nếu như xuất hiện trên bất kì trang web hoặc ứng dụng nào khác thì đều là đạo nhái. Xin hết.…
🌸 Tác giả: Mika Katori.🌸 Nhân vật: 12 chòm sao.🌸 Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, hài, ngọt, ngược, thanh xuân vườn trường, 1×1.🌸 Nội dung: 12 con người... 12 số phận... 12 thái cực...Giữa những con người ấy vừa là đối lập, vừa là đan xen lẫn nhau...Muốn tiến gần người thêm một chút nhưng lại chẳng thể phá bỏ những rào cản do chính bản thân tạo ra... *Cuộc đời chính là một sân khấu đầy những lấp lánh, chói lóa. Chỉ khi ánh đèn ngừng chiếu mới phô ra khoảng không tối tăm, tĩnh lặng... Họ cũng vậy, phía sau mảnh đời ấy là những câu chuyện, có vui, có buồn, cũng yêu, lại hận... Dùng vẻ ngoài hào nhoáng để giấu bản ngã đầy rẫy vết thương...Họ gặp gỡ và viết nên câu chuyện của chính mình... *Hai trái tim hòa chung nhịp đập...Tình yêu là thứ phép màu kì diệu... * "Cậu đã sẵn sàng đón nhận yêu thương chưa ? ""Hãy đặt tay lên trái tim để cảm nhận..." " Và định nghĩa trái tim mình! "______________________________________________________P/s : Mấy chương đầu còn non tay, độc giả thông cảm a~~~ Tuy có hơi buồn, hơi ngược nhưng Mi cam đoan ư100% là kết HE. À còn nữa không DROP đâu, các bạn độc giả yên tâm lọt hố nha! ***「 Ngày đào hố: 18/07/2019 Ngày lấp hố: Đang đợi... 」…
Những dòng tâm sự của những người lính, sự can đảm, lòng dũng cảm họ tiến vào biển lửa cùng đấu tranh giành giật sự sống với thần chết.@wattpad 2020; bản quyền thuộc về Miley; không đăng lại ở bất kì nơi khác.…
Không biết bắt đầu từ lúc nào, "Bạch Liên Hoa" "Lục Trà Nữ" một loại từ trên Internet nhanh chóng phổ biến hẳn lên, nó thuộc về nghĩa xúc phạm, nhưng tôi nghĩ rằng có lẽ trong lòng người khác tôi thuộc về loại Bạch Liên Hoa, Lục Trà Nữ, trong câu chuyện này tôi cũng là người thứ ba, người thứ ba không hẳn là người thứ ba - lời tựa.*Chú thích:- Bạch Liên Hoa chỉ những cô gái ngỡ mình trong sáng, thánh thiện, vô tội.- Lục Trà Nữ chỉ những cô gái giả bộ trong sáng, ngây thơ đi lừa đàn ông - như mấy kĩ nữ.***Chu Tiểu Bân với Thẩm Bách Y bên nhau rất hạnh phúc, cùng trải qua hai năm, bọn họ có bao nhiêu vui vẻ, thì tôi có bấy nhiêu khó chịu.Mãi đến tận một ngày, Chu Tiểu Bân hẹn chúng tôi cùng ăn cơm, đương nhiên chúng tôi sẽ cùng đi. Ngay cả mấy người bọn anh đều cười, thật khó, Chu Tiểu Bân vẫn còn nhớ chúng tôi.Một ngày kia, Chu Tiểu Bân liên tục uống rượu, cứ liên tục uống rượu, cái gì cũng không nói, chỉ có thể uống rượu.Không ai có thể khuyên nhủ anh, kể cả tôi.Tôi muốn hỏi anh nhiều hơn, ai khiến anh đau lòng như vậy, ai khiến anh khó chịu như vậy, nói cho em, nói cho em, em sẽ đồng ý chia sẻ cùng anh.Nhưng không thể, thật sự không thể.Lão Ngũ thở dài, "Gọi điện thoại cho Thẩm Bách Y, bảo cô ấy đến đón cậu về!"Thẩm Bách Y tới rất nhanh, cô nhìn thấy bộ dáng này của Chu Tiểu Bân, nhíu mày. Chu Tiểu Bân có lẽ say, hoặc có lẽ không say, nhưng lúc Thẩm Bách Y đến, anh liền mạnh mẽ ôm lấy cô.Anh cứ ra sức ôm như vậy.Anh không ngừng nói, "Đừng đi, đừng rời bỏ anh... Đừng đi, có được hay không?…
Anh biết không.. Đau khổ nhất chính là khi yêu ai đó, thương ai đó mà không thể nói ra nỗi lòng của mình với người ấy Nhưng sẽ còn đau hơn nếu mình không được phép giữ lại tình cảm ấy trong lòng Vì thế... Hãy cho em được yêu anh…
Đây là một thế kỉ mới. Là những con người lắm tiền và đầy quyền lực, muốn thõa mãn sự tò mò của bản thân, những con người đó, đã cùng nhau thành lập công ty lớn với dự án khủng lồ. Bên cạnh những điều kinh khủng đó, lại có sự ấm áp của Người mẹ, tình thương bao la giành hết cho đứa con mình. Và chuyện không chỉ dừng ở đó ...…
Du học thực ra không phải một chuyện đáng để tự hào gì cả. Người sinh ra từ một gia đình có tiền sẵn, chốt hàng loạt đơn trên mạng chẳng cần nhìn giá.Người tranh thủ những ngày thiếu nhân lực nhất của kì nghỉ đông, đến cả dọn rác cũng dám làm.Người chuyện gì về chiều cũng đem kể cho gia đình qua điện thoại vào cuộc gọi lúc năm giờ.Người bị bọn nghiện rượu vô gia cư đuổi đánh ở thủ đô cũng không thể hé răng nửa lời.Người hãnh diện khoe với bố mẹ con mới yêu được cô bạn gái xinh đẹp tuyệt vời ở trời Tây.Người giấu nhẹm người quan tâm chăm sóc mình phát sốt sớm tối.Người điểm cao chót vót, lúc nào cũng xếp hạng nhất toàn trường, tưởng như thở thôi cũng giỏi.Người dẫu hiểu hết bài giảng đi thi điểm vẫn không đạt, đến cả bảng điểm cũng giấu kín dưới ngăn tủ.Người mà bạn bè tưởng học hành tầm thường, nộp hồ sơ trường nào cũng đỗ, ôn thi chẳng cần 24 giờ làm chủ.Người mà bạn bè tưởng học hành giỏi giang, một mình chật vật khổ sở, đêm về một mình ngồi khóc trong bóng tối.Cự Giải ôm tách trà nóng trong tay, đăm chiêu nhìn ánh trăng lạnh lẽo tròn vành vạnh, bốn bề đều tĩnh lặng.Cậu tự dưng lại nhớ đèn điện sáng trưng của Hà Nội.***Bìa truyện: Edited by chị Tiên Sắc Xám…
CHÚNG TA CỦA SAU NÀY:Một câu chuyện dịu dàng, lặng lẽ - về một ánh nhìn không lời, một tình cảm cất sâu trong lòng.Trần Thanh Huệ My, cô nữ sinh năm cuối trầm lặng và tự ti, chưa từng đủ dũng khí để bước tới gần Nguyễn Đình Lạc Phong - cậu bạn học sinh chuyển trường năm lớp 11 với đôi mắt trầm buồn và dáng vẻ xa cách.Cậu ấy là người mà cô chỉ dám nhìn từ xa. Là người khiến tim cô đập mạnh chỉ vì một cái nghiêng đầu. Là người từng có người yêu. Và là người... có lẽ chẳng bao giờ biết đến tình cảm của cô."Chúng Ta Của Sau Này" không phải là một câu chuyện tình rực rỡ, mà là hồi ức của những điều chưa từng bắt đầu - nhưng mãi mãi ở lại trong tim một người.…
❗️TÁC PHẨM LÀ SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG GÁN GHÉP LÊN NGƯỜI THẬT❗️Nỉ hào nỉ hào~ tình hình là cái bộ này từng tồn tại nhưng bị xoá rồi. Chắc có vài tình yêu nhận ra tui đó, để đáp trả cơn thịnh nộ và tình yêu cháy bỏng của các tình yêu. Thì tôi tiếp tục series nóng phỏng tay này nhó, chứ mấy chương cũ thì bị xoá thật rồi, đừng luỵ nó nữa nó có còn yêu con đâu!!!Note: All Thuỵ bao gồm cả những vai diễn của ẻm nha!…
"Khi đó, cứ nghĩ mình sẽ trở thành tài nữ vang danh thiên hạ, gặp hoa hoa nở, gặp người người yêu. Ai ngờ vì vẻ ngoài khác lạ, tôi bỗng dưng trở thành con yêu quỷ trong mắt người đời, vang dội thành đô, gặp bông bông héo, gặp kẻ kẻ chạy xa.Vậy mới biết, xuyên không cũng khó đến chừng nào..."Bìa: Zing Ruby…
Sau khi xem phim tui quyết định đu theo :)))) tui không yêu cầu cao ở phần chuyển thể nên cảm thấy chất lượng phim khá ổn, màu sắc, bối cảnh cũng chân thực, tuy vẫn còn thiếu sót đôi chút nhưng vẫn có thể thưởng thức được, diễn xuất nhan sắc diễn viên phim cũng rất ok, mọi người xem thử đi nha.Khum hiểu sao tui lại thích Nguyễn Lan Chúc x Lê Đông Nguyên 😂😂😂 nhưng thấy gì thì tui up nấy nhé.Truyện mang mục đích giải trí, vui vẻ hoan nghênh. OOC, QT, thận nhập .Nhiều cp, Nguyễn Lan Chúc x Lăng Cửu thời,Lê Đông Nguyên x Nguyễn Lan Chúc.....Nguồn: Lofter…
Hạ Chi Quang ♥ Hoàng Tuấn Tiệp Quản gia × Thiếu giaTiệp nhỏ hơn Quang Hoàng Tuấn Tiệp trong lúc cần tìm vệ sĩ bảo vệ mình, trên trời đột nhiên rơi xuống một quản gia tên là Hạ Chi Quang.Điều đáng nói là quản gia này của cậu đánh võ được, nấu ăn được, dường như không có gì là không biết. Có thể xem là toàn năng.Hơn nữa quản gia của cậu thực sự rất biết cách chăm sóc người khác. Mỗi ngày đều tận tình chăm sóc cậu từ A-Z. Đến tối đi ngủ anh cũng ôm cậu ngủ.Từ từ đã! Hoàng Tuấn Tiệp bừng tỉnh: "Hình như có gì sai sai?"✘ Không dán lên người thật.✘ Không thích đừng xem.✘ Không reup.…
Ngày xửa ngày xưa, à không, ngày nảy ngày nay mới đúng chứ, có một quán cafe mọc lên ngay dưới chân đồi vùng ngoại ô yên bình, vắng vẻ. Chủ quán đương nhiệm là một cô gái trẻ, vì anh trai đi du học nên đã phải bất đắc dĩ tiếp nhận toàn bộ công việc còn lại.Nắng còn vương. Tiếng cười còn chưa tắt. Những con người bình dị nhưng đầy sức sống mang theo bên mình là cả một vùng ánh sáng đầy chan hòa, sưởi ấm thế giới nhỏ bé của chính họ, đồng thời lan tỏa đến mọi người xung quanh.Cuộc sống cứ tất bật với bao nhiêu ngọt bùi cay đắng, với niềm vui và nỗi buồn, với nụ cười và nước mắt. Để rồi khi tuổi trẻ qua đi, họ có dịp nhìn lại quãng thời gian ấy.Thanh xuân đẹp tựa giấc mơ...___________________Cover by @TnKhuynh…
Vã OTP mà ít hàng với toàn hàng ngược thì làm gì? Viết truyện thôi chứ làm gì :).Warning: có một số nhân vật không có trong nguyên tác. Vui lòng đọc kĩ mô tả trước khi đọc truyện!Truyện lúc ngọt lúc ngược thất thường, cân nhắc trước khi đọc.Nếu đã đọc rồi thì chúc bạn có một trải nghiệm tốt nhất khi đã đọc hết 73 chap truyện.Truyện chỉ được đăng tải duy nhất ở Wattpad, nếu như xuất hiện trên bất kì trang web hoặc ứng dụng nào khác thì đều là đạo nhái. Xin hết.…
Năm đó, mùa hoa đào nở,Chúng tôi gặp nhau trong cái thời mà mỗi người đều mang một vẻ rạng rỡ như một đóa hướng dương. Năm đó, chúng ta trở thành bạn bè,Bừng bừng khí thế ước hẹn đủ điều, rồi cùng nhau những điều điên loạn của thời học trò ngây ngô. Năm đó, tất cả chuẩn bước vào kì thi đại học,Đó là những tháng ngày cùng nhau vùi đầu vào bài vở. Rõ ràng là bản thân chẳng sợ trời sợ đất, thế mà lại sợ rớt tốt nghiệp. Cũng là năm đó, nhưng mà...Tất cả mọi thứ bỗng chốc vụn vỡ, tựa như cái chớp mắt choàng tỉnh khỏi giấc mộng. Một giấc mộng ngọt ngào nhưng đầy bi thương. Dùng khoảng thời gian dài để đổi lấy những tháng ngày bình yên, đến khi tương phùng mới nhận ra rằng, hóa ra bản thân vẫn không quên được giấc mộng hoa niên của năm ấy. Thực sự là một giấc mộng?Thì ra, thanh xuân này không phải là mộng ảo. Chỉ tiếc thay, nó không thể trở thành đoạn hồi ức đẹp nhất đến những giây phút cuối cùng. Truyện có hai hồi:Hồi I : Lời Hẹn Ước Năm ẤyHồi II : Tình Bạn Của Chúng Ta⚠Lưu ý⚠Truyện chỉ đăng duy nhất độc quyền tại Wattpad…
Tác giả: Vu TriếtBiên dịch: QTEditor: Tiểu MộcThể loại: Đam mỹ, hiện đại, linh thần dị quái, đô thị tình duyên.Nhân vật: Quý Kiêu x Đinh MùiTình trạng bản gốc: HoànTình trạng bản dịch: Đang thực hiện---Truyện chỉ đăng duy nhất tại wattpad Tiểu Mộc Thôn==========- Bản edit này phi thương mại, chưa được sự đồng ý của tác giả. Mong mọi người tôn trọng người biên tập, không mang đi nơi khác khi chưa được sự đồng ý.- Người biên tập không biết tiếng Trung, chỉ đảm bảo đúng 80% là tối đa so với nguyên bản.==========Theo truyền thuyết: Mèo tu luyện mỗi 20 năm sẽ mọc một cái đuôi, khi có đủ chính đuôi là đạt được cảnh giới tối cao, ngay cả thần tiên cũng phải nể ba phần.Nhưng để mọc được chín cái đuôi cũng không dễ. Khi mọc đủ tám cái, sẽ phải giúp một người thực hiên nguyện vọng thì mới có thể tiếp tục tu luyện mọc thêm cái đuôi thứ chín, nhưng phải trả giá bằng việc mất đi một cái đuôi.Vì thế mèo chín đuôi không ngừng giúp người hữu duyên thấy nó, không ngừng mất đi cái đuôi thứ tám. Một vòng tuần hoàn.Cho đến một ngày nó gặp một cậu bé, cậu bé đó đồng ý thực hiện một nguyện vọng, nguyện vọng là: hy vọng nó thể mọc thêm cái đuôi thứ chín.Thế là, mèo yêu thành tiên...…
"Người ta đi cửa sinh tử, còn anh ta đi show. "...Bối cảnh: Nguyễn Lan Chúc những năm hồi ấy vào cửa mà chưa gặp được Lăng Cửu Thời nhà anh ta.Nguyên tác: Kính vạn hoa chết chóc - Tây Tử Tự và Trò chơi trí mệnh (Phim chuyển thể).Hướng dẫn sử dụng: Đây là một tuyển tập "vào cửa" rất riêng theo mạch phim và không hẳn liên quan đến truyện.…
Author : Raven2qua"Một cậu bé được gọi là thần đồng năm 8 tuổi Thiên tài năm 15 Và một người thường khi đã 20"Đây là câu nói tôi rút ra cho cuộc đời mìnhVì sao vậy?Vì tài năng của tôi cao hơn người khác , nhưng không chịu cố gắng phát huy nó và lớn lên mọi thứ đã quá muộn tôi trở lại làm một người bình thường ?Không phải!Hay có lẽ tôi đã giành được giải thưởng nào đó khi con bé và đã tự mãn khi mọi người gọi mình như vậy và khi lớn lên tôi mới thấy được thế giới này rộng thế nào? Fufu cách nghĩ thật thú vị! Dù sao con người cũng cũng phải luôn cố gắng bất kể hoàn cảnh nào , dù được bao giải thưởng cũng không được tự mãn. . . Tuy nhiên , sai rồiTrong trường hợp của tôi . Câu nói đó lại hơi khác…