"Giữa đêm vầng hòa quang rạch ngang trời, lướt đi như là sao chổiƁước đi trên con đường nàу trơ trọi vẫn luôn phải chắc chắn đầu mình ngẩng cao boу...Cuối chân trời bước đi chẳng dừng lạiÁnh sáng dẫn lối trên đường dàiMượn bài nhạc hôm naу để vẽ lên câu chuуện của sau nàуHẹn một mai với những đổi thaу của tương lai..."…
Tô quân nhuỵ chưa từng có nghĩ tới có một ngày thuế tử duyệt sẽ bởi vì chính mình mà chết. Cũng chưa từng có nghĩ tới, thuế tử duyệt chết sẽ làm chính mình như vậy thân không bằng chết.Rồi sau đó ông trời cho tô quân nhuỵ một lần một lần nữa lại đến cơ hội, tô quân nhuỵ thề nhất định phải khuynh tẫn chính mình hết thảy đối thuế tử duyệt hảo.Tô quân nhuỵ vẫn luôn cảm thấy chính mình đối thuế tử duyệt hảo chỉ là xuất phát từ đời trước áy náy, nàng vui như vậy sủng thuế tử duyệt, thẳng đến có một ngày phát hiện, kỳ thật là chính mình căn bản là ly không mau thuế tử duyệt thời điểm, mới phát hiện, nguyên lai chính mình đã yêu thuế tử duyệt, ái đến, nguyện ý khuynh tẫn hết thảy đối nàng hảo, sủng nàng.Nguyên lai cưng chiều, sẽ thành nghiện.Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Trọng sinh…
Tác giả: porridge123Nguồn bản QT: https://wikidich3.com/truyen/hp-abo-tren-doi-nhu-the-nao-se-co-alpha--YBzEdmHe7FA8HPp4Convert by: DuFengYu (đã có sự đồng ý)Editor: Meoduytbu (Lươn, page Say.) Bản edit dựa trên bản QT, nếu còn chỗ nào sai sót mong mọi người góp ý để mình hoàn thiện hơn nhé.Ngoài ra truyện chỉ up trên 2 nền tảng duy nhất là Wattpad (Meoduytbu). Ngoại trừ nền tảng trên còn lại đều là reup lậu. "Harry A Draco O, Draco là một em bé Omega mềm mại ngạo kiều rất thích khóc.Tui muốn nhìn em bé Draco kiêu ngạo lại mềm mại thích khóc từ từ theo đuổi chồng vì vậy nên tự mình viết. Voldemort đã chết. Vườn trường Hogwarts. "…
-okay, 1.. 2.. 3... 3 giáo viên và 27 con nít quỷ...!SẢN PHẨM CỦA TRÍ TƯỞNG TƯỢNG, KHÔNG ÁP DỤNG LÊN NGƯỜI THẬT!!ONLY WATTPAD!!KHÔNG COPY, LẤY IDEA!!OOC!!KHÔNG ĐỤC COUPLE!!TÔN TRỌNG!…
Truyện: Chia tay năm thứ tư (分手第四年)Hán Việt: Phân thủ đệ tứ niênTác giả: Nhị Cửu Hám Đăng (二九撼灯)Edit: NananiweNguồn: Tấn GiangWordpress: https://nananiwe.wordpress.com/2021/08/29/chia-tay-nam-thu-tu-nhi-cuu-ham-dang/Thể loại: Nguyên sang, đam mỹ, hiện đại, song khiết, gương vỡ lại lành, vườn trường, chủ thụ, nhẹ nhàng, đoản văn, đô thị tình duyên, 1×1, HEĐộ dài: 16 chươngTình trạng: Hoàn thành (18/08/2021 - 29/08/2021)Nhân vật: Cận Chước x Lâu Duyên Bốn năm, Lâu Duyên vẫn ở đây, Cận Chước quay đầu lại là có thể nhìn thấy.Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, chỉ đăng duy nhất trên @Nananiwe. Xin đừng mang đi đâu, xin đừng đọc ở những trang reup. Xin cảm ơn.…
london thuộc anh quốc mệnh danh xứ sở của sương mù, có một nơi gọi là ga bụi. người ta không biết tự bao giờ sân ga đó dừng hoạt động, không một ai biết lý do, nhưng nó đã được chính quyền thành phố cho tu sửa lại và trở thành một địa điểm tham quan đông đúc của nơi này. một số người còn hay đùa với nhau rằng, con tàu duy nhất ở đây chỉ dành cho phù thủy. trời về khuya, vài bóng áo chùng khệ nệ bê những cái vali to oạch lên con tàu. ánh đèn sáng lên, và nó khởi hành...…
Sau tai nạn, Đức Duy mất đi ký ức của ba năm gần đây.Tỉnh dậy trong bệnh viện, bên cạnh có một người đàn ông gọi cậu là vợ, nói họ đã kết hôn hơn một năm.Duy không nhớ, chỉ thấy tim mình khẽ rung động mỗi khi người ấy cười, chạm tay, hay ôm cậu lúc trời mưa.Có lẽ có những tình yêu, không cần trí nhớ cũng biết là từng thương.Và nếu thật sự quên rồi thì để lần này, Duy yêu anh lại từ đầu.…
"Em đừng cười kiểu đó với người khác nữa."Đức Duy khựng lại, bàn tay đang cầm cốc trà sữa hơi run."Kiểu gì cơ?"Quang Anh không trả lời ngay. Ánh đèn phòng hậu trường hắt lên gương mặt Duy - yên tĩnh, sáng, và quá mức dịu dàng."Cái kiểu cười khiến người ta tưởng em có ý gì đó." - Giọng Quang Anh trầm, đều, không nhanh không chậm - "Trong khi... em chỉ hay cười như thế với anh."Duy cắn nhẹ môi, đôi mắt lảng tránh."Anh để ý kỹ thật đấy.""Với em thì anh luôn để ý."Quang Anh bước lại gần. Rất gần. Cái khoảng cách khiến tim Duy đánh trống trong lồng ngực."Từ bây giờ," - cậu nói chậm rãi - "đừng mang ánh mắt đó, nụ cười đó... cho ai khác nữa. Được không?"Duy im lặng.Một lúc sau, cậu nhỏ giọng, gần như là thì thầm."Vậy... anh tính làm gì với ánh mắt đó?"…
taekookfic có nhiều tình tiết mập mờ gây khó chịu với những bạn khó tính. Taehyung có một chút bad, qua lại với Jungkook chưa chính thức nhưng có thái độ chiếm hữu, một số tình tiết gần gũi với nữ phụ (Bora) không giữ khoảng cách nên gây hiểu lầm nhiều với Jungkook. các bạn cân nhắc trước khi đọc vì những chi tiết này có thể sẽ gây bức xúc cho những bạn khó tính một chút đấy!•mình biết câu truyện này có thể sẽ gây tranh cãi nhưng reup lại cũng chỉ dành cho đúng người đọc, ngoài ra sẽ không bàn luận gì thêm.…
Một mối duyên âm vô tình bị trói buộcMột người còn sống...một người đã chếtMột người không tin vào ma quỷ , một người không chấp nhận bị lãng quênLà duyên ngay nghiệt? là định mệnh hay là cơn ác mộng không lối thoát…
Couple: Siêu Mẫu Minh Triệu Hoa Hậu Kỳ DuyênKết HE"Triệu im lặng không nói gì, cô cảm thấy bản thân đúng là người có lỗi trong chuyện này. Nhưng cô không thể để Duyên cho một ngừoi khác đựoc.- Cô đi đi, dù có ra sao, chỉ cần Duyên không từ bỏ, tôi nhất quyết không buông." Mong các bạn đón nhận và ủng hộ.…
Authur: ིྀ 𝑽𝒂𝒏𝒊𝒍𝒍𝒂 ིྀ♡ WARNING♡ YANDERE, OBSESS, SWEET, CONTROL,...."𝑪𝒐́ 𝒓𝒂̂́𝒕 𝒏𝒉𝒊𝒆̂̀𝒖 đ𝒊𝒆̂̀𝒖 𝒎𝒖𝒐̂́𝒏 𝒏𝒐́𝒊 𝑵𝒉𝒖̛𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒂̆̉𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒄𝒂̂́𝒕 𝒏𝒆̂𝒏 𝒄𝒂̂𝒖 𝑵𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒍𝒐̛̀𝒊 𝒆𝒎 đ𝒂̃ 𝒄𝒉𝒐̂𝒏 𝒈𝒊𝒂̂́𝒖 𝑹𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒚𝒆̂𝒖 𝒂𝒏𝒉 đ𝒆̂́𝒏 𝒕𝒂̣̂𝒏 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 " "Tình yêu muôn đời khó diễn tả và nỗi buồn khó bật thành lời."Bởi vậy, xin người hãy trân quý tình yêu nhỏ bé em gửi trao."Thà nâng niu tựa cánh hoa rơi còn hơn khóa chặt một đời trong lồng kính."♧ Nhân vật thuộc quyền sở hữu của tác giả Asagiri. Nhưng câu chuyện của họ được viết lên bởi mình.◇ Có thể bị ooc. Lưu ý khi đọc● Truyện chỉ đăng duy nhất tại Wattpad, vui lòng không mang đi đăng ở nơi khác. Xin cảm ơn!…
Kiếp trước Ta nợ Nàng một chữ Duyên, Duyên chưa trả Nàng đã vội rời đi.Kiếp sau Nàng tái sinh cùng Hắn một kiếp Duyên Nồng.Kiếp này Nàng lại nợ Hắn một mối Nhân Duyên chưa trả hết.Vậy đến cuối cùng, Duyên Nợ với Ta nàng đến bao giờ mới có thể trả được.…