Artbook của bạn Hẹ
à thì ngyêu tớ muốn thì tớ đăngcác cậu đừng mang tranh ra khỏi Watt của tớ nha :3333tìm tớ trên face Nguyễn Kiều Tâmbìa là con gái tớ nha :333…
à thì ngyêu tớ muốn thì tớ đăngcác cậu đừng mang tranh ra khỏi Watt của tớ nha :3333tìm tớ trên face Nguyễn Kiều Tâmbìa là con gái tớ nha :333…
soobin: Em biết nhắn tin kiểu này hơi kỳ, với em cũng không muốn làm ai thấy khó xử... nhưng em thích anh lâu rồi. Anh có muốn đi xem phim với em một hôm nào đó không, Jihoon?Trong một khoảnh khắc, tất cả những gì cậu thấy chỉ là cái bong bóng "đang gõ..." cứ hiện lên, cuối cùng tin nhắn cũng đến.jihoon: Dễ thương thật đó... nhưng tôi nghĩ cậu gửi nhầm số mất rồi. Xin lỗi cậu nha.soobin: Khoan đã, đây không phải là-? [soobin gửi kèm ảnh chụp màn hình thông tin liên lạc "Jihoon" mà cậu lưu.]jihoon: Không, tôi là Yeonjun. ⊹˚.♡Soobin lấy nhầm số điện thoại của người cậu thích, và số đó lại là của một cậu bạn cùng lớp ít nói._________cp chính: soojuncp phụ: kai tyun୨ৎ BẢN DỊCH CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG ĐEM ĐI ĐÂU!…
Warning: nội dung câu truyện mang tính chất tào lao vs atsm của 1 best Kriknak đang tập viết truyện.TRUYỆN DỞ LẮM ĐỪNG ĐỌC.…
"Có chứ: ta mất những gì mà ta chưa từng có. Bởi vì ta tưởng tượng." - Beckian Fritz Goldberg, "Eros in His Stripped Shirt"______Tên gốc: Маленькие слабостиAuthor: Silver_OwlLink fic: https://archiveofourown.org/works/46714507Translation by _cardigan_[Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không mang đi bất kỳ đâu]…
Câu chuyện về một lớp học ám sát không còn được kể dưới góc nhìn của cậu học sinh Shiota Nagisa mà thay vào đó là một nữ sinh cùng lớp mang tên Shiromachi Ito. Quyển nhật ký ngày nào vẫn còn trắng tinh đã trở nên đầy ắp những con chữ mực đen, không phải là những cảm xúc bức bối không dám nói ra thành lời, thay vào đó là những kỉ niệm khó có thể phai mờ của một thanh xuân nhiệt tình như lửa, của một năm cuối cấp đầy cảm xúc. Cô nữ sinh không rõ về tương lai hôm nào đã dần tìm được con đường cho chính mình, em tìm ra được cảm xúc của bản thân, tìm ra được ý nghĩa của tuổi trẻ ngắn ngủi, của những điều bình dị nhỏ nhoi trong cuộc sống đã làm em lệch hướng."Cảm ơn Koro sensei, vì đã là thầy của chúng em. Vĩnh biệt."…