sanna; mùi hương
anh nhớ điều gì nhất trong những năm tháng lưu lạc?…
anh nhớ điều gì nhất trong những năm tháng lưu lạc?…
Minh lay cái xác lạnh băng của Huyền, nước mắt người đàn ông nghẹn đắng...Truyện ngắn cực cảm động 😭😭😭…
eternity (n): time with no end; forever; endless.⚠︎ only public in wattpad.⚠︎ được truyền cảm hứng bởi 'panenka' của chị munsociu - @wat21say, nhưng mình cam đoan sẽ không bê nguyên plot chị vào và cố gắng hết sức sự trùng lặp!…
ít ra, là với bản thân anh.…
tiếc là,sau tất cả thì nỗi đau là thứ giết ta.lấy ý tưởng từ các fic của chị wat21say (đặc biệt là panenka).× đừng mang fic ra ngoài phạm vi wattpad × đừng đưa fic của mình lên mxh, tik tok hoặc mấy nơi tựa tựa vậy, đặc biệt nghiêm cấm đưa tới tay chính chủ × nơi an toàn nhất để dẩy cp là trong trí tưởng tượng của bạn, mãi iu…
bạch tuyết hỏi hoàng tử, rốt cuộc người có yêu em không?…
Lưu ý: đây chỉ là ý kiến riêng của tác giả, nếu bạn cảm thấy không hài lòng thì có thể lướt qua truyện khác.…
Lần đầu viết truyện có chỗ nào sai sót xin thông cảmNội dung: Nói về một tình yêu 7 năm của anh và cô cho đến khi cô ta xuất hiện…
Fic gốc: NĂM LẦN NGỦ CHUNG Author:Rika LêCảm ơn Rika đã cho phép mình để chuyển ver lại😘Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/220856233?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Tinka_M2&wp_originator=9BAt2E17%2BGn212KFTe%2Bvs2vawMKHbgxo4MiTHbAU%2BcMJYV1G87UxBHHKXqhBAZh9qcRZqeYAHNRBvBruHyv1VZL0GXxwDCBKqL30pEOVJB5crGdHtVoHa%2FticjdlHxFv…
20 năm, 30 năm, hay 100 năm tôi vẫn yêu cô ấy như vậy…
hai chúng ta, cứ một mình như thế.…
ba lần trở mình trên đất thủ đôthăm ngàn, yêu dằn lòng phố cổba lần, em thấy mình ngất ngây đến thế.…
ai là người đầu tiên?ai là kẻ cuối cùng?…
-Được rồi, yêu Phi, rất yêu, vậy nên đừng khóc nữa, mọi người nhìn kìa.-Vậy, tôi có thể nói Mạc Nhược Phi đã có người yêu?-Ừm!-Có thể nắm tay trên đường?-Đương nhiên.-Có thể nói yêu ở giữa phố đông người?-Nếu Phi muốn.-Có thể hẹn hò cùng nhau?-Được rồi đừng hỏi nữa, mọi thứ đều như em muốn, vậy nên lau nước mắt đi đã nào!Đỗ Y Vân cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy mất rồi, Mạc Nhược Phi những lúc như này thật sự quá mức dễ thương.…
Fanfic tặng "Con cá đột biến ở đại dương"…
Mười tám tháng vừa qua là quãng thời gian đẹp nhất thanh xuân em…
-Kris, chị đâu rồi?-Chị ở đây, em đợi có lâu không?Hannah chạy tới chỗ người phụ nữ trong bộ quân phục đang ngồi bệt trên đất, cánh tay trái và mắt phải đều được băng bó kín mít.-Rất lâu! Nhưng em đã giữ lời hứa rồi, vậy mà chị lại chẳng thể làm được điều đó với em!Người đó chỉ mỉm cười đáp lại, mái tóc màu hung dài của người này đổ lên vai nó khi chị ta gục xuống dựa đầu vào vai con bé.-Xin lỗi, chúng ta gặp lại nhau rồi mà, đừng giận chị nữa...-Vâng, chúng ta được gặp lại nhau rồi, em nhớ Kris quá!Đúng, nhưng là gặp lại nhau ở một thế giới khác.…
tiên cá nhỏ hy sinh giọng hát, hy sinh chiếc đuôi, hy sinh cả cuộc đời,cho người ngoài tầm với.…