Title: AbductionAuthor : @phanfanunaPairing: Jake x HeeseungCameo: Sunghoon, JayCategory: FantasyRating: M Tình trạng fic gốc: đã hoànLink fic gốc: https://www.wattpad.com/story/59143358-longfic-bts-yoontae-abduction-b%E1%BA%AFt-c%C3%B3c-phanfan📌CHUYỂN VER ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ📌…
"Vậy sau này theo họ của tôi đi." Ánh mắt của thiếu niên sâu kín liếc về phía cậu, sâu bên trong cái nhìn là cuồn cuộn những dòng cảm xúc mãnh liệt không được gọi tên, đang bị anh nỗ lực đè nén xuống. Mà cậu của lúc đó, ngay cả khi có chợt bắt gặp cũng chẳng thể nào hiểu nổi, tình cảm của anh khi đó là gì.…
Cảnh sát hình sự Phác Tống Tinh x Bác sĩ pháp y Lương Trinh NguyênGương vỡ lại lànhTác giả Weibo @互联网b人Đã có sự cho phép của tác giả, bản dịch không đảm bảo chính xác 100%.…
mọi người cân nhắc trước khi đọc nhévì muốn viết một thứ gì đó mới mẻ nên màu sắc của "TOXIC" sẽ không giống với những tác phẩm trước đó~không tiếp những cmt tiêu cực ở đâyđây chỉ là tác phẩm của trí tưởng tượng…
/Done/ღ Em có thể sống tốt kể cả khi không có anh ღCouple: JaynooAuthor: cornacorn@aTrans: 18 .Kẻ nói dối sẽ không thể có kết cục tốt đẹp...HE nha mấy môm =))))…
main couple: taehyun x beomgyuside couple: heeseung x jake beomgyu thích taehyun, ai cũng biết.taehyun ghét beomgyu, ai cũng biết."cái thằng nhãi đó thì có cái gì hay ho mà sao xung quanh nó cả đống đứa vây quanh thế?"side couple không có nhiều đất diễn, chỉ xuất hiện trong khoảng 1 tới 2 chap.OOC, lowercase.1.6.23 - 22.6.23🥉#taegyu 6.12.23 🫶🏻…
Vì yêu thích Sunghoon nên viết một câu chuyện dành riêng cho cậu ấy.Thể loại: thanh xuân vườn trường, truyện ngắnSunghoon x you------------------------------Đã bao lâu rồi, tôi mới gặp lại cậu ấy, cậu thiếu niên năm đó tôi từng thương."Sunghoon?""Y/n, câu nói năm đó của cậu còn tính không?""Tôi đã nói gì?""Cậu nói cậu thích tôi đó, tại sao nói mà không chịu trách nhiệm gì hết vậy, tra nữ.""???"…
I woke up to a sound.It wasn't loud, nor urgent- just a soft, deliberate knock against wood. The kind that lingers, waiting to be acknowledged.Knock, knock.The room was dark, except for the faint glow of streetlights bleeding through the curtains. Everything looked the same-the walls, the ceiling, the bed I was lying on.Nothing was out of place.And yet, something felt... wrong.Knock, knock.The sound wasn't coming from the front door. It was closer. Much closer.Right outside my bedroom.The room stayed still, wrapped in darkness, thick and suffocating, with only the tick of the clock echoing through the quiet. I didn't move, didn't turn on the light. I just lay there, listening - letting the sound drift through the rhythm of my breath.I had locked the front door. My smart lock made sure no one could enter without the code.So then... who was standing out there?…