Truyện có thật và là của riêng mình xin đừng mang đi những câu chuyện vừa buồn cười lại vừa buồn trong mỗi ngày của cuộc đời mình và nói là của các bạn . Ai thấy đồng cảm thì thôi giõi và vote cho mình ai thấy nó ko hợp thì đừng vô mà nói linh tinh.…
HỒI ỨC MƯỜI LĂM NĂM THANH XUÂNTác giả : Lam DyTình trạng : Đang load...Thể loại : Hiện đại - HE - Ngược tâm nhẹSố chương : Đang cập nhật ...Giới thiệu : Cô quen anh từ năm cô 12 tuổi. Cô thích anh ngay từ cái nhìn đầu tiên, khi chỉ mới là những cô nhóc, cậu nhóc. Tình yêu những tưởng là bồng bột, nhưng không ngờ nó lại ở trong tim cô lâu như vậy.Mười lăm năm thanh xuân, không phải là quá dài, cũng không hề ngắn cho một tình yêu đơn phương.Bao nhiêu nước mắt, bao nhiêu thời gian cô dành ra để theo sau anh, âm thầm giúp đỡ, âm thầm làm việc cho anh.Đổi lại là một ánh nhìn chán ghét, một cái phẩy tay xua đuổi và những lời chê trách đau thương.Liệu cô có nên tiếp tục hay không? Hay nên buông tay để bản thân được thanh thản?Truyện có những tình tiết ngược tâm nhẹ, kính mong các bạn sẽ cố gắng đọc và cho ta những lời nhận xét chân thành nhất. Xin cảm ơn.Trích đoạn:"Này cô, cô làm ơn đến nhà và lấy đống rác rưởi mà cô vẫn hay gửi đến cho tôi đi? Sách á? Hay lại đồ handmade này nọ? Cô nghĩ tôi có thời gian để coi những thứ đó à? Mau đến đem chúng về, đừng để bẩn nhà tôi. Còn nữa. Nếu cô còn một lần nữa đụng tới vợ chưa cưới của tôi, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho cô"Anh dùng ánh mắt khinh miệt nhất để nhìn Tô Phương. Cô gái bên cạnh anh nũng nịu:"Anh, mình đi thôi, đừng lãng phí thời gian với con ả này." Đoạn quay sang Tô Phương sỉ vả: " Mày đúng là không biết xấu hổ mà, bám theo chồng tao lâu như vậy mà không chịu buông. Mặt dày, gái điếm, vô liêm sỉ."Tô Phương đứng như trời trồng tại chỗ. Hốc mắ…
Bị chính mẹ ruột nhẫn tâm bỏ rơi từ nhỏ ,Hạ Vy lớn lên trong cô nhi viện -nơi em học cách nhường phần ăn ,nuốt nước mắt vào trong và mỉm cười như không có chuyện gì xảy ra . Bước vào cấp ba ,em trở thành trò cười của các bạn ."Đồ mồ côi","đồ rẻ rách ","có nhà mà không ai cần "-những lời ấy như những con dao sắc bén đâm thủng trái tim đang rỉ máu của em.Nhưng điều khiến em đau nhất... không phải những lời đó.Mà là ánh mắt người em thầm thương - ánh mắt anh ấy lướt qua em...như thể em chưa từng tồn tại .Em yêu anh 3 năm .Tặng anh những món quà handmade do e làm ,viết tên anh vào nhật ký ,tặng anh những con thú bông em đan bằng len mềm mại và ấm áp như cái cách em yêu anh vậy .Anh chẳng bao giờ thích .....nhưng cũng chưa từng vứt bỏ .Ngày em tìm lại được gia đình cũng là ngày em phải rời đi .Và ngày em trở về ...là khi anh nằm trong vòng ta em, máu loang cả áo trắng ,nói một câu mà em choè suốt 3 năm : "Tớ thích cậu ...nhưng tớ đến trễ rồi ."Còn em người kiên nhẫn chờ đợi trong vô vọng -chỉ biết mỉm cười qua nước mắt và tự nói với lòng mình:"Tại sao chứ...tại sao...anh không nói sớm ..tại sao lúc đó...anh ấy đã chết ...chết trong gang tấc ... chết trong tuổi xuân xanh của em ""Kiếp này em đợi ,anh không đến ...kiếp sau ,xin đừng bắt em yêu lại từ đầu...em đau lắm...nỗi đau này ai thấu ..."Tác giả:Mộc Thảo Thể loại :Thanh xuân vườn tường -tình yêu tuổi học trò -ngược nhẹ…
Kim Seokjin - Ông chú hàng xóm hơn tui 14 nồi bánh chưng vẫn còn độc thân______________________Warning : Từ ngữ có phần tục tĩu. Dị ứng vui lòng click back.…
Ma Đạo Tổ Sư đồng nhânCP: Vong Tiện, Liễu Trừng, Nhạc Ninh, Quyết Tang, Vong Tình Tuỳ TrầnCác tuyến nhân vật phụ đã được sự cho phép mượn bản quyền từ tác giả gốc DiepcamlinhChân thành cảm ơn tác giả Diepcamlinh đã sáng tạo ra tuyến nhân vật phụ vô cùng xuất sắc"Tiểu ... quỷ tinh linh ngươi- Khụ khụ !!! ... Mau ... chạy đi ...""Ta không chạy !!! Ngươi đừng bỏ ta !!!"Lần cuối cùng ta nhìn thấy chốn nương thân của ta là lúc xảy ra Xạ Nhật Chi ChinhLần cuối cùng ta nhìn thấy người có ơn thu dưỡng ta là lúc người bị một kiếm đoạn hầuLần cuối cùng ta nhìn thấy người ta nguyện dâng hiến sinh mệnh, hồn phách của mình cho y là lúc y đẩy ta xuống mật động cứu mình một mạngLần cuối cùng ta nhìn thấy tẩu tẩu là lần Huyết Tẩy Bất Dạ ThiênLần cuối cùng ta nhìn thấy thân nhân còn sót lại là lúc vây quét Loạn Táng Cương...Cả đời ta quyết không buông chấp niệm về mối hận thấu tâm can xương tuỷ này…