Năm 18
truyện: Năm 18tác giả: ayame ☁truyện gốc: Mai táng tuổi 18 (ver gốc)tác giả : (đang tìm)…
truyện: Năm 18tác giả: ayame ☁truyện gốc: Mai táng tuổi 18 (ver gốc)tác giả : (đang tìm)…
...bởi khi ấy nước mắt sẽ hoà cùng nước mưa, ai mà biết em đang buồn thế nào?…
Truyện mình chủ yếu lấy trên mạng. Và truyện mình sẽ đổi sang tiếng anh nha.…
Nhìn quanh lần cuốiRừng thay lá ngậm ngùi.©thenhmeii…
chuyện tình chúng tớ…
Chú luôn nhìn bố như vậy, tôi không biết tại sao chú lại bố nhìn bằng ánh mắt ấySau này...chú chẳng nhìn bố thế nữa…
Sequel của Nghịch phong thiên lý, tác giả mất tích từ hồi... 2010 rồi =)))))…
Đoản văn nhỏ để lưu trữ niềm đam mê về bộ Kimetsu no yaiba của tuii.…
Thể loại: BL, thanh xuân vườn trường, ngọt, HE…
Đoản văn đam mỹ.Ai dị ứng đam mỹ xin vui lòng quẹo trái. Đây chỉ là một cái oneshot nho nhỏ của con hủ nữ nho nhỏ.Lần đầu viết truyện, hoan nghênh mọi người ghé đọc và đóng góp ý kiến \^^/…
Những câu nói được trích từ nhiều tiểu thuyết & nhiều tác giả :"'…
Đức Duy và Quang Anh đã cưới nhau được 2 năm rồi nhưng mà không ai biết cả nhưng có lẽ bây giờ mọi người đã dần biết rồi tại sao hả?? Tại Quang Anh mập lên đóooo…
Ngây thơ ngu ngốc mỹ công x ngạo kiều mỹ thụ-----Từ nhỏ đến lớn, Ngô Thế Huân đều đem Phác Xán Liệt để trong lòng. Nhưng tên ngốc Phác Xán Liệt vẫn cứ hồ đồ như vậy, mặc cậu cố gắng thể hiện bao nhiêu lần, hắn đều hiểu không thông. Cuối cùng, Ngô Thế Huân quyết tâm tỏ tình, nhưng cậu lại đánh giá quá thấp sự ngu ngốc đó của Phác Xán Liệt. Rốt cuộc, họ có thoát khỏi sự dây dưa không rõ này?-----Mong mọi người sẽ ủng hộ truyện của mình.❤❤❤…
Những câu chuyện, những cảm xúc khi ta bắt đầu gặp gỡ ai đó...…
Việt Nam trong lúc ăn trưa trên cửa sổ thì bỗng nhiên Wae cô bạn của cậu đã đẩy cậu xuống. Sau đó người ta tìm thấy xác của Việt Nam và.....…
Chỉ đơn giản là những đau lòng tôi góp nhặt qua những tháng ngày tôi thương anh ^^Tản văn nhẹ nhàng về những nỗi buồn khi ta chẳng thể chung đôi.Tác giả: Bưmi…
tản văntác giả:Trang HạNg.viết: Hàng Hạ Nguyên nguồn:copy…
Là những mảnh ghép lụm lặt được từ khắp nơi mà tôi từng đi qua, cứ thế mà đầy dặn dừng bức tranh của tôi.…