Tên đã dịch: Bị phá vỡ bởi loài người, được chữa lành bởi một con rồngTác giả: Hunter13hawkieNội dung: Đọc trong phần Giới thiệu.Lưu ý: Tác giả đã ra thêm một chương sau ba năm vắng bóng trên Fanfiction. Nếu mọi người muốn xem cứ việc bấm tên tác giả trên google là ra à.#Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả.…
Có hai con người thầm thương trộm nhớ nhau mà không dám nói. Làm hệ lụy tới dân chúng. Đã đến lúc biệt đội mai mối FPS lên sàn, ra tay giúp đỡ. 1..2....3.....Kesesesese~ Ohonhonhon~Fusososos~Xin lỗi mọi người nhưng tui dạo này cảm thấy ko còn mặn mà với fandom nữa nên hẹn mọi người một ngày ko xa…
Tựa tựa cái fic Group BSD của con đó:)))))===================LƯU Ý:o Nó có thể sặc nước biển hoặc không.o Các Char ko thuộc về con, con chỉ ooc nó quá đà mà thôi:DDo Có ship: ( Tag ). Đục thuyền = Out 👊🏻o Nếu có trùng thì con xin lỗi trước ạ, con cảm ơn.o Về OTP NoaEgo, ShiSae, KaiNess thì do con đọc vài fic thấy có cp này nx nên mới đưa vào chứ thật ra con coi anime lười đọc manga ạ;=;o Bachira và Anri phận làm mẹ y chang con:))))))…
author: myin| oneshot |summary:cả mèo và cây cối đều rất nhớ anh.bối cảnh: hiện đại, "gương vỡ lại lành"cảnh báo: tình tiết phát triển chậm, nhân vật có thể lệch nguyên tác, lowcasethank you for reading…
Xuyên suốt chiều dài của lịch sử nhân loại, "công bằng" vẫn là thứ khái niệm mơ hồ, chẳng ai biết nó có tồn tại hay không. Ai cũng đinh ninh cho rằng sau cách mạng, hòa bình về tất cả sẽ hạnh phúc. Ấy vậy nhưng cái sự thật tàn nhẫn nào phải thế. Khi lý tưởng chung không còn thì nỗi niềm riêng mới ùa về. Những cái mà thời chiến họ tạm gác lại thì thời bình là lúc nó sống dậy một cách dồn dậpChính cái thời mà bữa no bữa đói đó đã tàn nhẫn bóp nghẹt thứ gọi là "dị tính". Chẳng biết từ bao giờ xã hội lại xuất hiện "dẫn tính" và "dị tính". Nếu dẫn tính được xem là người dẫn đầu tài giỏi thì dị tính chỉ được xem là một nhóm người ở cái xó xỉn thấp hèn nào đó Trớ trêu thay cậu con trai của gia đình danh giá năm xưa lại là dị tính. Dù cho gia đình có thể bảo bọc em nhưng sống dưới cái ánh mắt khinh miệt, em có thể gắng gượng được còn mẹ em thì xót lắm. Nghĩ thương con trai nay bố mất sớm, nhà có của ăn của để cũng bị khinh thường. Thế là mẹ mang em về quê, về cái mảnh đất mộc mạc mà chứa chan tình ngườiGiấu nhẹm đi việc mình là dị tính, em có một cuộc sống mới. Gặp được những người mà em yêu thương. Khi ấy "dị tính", "dẫn tính" hay người thường cũng chẳng còn quan trọng nữa…
"Hắn nghĩ, con người tên Lee Sang Hyuk thật sự ngốc quá !Người nọ vốn không nên quát nạt em từ cái đêm đầu tiên khi dáng ảnh nhỏ bé thưở nào cứ luôn khiến tâm thức hắn bối rối..Người nọ cũng không nên lấy ích kỉ của bản thân đem đong đếm với tấm chân tình vẹn toàn kia, hắn rõ ràng biết mình đã khiến em bị thương tổn..Người nọ càng không nên bốc đồng từ chối đoạn đường đã được an bài để cùng nhau gặp gỡ, bởi lẽ những lời nói vốn nhẹ tựa hoa khói cũng có thể giết chết cả một tâm hồn..Người nọ đã từng nắm trong tay cơ hội để bù đắp và yêu thương em nhiều hơn thế..Nhưng hắn làm không được."…
Nụ cười của một con quỷ khi học cách yêu là một thứ đẹp đẽ.Nhưng cũng rất khủng khiếp và đáng sợ.Bởi vì, cho dù nụ cười của một con quỷ có thể tươi sáng đến đâu, thì tâm hồn của nó vẫn mãi luôn là bóng tối đen tịt.#Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giảTác giả: mayflowerbel…
Truyện không thuộc canon "Chục trăm ngàn câu chuyện về Địa chủ"Đã viết từ lâu nhưng đăng lại để nhớThực hư về chuyện VNCH. Mượn một nv từ HetaliaChú thích: Hòa/Rov : Việt Nam Cộng Hòa cũ.Nam(1): Nam Bộ, giả làm người thường.Nam (2): Gia Nam, giả làm cố vấn cho Hòa.America: khỏi hỏi.…
Bộ sưu tập nhỏ của mình...RESFEBER (n) /reece·FEE·ber/The tangled feelings of fear and excitement before a journey begins.(Những cảm giác rối bời sợ hãi và phấn khích trước khi một hành trình sắp bắt đầu.)…
author: myin| oneshot |lấy cảm hứng từ bài hát Stay Gold của Kuma Mitsuaki - hãy vừa đọc vừa nghe thử nhé.một chút đời thường nhỏ nhặt giữa hai người yêu nhau.bối cảnh: hiện đại, sinh viên đại học x học sinh trung họccảnh báo: lowcasethank you for reading…