Cô ấy là mặt trời của tôi
Khánh Lam : là một cô nàng mang một vẻ ngoài lạnh lùng ương bướng,khó tiếp cận, đặc biệt chưa có một mảnh tình vắt vai.An Chi : là một người hoạt bát,nhạy bén,ấm áp,đã trải qua nhiều mối tình…
Khánh Lam : là một cô nàng mang một vẻ ngoài lạnh lùng ương bướng,khó tiếp cận, đặc biệt chưa có một mảnh tình vắt vai.An Chi : là một người hoạt bát,nhạy bén,ấm áp,đã trải qua nhiều mối tình…
đây là lần đầu mình viết truyện mong mn ủng hộ…
Có lẽ chúng ta chỉ nên nhìn nhau qua một lớp màn hình đen kịch.Series.…
Hành Trình Tìm Lại Ánh Sáng kể về Akai, một chàng trai mồ côi không tên, bị số phận nghiệt ngã đẩy vào vòng xoáy chiến tranh từ khi còn là một đứa trẻ bảy tuổi. Được nuôi dưỡng và huấn luyện như một "công cụ" vô cảm, Akai sống với niềm hy vọng mong manh về một gia đình đã mất, bị nhồi nhét bởi những lời tiên tri bí ẩn và hứa hẹn hão huyền.Chiến trường khốc liệt đã cướp đi những người thân cuối cùng của Akai – hai người bạn thân thiết mà anh đã coi như máu mủ. Trong khoảnh khắc sinh tử khi chứng kiến họ bị phản bội và bị bắn gục, Akai đã phải dùng đến cả cái chết giả để sống sót, mang theo vết thương thể xác và một nỗi đau vô hình không thể gọi tên.Sau chiến tranh, Akai tỉnh dậy trong bệnh viện, cô độc và mất phương hướng. Cậu tìm đến cái chết như một lối thoát duy nhất, nhưng lại được cứu vớt bởi những người xa lạ và đặc biệt là bà Asza – một bà lão tưởng chừng bình thường nhưng lại mang trong mình nỗi đau sâu sắc của một người mẹ mất con trong chiến tranh.Chính trong vòng tay bà Asza, Akai chợt nhận ra bà là bà của Rino – người cấp dưới mà anh đã từng lạnh nhạt, người đã luôn mong ước chiến tranh kết thúc để về với bà và mời Akai một bữa ăn thịnh soạn. Nỗi hối lỗi, sự đau đớn và những giọt nước mắt đầu tiên sau bao năm chai sạn đã trào ra, đánh dấu sự khởi đầu cho một hành trình tìm lại chính mình, tìm lại ý nghĩa cuộc sống và đối diện với những vết sẹo không thể xóa nhòa.Liệu Akai có thể tìm thấy sự tha thứ, không chỉ từ bà Asza mà còn từ chính bản thân mình? Và đâu là con đường dẫn đến "ánh sáng" sau khi đã bước qua vực thẳm của chiến tranh?…
𝒞𝒽𝓊𝓎𝑒̣̂𝓃 𝓀𝑒̂̉ 𝓋𝑒̂̀ 𝓂𝑜̣̂𝓉 𝓀𝒾̃ 𝓃𝓊̛̃ 𝑔𝒶̣̆𝓅 𝒹𝓊̛𝑜̛̣𝒸 𝓉𝒾̀𝓃𝒽 𝓎𝑒̂𝓊 𝓋𝒶̀ 𝓈𝑜́𝓃𝑔 𝑔𝒾𝑜́ 𝒹𝑜̛̀𝒾 𝓂𝒾̀𝓃𝒽 ...…
drop cmnr…
đổi phong cách viết truyện…
về một con cáo và chàng trai."Hôm nay tôi đã vẽ đầy nắng lên bầu trời rất đẹp, vì vậy hôm khác cậu hẳn rời khỏi đây, có được không Jeon JungKook?".…
Trương Vũ Nhật Minh đỗ chuyên rồi, điểm cao lại chót vót. Tận 9,75 điểm chuyên. Mọi người đều tin tưởng cậu sẽ trở thành thủ khoa chuyên Toán của năm nay. Không bất ngờ lắm, bởi cậu ta từ nhỏ đã càn quét mọi cuộc thi toán học. Bây giờ thêm thành tựu mới vào góc tủ đầy ắp huy chương cũng chẳng sao cả.Còn con bé tên Lê Cát Vi An đó?Cô bé đó giờ có lẽ đang ở bệnh viện thăm mẹ. Mẹ nó lên cơn đau tim ngay ngày thi chuyên, mãi tới lúc gần thi người nhà mới thông báo, thế thì lấy tinh thần nó ở đâu ra? Nhà con bé khá hoàn cảnh, bố đi lái xe làm ăn xa, mẹ nó đôn đáo lo cho mọi chuyện trong nhà, còn bận rộn với hàng phở được đặt tạm bợ cạnh căn nhà trả góp hơn chục năm của gia đình nó.Bởi cú sốc tinh thần, điểm thi chuyên của Vi An không cao, nếu không muốn nói là gây thất vọng cho toàn giáo viên trong trường. Với số điểm chuyên 7,5. Vi An có lẽ sẽ trượt chuyên. Cô bé suýt soát đứng thứ 70/70 nhưng không may lại thua điểm môn chuyên so với đối thủ khác.Nhưng có vẻ bây giờ, Vi An cũng không quá quan tâm về vấn đề mình có đậu hay không, mọi tâm trí của nó đều dồn về mẹ, người hiện đang nằm trên giường bệnh. Con bé về nhà, nấu tí thức ăn để mang tới bồi bổ cho mẹ, dù gì viện phí rất cao, nhà nó cứ cái đà này cũng không kham nổi, nó đành đem đồ từ nhà lên để giảm bớt chi phí.Ở góc bàn học, một quyển sổ màu nâu bụi đã được mẹ nó đặt ngay ngắn tại đấy. Trước hôm thi mẹ bảo nó rằng bà đã tìm được quyển sổ nó làm mất dưới góc giường. Đó là cuốn nhật kí Vi An đã viết đầu năm lớp chín,…
Hoàn toàn ăn theo một câu chuyện dựa trên sự hư cấu của hư cấu ăn theo.…