Dịch Thiên:"Lạc Lạc em đừng khóc...thầy không phạt em"Dịch Thiên:"Em không cần ngoan như vậy!"Bối Lạc:"Thầy thực sự sẽ không trách em sao?""Sợ em rơi nước mắt""Sợ em buồn""Sợ em tủi thân,sợ em chạnh lòng,...""Cho anh ở bên em được không?"Tình cảm thầy trò này thật ngọt quá đi.Anh công rất yêu chiều bé thụ nha><…
Trên đường Hoàng Tuyền có hoa Bỉ NgạnHoa chờ một người, yêu tận tâm canDuyên phận trái ngang, yêu tận tâm cơSố mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên...Chỉ Nguyện làm thân hoa mọc trên đấtCó hoa không lá, có lá không hoaLặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi...Link: https://my.w.tt/AlNp6egMEQ…
Xin chào, tôi là Phan Thanh Lam, là một đứa con gái 20 tuổi nhưng đã có một công việc mơ ước của chính mình : Thiết kế ý tưởng truyện tranh. Một công việc dễ làm và nhàn rỗi phải không?… Thật ra là không phải đâu, nhất là khi tôi bị điều vào cái văn phòng có trưởng phòng khó tính nhất công ty……
forever crush: thứ tình cảm không phai nhạt, sẽ luôn được cất giữ trong tim và không thể quên điyang jungwon x kim eunjinstarted: 26/10/2024finished: ...…
#textfic #fanfiction #owenjayjoThực ra thì t ko thích kiểu chuyển sinh ấy nma vẫn cố chấp. T nói luôn là t ko có lịch ra chap cụ thể ( dù ko ai đọc và cũng chẳng ai hỏi :) ) tại t phải ôn thi hsg với cả ôn thi vào 10 Mấy cô đọc truyện vv nhe, yêu 💖…
nơi để mình cải thiện kỹ năng viết essay không có mục đích nào khác. vì kinh nghiệm chưa nhiều và vẫn còn đang trong quá trình rèn luyện, nên mong sẽ nhận được những đóng góp của mọi người. nếu được mình cũng mong sẽ giúp đỡ được chút gì đấy cho những bạn bắt đầu luyện viết. vui lòng tuyệt đối không đạo văn, ăn cắp toàn bộ chất xám mình đã bỏ ra. KHÔNG RE-UP. XIN CẢM ƠN. by crystal.…
Hán việt: Tinh tinh lạc tiến lê hoa líTác giả: Sủng MệTình trạng: hoàn thành Số chương: 50 chươngThể loại: hiện đại, thanh xuân vườn trường, sủng, ngọt, he, 3s, song khiết, tình cảm, nguyên sang, ngôn tìnhEditor: Huang YanBìa: Hắc Thiên LungTình trạng: đang editNgày đào hố: 28/03/2021**Bìa của chị Hắc Thiên Lung tặng nè, cảm ơn chị nhiều!!!❤❤❤Văn án:Trong 18 năm, Trần Tinh Lạc vẫn luôn là một thiếu gia sống tiêu sái tự tại, cuộc sống như thế lại đột ngột kết thúc vào một ngày kia.Nghe nói người được gửi nuôi là tiểu thư Cố gia, từ nhỏ được cưng chiều trong lòng bàn tay mà lớn, nhất định là một tiểu cô nương điêu ngoa tùy hứng nũng nịu lại làm cao.Cuối cùng, Trần Tinh Lạc nhận được một cô gái mềm mềm mại mại như con thỏ nhỏ.Phòng của con thỏ nhỏ ngay bên cạnh phòng cậu. Từ đó đối với cậu lúc rãnh rỗi ngoài việc chơi đùa với ổ thỏ của riêng mình, thì chính là ngồi một góc trên sofa ở phòng khách cùng mẹ xem TV.Trần Tinh Lạc luôn nghĩ rằng, bộ dạng mềm mại này của cô chính là kiểu dễ bị ức hiếp, khi bị khi dễ cũng chỉ biết ngồi trong góc trút giận. Cho đến một ngày ở trường, thỏ con đem một người đánh cho tàn phế, mấy cô gái khác khóc lóc kể lể trong phòng làm việc.Trần Tinh Lạc nhìn không được, đành giúp cô thu thập tàn cục.Sau đó, trên hành lang, cậu nắm lấy cổ tay của Cố Khiển Quyển, cười nói, "Khóc thật dễ nghe, về sau có tôi che chở cậu."Cô gái nhỏ không phục, lại cắn môi đỏ mặt.Đáng yêu như một ngôi sao nhỏ từ trên trời rơi xuống…