Tên truyện: KHI TÔI LỚNTác giả: Greha960----------Truyện spanking về cuộc sống của Vy bên cạnh gia đình, cô Khanh, chị Quỳnh, cô Như, sếp nó và những người bạn.- Truyện có yếu tố ngược, nếu không thích, vui lòng thoát. - Truyện phục vụ cộng đồng, người ngoài không hiểu, vui lòng thoát.…
Một câu chuyện về tình yêu tự nhiên và thuần khiết, về sự "chần chừ" của hai nhân vật đối với ước mơ và tình yêu của mình. Lối hành văn xinh đẹp, cốt truyện chậm rãi nhưng mang nhiều chi tiết ý nghĩa sẽ đem lại cho các bạn những cảm xúc ngọt ngào và cả những suy tư.…
Bối cảnh xoay quanh các nhân vật Lookism khi học chung trường Đại học J. Học thì ít mà chơi thì nhiều. Nhớ đọc chương 0 nhó tình yêu.____Author: Hishire Ujin ____Warning: ooc, 16+, ngôn từ mất kiểm soát, textfic, insta, game,..…
Cậu đã phải lòng người chồng của mình mặc dù về cơ bản thì cuộc hôn nhân chỉ là một sự sắp xếp. Những áp lực từ luật pháp, từ mọi người. Họ nghĩ rằng một chàng trai hạnh phúc, vui vẻ và tích cực là như thế này ? Hay giấu nỗi buồn đằng sau những những nụ cười ? " Nếu yêu anh mang lại đau đớn cho em, thì em vẫn sẽ yêu anh hơn tất cả mọi thứ "Cre Fic: theodore beau han (@theodorehxn) Bản dịch chưa có sự cho phép của tác giả, nếu được yêu cầu xoá thì mình sẽ ngay lập tức xoá !!…
Nhân vật trong vở "Trần Tam Lượng" của Lý Vân Tiêu và Trần Lệ Quân, vì thế nên nó sẽ giống ngôn nha, ai không thích đừng vào, cũng đừng thắc mắc. Mình đọc tưởng tượng ra mặt hai vị nên không có cấn gì hết. Truyện up lên phục vụ mục đích nằm đọc của mình, tại mê cái mối quan hệ này quá rồiiii.…
Truyện lấy bối cảnh trước và sau đêm concert thứ 5 của ATSH tại TP.HCM - khi những giông bão ngoài kia tạm lắng xuống, để lại một khoảng trời bình yên đủ để một người ngã vào vòng tay người kia.Giữa ánh đèn sân khấu rực rỡ và những tràng hò reo không dứt, có một cậu bé vẫn cố mỉm cười dù người đang sốt cao, và có một người âm thầm dõi theo từng bước, từng nhịp thở...Một concert không chỉ là âm nhạc - mà còn là nơi trái tim lên tiếng."Sau sân khấu là trái tim" là fanfic mà mình viết ra, chỉ vì quá thương Negav - thương sự cố gắng của em trong từng bước đi, từng nụ cười, dù đôi mắt có mệt nhòe. Mình cũng thương HIEUTHUHAI - người luôn lặng lẽ ở cạnh, dõi theo, bảo vệ em nhỏ trong những lúc chênh vênh nhất. Truyện là chút tưởng tượng, chút ước ao, chút thay em nói lời "em mệt", và thay anh nói "anh luôn ở đây".Nếu bạn cũng thương hai người đó như mình, mình mong bạn sẽ thấy được cả một thế giới dịu dàng phía sau ánh đèn sân khấu.…