Lần đầu viết yaoi,mong mọi ng ủng hộ.Có H nhé,nếu ko đọc đc thì thông cảm nha!!!Nội dung ngắn gọn như sau:Một cậu học sinh tên Deidara mới ngày đầu tiên đi học đã đụng độ với hot boy của trường là Sasori.Vào một lần chơi ngu ,cậu vô tình để cho anh bắt gặp cảnh cậu chửi bới lung tung,nếu anh tung tin thì sẽ làm mất hình tượng và cậu sẽ gặp khó khăn trong việc kết bạn.Vì thế nên cậu đã chấp nhận làm nô lệ vặt của anh theo đúng như yêu cầu của Sasori.Mọi chuyện sau đó sẽ ntn?Mời mọi người đón đọc nha!…
________________FanfictionTên: Có phải là tình yêuTác giả: Hàn AnhNhân vật chính: Mỹ Tâm x Hồ Ngọc HàTiến tình: Chưa hoàn Mong mọi người hãy ủng hộ fic. Click vào đọc và theo dõi toàn bộ câu chuyện của hai nữ ca sĩ mà các bạn fan đưa ra đối đầu ở hai chí tuyến. Cảm ơn mọi người. Hãy like, bình chọn và comment để mình có động lực để up chap tiếp theo :3…
sau khi tiêu diệt yuuki thì mọi thứ trở về yên bình kéo theo đó là công việc giấy tờ của rimuru tăng cao vì muốn đi chơi bất chấp không biết hậu quả nên rimuru đã mở cánh cổng azathot và đi vào trong mà không có ciel đi cùng và rồi cậu đến thế giới date a live rồi rimuru sẻ làm gì mời các bạn xem…
Gọi mình là Lily hoặc Cyne, thích đào hố nhưng lười lấp. Lịch ra chap khong cụ thể do mình hay bận. Thể loại: ABO, siêu nhiên, nhân thú, yêu hận tình thù…
Đôi mắt xám tro. Đúng vậy. Là một đôi mắt xám tro kì lạ. Thoạt nhìn có vẻ giống màu đen. Nhưng càng nhìn kĩ, người ta lại càng vô pháp thoát ra khỏi cái nhàn nhạt phảng phất trong đấy. Một loại như màu xám của bầu trời trước cơn bão. Một loại như màu sương khói mong manh dưới đáy vực sâu vĩnh viễn không thấy ánh nắng mặt trời và vô pháp thoát ra được. Tâm tình của chủ sở hữu nó cũng thế. Không ai hay. Không ai biết. Và cũng chẳng ai quan tâm. Nhưng điều kì lạ là khóe môi bị lạnh đến mức tím tái vẫn mỉm cười.Đôi lúc, người ta muốn đến và hỏi : '' Em có ổn không ? '' Nhưng đôi mắt xám tro đã ngăn họ lại. Họ cảm thấy bức bách với sự thật trần trụi hiện ra trong cặp mắt sắc bén như muốn đâm thẳng vào người ta mấy nhát dao : rằng họ thực sự chẳng tí quan tâm gì đến cô, mà chỉ đơn giản là tò mò về cô. Rồi họ cũng chán. Đôi mắt xám trợ mạnh mẽ đến mức khiến người ta đột nhiên thấy mình như đứa trẻ đứng trước một cặp mắt sắc lẹm của một mụ phù thủy ác độc trong truyện cổ tích. Đôi mắt khiến người ta phải ám ảnh, từ chối họ đến gần, thậm chí đẩy họ ra xa, đe dọa họ.Rồi họ cũng chán. Rồi họ cũng đi. Rồi người ta thấy cô mỉm cười. Đôi mắt cong lên một độ cung vừa phải, như mảnh trăng non, như vầng bán nguyệt. Má lúm một ít đồng tiền duyên dáng. Bấy giờ người ta mới thở phào nhẹ nhõm một chút. Một cô gái mạnh mẽ sẽ biết cười cho cuộc đời của mình. Nhận xét công tâm: Đây là bộ đầu tui viết, dở nhưng được cái nhiều, bàn tay vàng còn sáng, ngược mức độ nhẹ…
Ryu "Keria" Min-seok/Kim "Deft" Hyuk-kyu (đơn phương), Kim "Deft" Hyuk-kyu/Song "Smeb" Kyung-hoAuthor: ChasteloveSource: https://archiveofourown.org/works/62448940Summary: Minseok mười tám tuổi, vừa đặt chân vào đấu trường LCK, vậy mà người ta đã gọi cậu là hỗ trợ hay nhất giải-thậm chí có thể là hay nhất thế giới.Khó mà không tự hào về điều đó, nhưng kiêu hãnh vốn là một con dao hai lưỡi.Hay nói cách khác: Câu chuyện khó tin về cách KT- đội đứng hạng 7- đánh bại DRX- đội đứng đầu bản chỉ bằng cách cho Smeb chơi hỗ trợ, rồi nghiền nát cặp bot mạnh nhất LCK suốt ba ván liên tiếp với Maokai.(Ừ, chuyện này thực sự đã xảy ra.)Note: Mình chưa xin permission, làm vì mục đích phi lợi nhuận. Trans để mình tự đọc lại là chính, mình không đảm bảo bản dịch chính xác 100%. Nếu góp ý mang tính xây dựng mình xin nhận, còn nếu không hợp nhau xin click back.…
series fanfic dựa trên ảnh | JossGawin | một chuyện tình nằm giữa các khoảnh khắc | mỗi tấm ảnh là một câu chuyện chưa kểCó những khoảnh khắc được chụp lại.Có những cảm xúc thì không.Đây là tập hợp những oneshot được viết từ những bức ảnh của Joss và Gawin - những khung hình tưởng như vô tình, nhưng thật ra là chứng nhân lặng lẽ cho một thứ tình cảm kéo dài trong im lặng.Trong ảnh, họ luôn ở cạnh nhau.Trong lòng, họ không dám chắc.Mỗi oneshot là một lát cắt ký ức, một lần không nói thành lời. Một câu chuyện chỉ bắt đầu khi máy ảnh đã tắt, hoặc khi người kia không nhìn.Trong từng khung hình, họ xuất hiện cùng nhau - đôi khi là một nụ cười, đôi khi là một bờ vai quay đi, đôi khi chỉ là ánh mắt lỡ bắt gặp khi không ai chú ý. Và luôn có điều gì đó... chưa từng được nói ra."Chúng ta đã ở trong tất cả những khung hình đó. Còn trong lòng nhau thì sao?"-Highly recommend bật album Carrie & Lowell của Sufjan Stevens nghe trong lúc đọc nhé 🥰…