Không Có Chuyến Tàu Quay Lại.
" Đừng vội vàng chạy theo tôi như lần trước em chạy theo tàu điện, vì lần này..không có chuyến tàu nào quay lại cả. "…
" Đừng vội vàng chạy theo tôi như lần trước em chạy theo tàu điện, vì lần này..không có chuyến tàu nào quay lại cả. "…
Mình cover lại thôi ^^…
Do nỗi hứng muốn viết EunSeob nên viết ^^…
Tên Truyện: Ái.Tác Giả: Lét🧚🏻♀️Văn Án: "Chú! Em thích chú mất rồi! Chú chịu trách nhiệm đi.""Hả??!"......"Con thỏ ngốc nghếch, em là mạng sống của tôi đấy!"Hành trình theo đuổi một con trâu 31 tuổi của ngọn cỏ mới chớm 17.Tiêu Chiến: Thiếu niên năng động của tuổi 17 xVương Nhất Bác: Tổng giám đốc nhạt nhẽo tuổi 31-------------------------Létt🧚🏻♀️…
hì hog coá ji…
Truyện kể về hai nhân vật chính Nanon và Chimon. Hai cậu thanh niên quen biết nhau từ thời cả hai chỉ mới 16 tuổi đến nay đã gần 10 năm quen biếtTruyện là sự tưởng tượng của tác giả và sẽ chưa biết lịch đăng cụ thể ra sao nên có thể ra muộn hơn dự kiến Mong mọi người đọc truyện vui vẻ!!!…
Kim Diệu Hán run rẩy hôn lên những vết cứa còn chưa khô máu, rơi lệ.Anh còn chưa kịp nói, anh yêu em.Anh thương em rất nhiều.…
Mình không phải tác giả của truyện, thấy hay nên mình copy về thôi, truyện khúc đầu không hay không nổi trội gì nhưng về sau thì hấp dẫn và kịch tính lắm, nếu ai không có kiên nhẫn thì không cần cố đọc đâu, vì lúc đầu mình đọc cũng thấy chán thấy giống teenfic nhưng về gần kết thì thấy hay hơn nhiều lắm á.…
Thể loại : đam mỹ, ngọt trước ngược sau , thanh xuân vườn rường , 1x1 ,thụ trầm tính ít nói ,công vui vẻ hài hước .…
Khám phá cung Song Ngư…
Gae Lichung là một trong những nhân vật phản diện gây sóng gió ở những chương cuối của [Con đường sinh tồn]. Cậu gặp Kim Dojka ở những kịch bản đầu của câu chuyện, người hiểu cậu nhất trên thế giới này. Thể Loại: Giả tưởng, Boy loves, harem, hành động, SE/OE (?)…
(CP: Luật sư x nghệ sĩ piano)♪ Giới thiệu ♪Từ Minh Hạo sống suôn sẻ tới năm hai mươi bốn tuổi thì đột nhiên gặp tai nạn giao thông. Sau khi tỉnh dậy, trí nhớ của cậu lại trôi về năm mười tám tuổi.Nghe nói bây giờ mình là một nghệ sĩ biểu diễn khá nổi tiếng, Từ Minh Hạo tự dưng được pass qua hẳn 6 năm tập luyện hô to rằng "ôi mình lời thật đấy". Lời hơn nữa là- Cậu kết hôn rồi, đối tượng kết hôn còn là người mà khi niên thiếu mình muốn nhưng không có được.Niềm vui qua đi, cậu lại cảm thấy buồn bực. Kim Mẫn Khuê lạnh hơn cả núi băng, năm đó Từ Minh Hạo rầm rộ theo đuổi anh làm cả trường biết hết. Có một lần cậu tự tay đánh bóng một viên đá "Ánh trăng xanh" tặng anh. Kim Mẫn Khuê liếc cái tay được băng bó thành đòn bánh tét của Từ Minh Hạo, chỉ nói hai chữ: "Tránh ra."Kim Mẫn Khuê không biết rằng, cậu chủ nhỏ nhà họ Từ sống nửa đời ngỗ ngược phóng túng, không hề biết "kiên trì bền bỉ" là như thế nào, duy chỉ cố chấp với hai chuyện-- Một là đàn piano, hai là Kim Mẫn Khuê.Từ Minh Hạo cũng không biết rằng, năm ấy sau khi cậu nản lòng rồi bỏ đi, năm phút sau Kim Mẫn Khuê đã đi vòng về, khom lưng nhặt viên đá ánh trăng xanh bị vùi trong bùn đất kia, vẩy sạch bụi bẩn rồi bỏ vào túi."Thế sau khi cưới nhau, tụi mình có... hôn nhau chưa?""Ừm.""Thỉnh thoảng à?""Không, hằng ngày."___________________________Tác giả viết hiện thực và quá khứ đan xen. Chương N là hiện tại, P là quá khứ…