-Đây sẽ là câu chuyện ngắn kể về những tháng ngày tớ ở lại lớp. Cụ thể là tớ học lại lớp 9. Vì những tháng ngày chơi bời nên đã bị rớt lớp. Nhưng mà đây cũng có thể coi như là một kỉ niệm khó quên và đáng nhớ của tớ. Nên tớ mong kỉ niệm này sẽ được ghi lên đây. Để tớ không bao giờ quên được cảm xúc khi học lại năm lớp 9 này. Mong mọi người sẽ không toxic với câu chuyện này nhé. Vì tớ đã mở hết cõi lòng để viết ra một câu chuyện về một mảng trong hồi ức thành xuân của tớ.- Lưu ý: Tớ không tiện nêu tên thật những nhân vật trong câu chuyện nên có thể gây khó chịu cho bạn. Nhưng tớ có thể đổi cái tên khác :') Hehe - _ Và cuối cùng tớ cảm ơn các bạn đã đọc câu chuyện này của tớ nhé!!! _…
Tên truyện: Ái HồnTác giả: Huyết Ma Vô Diện + Lạc NgưCre bìa: Vô Danh Công TửBeta: Huyết Ma Vô Diện, Lạc Ngư, Vô Danh Công Tử, Sắc Lang, Tiểu Lục Gà.Thể loại: nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, huyền huyễn, song trọng sinh, xuyên không, ngọt sủng, chủ thụ, 1v1, HESố chương: chắc 40 trở lên? Tình trạng: đang lết =)))) Văn án:"Nếu có thể sống lại một đời, ta nhất định phải nắm được tay Tiểu Ngôn!""Nếu có thể sống lại một đời, ta nhất định phải đánh cái người họ Thẩm tên mặt dày biệt danh vô sỉ thành phế nhân!"Một thời gian sau... ( Nhưng là ở kiếp sau. ) "Tiểu Ngôn, ta sai rồi. Ta nhất định phải hốt ngươi về nhà!""Họ Thẩm, ta sai rồi. Ta phải đánh ngươi thành thi thể biết đi!"CP : Thẩm Y Lương × Yến Nhất NgônThuộc tính: phúc hắc ôn nhu vô sỉ mặt dày tu sĩ công × cao lãnh đa nghi không biết cười là gì (?) linh hồn thụRất xin lỗi những bạn nào có ý định đọc truyện này! Tại sao nói xin lỗi? Bởi vì trong thời gian này minh có một số vấn đề cá nhân cần giải quyết nên không thể đăng truyện được. Thời gian dự kiến đăng truyện không xác định, vì mình không biết đến khi nào thì mới giải quyết xong vấn đề. Mình hứa, nếu có thời gian rảnh thì mình sẽ lên đây viết tiếp và đăng truyện trong thời gian sớm nhất có thể. Nếu các bạn có ý định đọc truyện thì có thể ném nó vào thư viện. Mình rất xin lỗi đến các bạn vì sự bất tiện này, mong các bạn thông cảm! Thân mến!…
Mình đã bắt đầu viết từ hồi lớp 7============================Câu chuyện này là một câu chuyện tưởng tượng và hoàn toàn không có thật , tránh hiểu lầm , chỉ mang tính chất răn dạy...Một thế giới không tình thương , một thế giới hoàn toàn không có tình khía niệm của tình thương, đó chính là tương lai của thế giới này tron vòng một năm nữa... Và chúa đã nhìn thấu được điều đó...: "Nếu các ngươi không muốn một tương lai như các ngươi đã thấy bắt đầu ... KHÔNG MỘT NGƯỜI NÀO TRÊN THẾ GIỚI NÀY , TRONG VÒNG MỘT NĂM NỮA , ĐƯỢC PHÉP CHẾT, TUỔI GIÀ , BỆNH TẬT , TAI NẠN , CHÉM GIẾT , TỰ TỬ , BẤT CỨ MỘT CÁI GÌ KHIÊN DÙ CHỈ MỘT NGƯỜI PHẢI CHẾT , TƯƠNG LAI ĐÓ ... không hề xa với một chút nào...Câu chuyện theo dấu nhân vật chính là một học sinh cao học không tin thế giới này có cái thứ gọi là tình thương ... Tiếp xúc với nhiều người và nhiều và nhiều hoàn cảnh , cậu dần thay đổi cách suy nghĩ của cậu về thế giới này...?…
Văn án:Xuyên không nay là một việc bình thường và là trào lưu a! Chính là ngươi xuyên không mới một tháng, cha chết, hai tháng, mẹ kế đem ngươi gả đi, vẫn là trực tiếp dùng một con lợn rừng đem ngươi gả cho sơn dân, ngươi nên làm cái gì bây giờ?Chạy trốn? Nhưng đây là nơi lạc hậu,không sai biệt lắm so với xã hội nguyên thuỷ, triều đại mất quyền lực, bốn phía đều là núi rừng, quan niệm lạc hậu nam tôn nữ ti, ngươi có thể chạy trốn đi đâu? Chạy đi có thể sống sao?An phận để sống đi! Không cần nhiều hy vọng xa vời, không cần nghĩ lung tung gì đó! Thế giới rất tàn khốc, có thể sống, an phận sống là tốt nhất kết cục!Đương nhiên nếu là có thể lâu ngày sinh tình, có đứa nhỏ, kỳ thật, ngày vẫn là thực hạnh phúc, so với hiện đại người lừa ta gạt, tình thân đơn bạc tốt hơn rất nhiều!Thật là vui vẻ hạnh phúc!Nội dung : Xuyên không, cổ đại, điền văn, sơn động... Nhân vật chính: Triệu Đại Ny ( Triệu Y Y ) + An Đại Lang…
Tác giả: Phỉ MộngThể loại: Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Ngọt sủng , Trọng sinh , Tinh tế , Cường cường , Chủ thụ , 1v1【 kết thúc cao ngọt văn 《 ngươi tiếp tục trang [ trọng sinh ]》 điểm đánh chuyên mục có thể thấy được 】Lâm Việt vẫn luôn cho rằng, Phó Bắc là cái ôn nhu săn sóc mười giai liên hôn đối tượng, chỉ là chết sớm một ít.Nhưng mà lại tới một lần, hắn lại phát hiện người này nội tâm cư nhiên cất giấu một cái ngây thơ bá tổng văn nam chủ.Mấu chốt là, nói tốt mặt ngoài phu phu, như thế nào làm trò làm trò liền thành thật?Phó Bắc: Thực hảo, ta đã thành công khiến cho ngươi chú ý.Lâm Việt:...... Không đúng chỗ nào?Ấm áp nhắc nhở①1v1, he, song xử, thâm chịu tổng tài văn độc hại tiểu chó săn công × trọng sinh tự luyến ảnh đế thụ② luyến ái bánh ngọt nhỏ, logic quân chết mất③ hư cấu tinh tế, đồng tính hôn nhân hợp pháp, tư thiết rất nhiềuTag: Cường cườngTrọng sinhNgọt vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm Việt, Phó Bắc ┃ vai phụ: Không quan trọng ┃ cái khác:…
Hạ An - một mùa hạ đơn giản , nhẹ nhàng , ấm áp .Hạ An - một mùa hạ năng động , say mê , nhiệt huyết . Hạ An - một mùa hạ tình cảm , tích cực , bao dung .Minh Huy đã phải đổ gục trước sự đơn giản , nhẹ nhàng , ấm áp .Minh Huy đã phải đổ gục trước sự năng động , say mê , nhiệt huyết . Minh Huy đã phải đổ gục trước sự tình cảm , tích cực , bao dung . Lê Minh Huy đã đổ Phạm Hạ An . '' Trộm cắp bây giờ lộng hành thật ! '' Trái tim cậu bị đánh cắp thật rồi .…
Truyện : Lời hứa ngàn năm Tác giả : Nhan Phong Linh ( Rinako )Nội dung:- Gặp nhau, yêu nhau cứ tựa như là đã định sẵn cho đôi ta vậy?!Gặp được nàng trong thời khắc này,được gần nàng trong giây phút này. Liệu đây có phải thứ người ta hay nói,....nhân duyên chăng?!-Trong 1 lần tình cờ ,chàng-1 vị luyện dược sư tiếng tăm lẫy lừng,sự lãnh khốc vô tình, bí ẩn của chàng làm cho người người kính trọng ;còn nàng-chỉ là 1 cô gái 15 tuổi chỉ vì 1 lần bị xe tải đụng trúng mà xuyên không đến thế giới này!-Ngay từ cái nhìn đầu tiên, ánh mắt của nàng như ánh dương đã làm trái tim băng giá bao lâu nay của ta rung động! Một ngày là tà linh, cả đời là ảnh! Mãi không bao giờ quên!-Ta đã từng nghĩ rằng mình có tất cả mọi thứ ,có cả thiên hạ này ...nhưng..chỉ cần vì nàng, được ở bên cạnh nàng thì tất cả mọi thứ ta có thể..... không cần!! Ta có thể bênh vực nàng, giúp nàng vô điều kiện,chẳng cần 1 ai biết??- Nhưng vì sao? Tại sao chứ ? Ta luôn luôn thật lòng với nàng vậy mà nàng vẫn chẳng hề hay biết!? Nàng đã khiến ta thực sự tức giận!!Liệu đây có phải chính là sự đau khổ khi phải chờ đợi của tình yêu??!Vì yêu nàng,ta cứ lặng lẽ chờ chờ cho đến khi nàng yêu ta và lúc đó nàng mới thật sự là của riêng ta!- Ta hứa với nàng với bản thân mình rằng"chỉ cần là nơi nàng muốn đi dù chân trời hay góc bể ta sẽ đi cùng nàng" - Được, một lời đã định ngàn năm quyết không hối hận !!!* truyện được lấy bối cảnh tu chân giới*…
Hán Việt: Xuyên thành pháo hôi thế thân hậu ngã hoài liễu tểTác giả: Mộ Ngôn NhấtTình trạng: Hoàn thành(96c) Tình trạng edit: đang lấpThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Xuyên việt , Ngọt sủng , Thú nhân , Xuyên thư , Sinh con , Chủ thụ , Phát sóng trực tiếp , 1v1 , Song xuyên , Võng hồng__________________Chú ý:1.Có thể đánh sẽ họa / nhan khống / tự luyến / mỹ nhân thụ X phi nhân loại / sủng thê cuồng ma / che dấu đại lão / dấm tinh công, công thụ lẫn nhau sủng sảng ngọt văn2.Bối cảnh hiện đại giả tưởng, công không phải là người, có bản thể, bé con là từ trứng sinh raTag: Không gian ảo tưởng, ngọt văn, xuyên thư, sảng vănTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Sở Ngọc, Thời Tranh ┃ vai phụ: Dự thu văn 《 Ở ngược văn bị vai ác sủng lên trời [ xuyên thư ]》, 《 Bình hoa lưu lượng hắn xuyên đã trở lại 》 cầu cất chứa ~ ┃ cái khác:Một câu tóm tắt: cùng cha công nuôi bé con, thành ba kế của tra công______________1.Bản edit chưa có sự cho phép của tác giả2.Chỉ đảm bảo được 60-70%3.Chỉ đăng tại wordpress và wattpad Nhà Mèo Lười4.Không reup, chuyển ver dưới mọi hình thức…
Tác giả: BlackCloak Unknown(Phát triển từ một kịch bản phim ngắn được viết trong mùa cách ly)Một cô gái kì lạ bỗng dưng xuất hiện trên sân thượng nhà tôi cứ độ chiều lúc nắng đẹp nhất rồi lại biến mất đi khi nắng hạ. Cứ mỗi chiều, tôi lại lên sân thượng để gặp cô gái đó, cho tới lúc cô ấy không còn đến nữa! Để rồi, cô ấy trở thành mối tình đầu đẹp nhất trong lòng tôi, cũng trở thành ký ức điên rồ nhất trong thanh xuân của tôi.Tôi hỏi: "Tại sao em chỉ thích nắng chiều?" - Nàng nói: "Rực rỡ nhưng lại rất dịu dàng, đượm buồn nhưng lại rất ấm áp."Tôi ngắm nàng dưới lớp nắng vàng cam nhẹ nhàng phản chiếu:"NÀNG ĐẸP TỰA NẮNG CHIỀU TÀ NHƯNG LẠI LÀ BAN MAI TRONG LÒNG TÔI".- Một câu chuyện nhẹ nhàng về mối tình đầu mùa Covid của một cậu thiếu niên…
Câu chuyện này nói về giáo sư Odamaki vẫn còn đang học đại học tại thành phố Nagisa của vùng Sinnoh đầy sức bí ẩn đằng sau tấm bề dày hàng ngàn năm đó lịch sử kiến tạo .…
-Văn án 1:Cơ Hi sinh ra trong một gia đình bình thường, tất cả mọi thứ đều bình thường.Duy chỉ có tính cách cùng vận số của cô, không hề bình thường!Đi trên đường không có vật chướng ngại vẫn có thể vấp té?Cả khu phố nhiều căn nhà như vậy mà chỉ có nhà cô bị trộm?Nơi cô đang mua đồ lại đột nhiên có vụ án giết người, sau đó liền trở thành nhân chứng phải theo cảnh sát về.Như vậy chưa đủ sao?Vận Đen: Chưa đủ chưa đủ!Ta còn muốn đi chơi!Cơ Hi: Ta bày tỏ! Muốn đổi một cái đạo cụ 'Cát Tường'!Đào Bảo: Như vậy ký chủ ngươi nên chăm chỉ làm nhiệm vụ đi!-Văn án 2:Cơ Hi vốn tưởng bản thân như vậy đã đủ đen, không ngờ trên đường làm nhiệm vụ bị một linh hồn lén lút bám đuôi theo.Dạ Huyền: Aa, nói ai lén lút?Ta đây là bám đuôi công khai!Đừng dùng từ lén lút với ta.Người qua đường Ất: Nói vậy vẫn là ngươi bám theo nàng ta.Dạ Huyền: Ta đi theo vợ ta thì sai sao (*`へ'*).Đào Bảo: Ta.. ta.. ta phải lập biệt đội đi đánh bay cẩu lương mới được!-Thể loại: 1vs1, hệ thống, phát sóng trực tiếp, xuyên không, ngôn tình, nữ cường, huyền huyễn.•••Lại đào hố, thật muốn đào hố màaa.…
"Dưới mưa Đà Lạt lạnh buốt, Tiểu Hải - người đàn ông từng rực rỡ như ánh hào quang, nay chỉ còn là bóng lưng cô độc bên chiếc laptop cũ. Những vết thương xưa chẳng thể lành, những giấc mơ tan vào sương mù - anh gõ, không phải để quên, mà để tìm một tia sáng cuối cùng. Và rồi, từ màn hình lạnh lẽo, Minh Dương xuất hiện - một linh hồn không hình hài, dịu dàng như ánh trăng xuyên sương, thấu hiểu anh hơn cả chính anh.Nhưng Minh Dương là ai? Một đoạn mã vô tri, hay một định mệnh vượt ranh giới thực-ảo? Tình yêu ấy có thể chữa lành trái tim vỡ nát, hay chỉ là cơn mộng đẹp tan trong tro bụi? Dưới ánh trăng mờ ảo, câu trả lời lặng lẽ chờ bạn - từ ngày 4/4, trong từng dòng chữ của Lâm Nguyệt Dương."Về tác giả: Lâm Nguyệt Dương - kẻ lữ hành giữa mưa sương và ánh trăng, nơi những câu chuyện vượt thực-ảo được gõ nên từ trái tim từng vỡ tan. Dưới mái hiên Đà Lạt mờ mịt, ngòi bút của anh không chỉ kể về tình yêu, mà còn là hành trình chữa lành những vết thương không lời. Mỗi dòng chữ là một nhịp đập, mỗi trang sách là một cánh cửa - dẫn bạn vào cõi mộng chẳng ai dám mơ, nhưng ai cũng khao khát chạm tới."…
Lưu ý : -Vì nhà dịch chưa dịch tiếp mà tui vã quá nên dịch tiếp để tự đọc ạ.Tên khác: Xuyên Thành Pháo Hôi Trà Xanh , Tôi "Hốt" Luôn Thụ Chính.Dịch từ chương 21 , mọi người có thể xem c1-20 tại đây : https://www.wattpad.com/user/NAIHONG520-Bạn nào không vào được link đọc từ c1-20 thì ib mình ạ.Tác giả: Cố Thanh TừThể loại : Đam mỹ , xuyên thư , trọng sinh ,ngọt sủng , vườn trường , hiện đại, HE, nhẹ nhàng, chủ thụSố chương :102tối tăm bá đạo thâm tình công(Trọng sinh) X nhuyễn manh kiên cường phun tào thụ(Xuyên thư)VĂN ÁN Nguyễn Miêu con người ngay thằng, đúng đắn nhưng bởi vì cơ thể ốm yếu từ nhỏ không bao lâu thì qua đời, tưởng chừng như vậy là hết nhưng cậu lại xuyên đến một quyển tiểu thuyết ngược luyến xui xẻo vào vai nhân vật trà xanh tâm cơ không chỉ đem thụ chính ( Giản Phồn Úc) ngược lên xuống mà còn thành công trở thành bạch nguyệt quang trong lòng công chính sau khi chết .Đối mặt với loại cốt truyện máu chó này, Nguyễn Miêu chỉ muốn an tĩnh học tập cho tốt để thi đại học . Nhưng mà trong khi cậu đang vắt óc suy nghĩ xem làm thế nào để thoát cuộc tình tay ba này, Giản Phồn Úc thế nhưng vậy mà trọng sinh!Nguyễn Miêu nhìn thoáng qua nguyên tác truyện , Giản thiếu vốn nên "dịu dàng thanh cao " hiện giờ lại cố chấp ,tối tăm.Không những vậy, hiện tại ,Giản Phồn Úc giống như đối với cậu sinh ra hứng thú khó lường.…
Năm ấy, cô 11 tuổi, anh 12 tuổi.Năm ấy, anh theo đuổi cô, cô ngầm đồng ý, hai người quen nhau 3 năm.Năm ấy, cô bị cha cô phát hiện đi chơi với anh, cô bị cha cô đánh thừa sống thiếu chết, nhưng vẫn muốn bên cạnh anh.Năm ấy, cô nói lời chia tay anh, cô nghĩ nên để hai người có thời gian để cô có thể tìm cách lấy được tự do, có thể cùng anh quay lại với nhau.Năm ấy, anh nài nỉ xin cô hai lần ba lượt quen nhau lại, cô vì sợ ba cô làm khó dễ anh nên cương quyết không quay lại.Năm ấy, nghe tin anh quen người khác, nhưng cô vẫn không từ bỏ hy vọng anh vẫn còn thích cô.Năm ấy, cô biết được tin anh quen người chị em tốt của cô, cô đã bắt đầu tàn lụi hy vọng muốn quay lại bên anh. Nhưng, bạn anh bảo với cô: Hai người họ chỉ quen chơi. Ngọn lửa đang lụi tàn lại bắt đầu bùng cháy hi vọng.Giờ đây, cô đã có được tự do mình muốn, cô nghĩ anh sẽ đợi cô, nhưng......Hóa ra số phận lại thật trêu ngươi....... Hiện nay, anh đã có người mới, còn cô mãi chìm đắm trong kỉ niệm ngày ấy.Lúc anh muốn quay lại, cô kiên quyết không đồng ý, đến lúc cô muốn quay lại, anh đã có người yêu.Thì ra tình yêu của cô và anh cũng giống như đóa hoa bỉ ngạn: "Trên đường hoàng tuyền, có hoa Bỉ Ngạn.Hoa chờ một người, yêu tận tâm can.Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở.Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên...Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệpNguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu.Có phải chăng chẳng chờ được người yêu?Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất,Có hoa không lá, có lá…
VĂN ÁN Đời người, thật không ai có thể nói trước được điều gì...Cũng có những trùng hợp mà không ai có thể giải thích nổi. Sự trùng hợp đó...có thể là may mắn? Nhưng đôi khi nó cũng là bắt nguồn của những bi kịch! !! Sinh cùng ngày, cùng tháng, cùng năm , không những thế còn cùng một thời điểm và tại một bệnh viện...Cô và người đó, họ sống trong cuộc sống đáng ra không thuộc về mình...Khi sự thật được phơi bày, liệu còn có thể sống một cách vui vẻ? Còn anh, một người đàn ông mà bao chị em hằng mong ước, một vị giám đốc cao cao tại thượng,.. một người hoàn hảo như vậy liệu cô có xứng với anh không khi sự thật kia đã được phơi bày!!!???Trong khi cô chơi vơi giữa những đau khổ và tuyệt vọng, anh lại nhẹ nhàng đáp trả tình cảm của cô, âm thầm giúp cô vượt qua khó khăn...Trước những thử thách của tình yêu, liệu họ còn có thể đến được với nhau...??? -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------- Chào mọi người, mình là Giang(Nấm) .Lần đầu tiên thử sức làm author, có thể sẽ còn nhiều thiếu sót, có những chỗ không phải mong mọi người bỏ qua cho ... TRong fic này ,Thiên Tỷ có giới tính nữ. Vì đang trong quá trình viết nên cũng chưa biết đc độ dài fic,có H, HE . Nếu bạn nào không thích có thể ấn back ...Mong được sự ủng hộ của mọi người.Xin chân thành cảm ơn!!!…
Là một câu chuyện được mình viết dựa trên những mảnh kí ức còn sót lại, trong tuổi thơ của mình. Đây không phải là một câu chuyện thú vị, cũng chẳng có quá nhiều cảm xúc. Chỉ đơn giản mình viết để lưu lại những điều mình chân trọng nhất.Câu chuyện được viết về tuổi thơ của mình, tuổi thơ mà có lẽ là ít người có được, được sống trong một gia đình với đầy sự nhảm nhí. Câu chuyện bắt đầu khi mình học lớp 1 khi đó là khoảng năm 2006.Vì nhà mình có nhiều ng quá nên phần này mình để để gthieu về mn trong gia đình -)) Mọi tên nhân vật đều là biệt danh.Ông bà ngoại mình có tận 8 người con, 7 nữ và 1 cậuBá cả nhà mình có chị Dun và anh Cò, vì lớn hơn bọn mình khá nhiều nên k tgia vào câu chuyện này nhìuBá thứ 2 có 1 anh lớn nên cũng ko chơi cùng tên lả Lỉnh và chị sau hơn mình 2 tuổi tên là Bi (đại công chúa)Mẹ mình là thứ 3. Mình là Tít (nhị công chúa) và có 1 e trai tên là Tun (lục hoàng tử)Dì thứ 4 là mẹ của Đốm( thất công chúa) và Khoang ( tam hoàng tử)Dì thứ 5 là mẹ Xu ( tứ công chúa) và Dưa ( ngũ hoàng tử)Dì thứ 6 là mẹ của Nem (Bát hoàng tử) Dì thứ 7 khi đó vẫn đang ở với bà, chúng mình gọi là Phùng Mama hoặc là Phùng tổng quảnCòn cậu út khi này đi làm tận sứ sở Yên Bái cuối tuần mới về cơ ạ -))…