Tôi thường hay nghĩ vẩn vơ về ngày bé, về những ngày kí ức tuổi thơ trong veo và đầy mơ mộng. Cũng chẳng hiểu sao mà cứ toàn những câu chuyện về những góc phố, những quán ăn. Và bây giờ còn thêm cả những tư lự về bản thân, về cuộc sống. Chắc cũng có lẽ bởi vì tôi đã già.…
Tuyển tập này chỉ tập trung vào chủ đề nguồn cội, lịch sử, quá khứ. Đối với người xa xứ, nguồn cội và bản sắc dân tộc là vấn đề thiết thực. Nó khiến bạn đứng vững trước sức ép của môi trường nước ngoài, khi mà bất cứ thứ gì bạn làm, sở thích, suy nghĩ cũng bị đem ra mổ xẻ xem xét là đúng hay sai.…
Biển màu tội lỗi là tác phẩm thuộc thể loại trinh thám kinh dị thuộc quyền sở hữu của Jang Riju.Truyện kể về nữ cảnh sát hình sự Vũ Hà My trên con đường tìm hiểu về cái chết của cha mẹ vào 2 năm về trước, tìm cách đưa hung thủ ra ánh sáng nhằm mục đích thực thi công lý vì 1 xã hội tốt đẹp trong tương lai. Và rằng những kẻ thủ ác đó tượng trưng cho những con quái vật khát máu chỉ muốn thoả mãn cơn thú tính giết người của mình hay là những con người bị xã hội xa lánh và bị pháp luật bỏ quên trên con đường đời.Tất cả sẽ được giải đáp trong tác phẩm này ^^*Lưu ý: Tất cả tên nhân vật, địa điểm, vụ án trong đây đều là do trí tưởng tượng của tác giả không có sự lên kết với thế giới thực…
Truyện : Bởi Vì Thanh Xuân Của Em Là AnhTác giả : HuyênThể loại : Thanh xuân vườn trườngTình Trạng : Đang sáng tác Số chương : Chưa rõNguồn ảnh truyện : PinterestTRUYỆN MÌNH CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD.( Đừng mang truyện nhà mình đi bất cứ đâu khi chưa có sự cho phép của mình. ) ________________________ Văn án : "Cảm giác yêu đương một người là thế nào?" "Là khi trời có sập xuống vẫn có người bên cạnh cậu để bảo vệ cậu an toàn, chống đỡ cho cậu dù cậu có phạm sai lầm, cùng cậu trải qua những cảm giác vui buồn của cuộc đời." ....''Đừng trừng phạt anh bằng cách rời xa anh được chứ? Có thể trước đây anh không tốt, anh không nhận ra tình cảm của em. Nhưng xin em, Diệp Ân hãy cho anh cơ hội." "Mất em, anh mới hiểu cảm giác đau thấu tâm can."Khi hai người cùng yêu nhau không đúng lúc? Tình cảm đó đâm chồi nảy nở một cách mạnh mẽ, nhưng người kia lại từ chối đón nhận? Liệu cuối cùng họ có thể trở về bên nhau?________________________Một chút về tác giả :- Ciara là bút danh của mình. Tác giả hoàn toàn không chuyên nghiệp, bộ truyện này cũng là do ngẫu hứng viết. Mong các bạn sẽ ủng hộ và đóng góp ý kiến.…
Bắt nguồn từ tám năm trước, trong một chuyến về thăm quê của mình, Thuận đã bắt gặp một chiếc bảng đen được để ở trên cái ghế gần dòng sông.Tò mò và lạ lẫm, Thuận đã mang chiếc bảng ấy về nhà dì Thu, người dì đang cho cậu ở nhờ. Suốt buổi tối hôm ấy, Thuận lấy phấn vẽ vời lên bảng và ra vẻ khoái chí lắm. Rồi cho đến khi cậu bắt gặp được dòng chữ : " Gửi tặng Điền Như, sinh nhật bảy tuổi vui vẻ!" cậu đã...Sau khi nghĩ kĩ, Thuận đã mang trả chiếc bảng lại chỗ cũ và ghi thêm lên bảng:" Của cậu để quên nè, lần sau giữ cẩn thận nhé!" và rời đi.Sáng hôm sau khi quay trở lại chơi, một điều bất ngờ đã xảy ra. Chiếc bảng đen vẫn còn đó nhưng khác ở chỗ có thêm một dòng chữ được viết bằng phấn rất nhẹ nhàng ngay ngắn và đẹp mượt mà : " Cảm ơn nhen!" Sau đó một chuỗi các ngày dài tiếp theo Thuận và cô bé tên Điền Như kia vẫn trao đổi với nhau qua chiếc bảng ấy. Những năm tháng thơ ấu ấy của Thuận thật đẹp biết bao nếu như mùa hè năm ấy không chóng kết thúc như vậy. Cậu phải rời xa quê, quay lại thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Trước khi rời đi, cậu vẫn không thể gặp mặt người bạn quen qua chiếc bảng đen một lần. Cậu lấy làm tiếc lắm. Nhưng điều gì đến cũng phải đến...Cậu rời đi mà không kịp nhắn lại lời tạm biệt...Tám năm sau, hoá ra người mà cậu luôn tìm kiếm lại là...…
" Mỗi người đều có thanh xuân, Mỗi thanh xuân đều có câu chuyện,mỗi câu chuyện đều có nuối tiếc,mỗi nuối tiếc đều có ký ức đẹp đẽ vô tận".Tớ...yêu...cậu...Hai chúng ta, yêu nhau, nhưng, không yêu cùng lúc, là yêu sai thời điểm.Nhưng duyên phận, nhất định cứ buộc chúng ta lại với nhau. Đi hết một vòng, yêu thương có quay về??? Có câu rằng, "những mối lương duyên chân thành sẽ đưa người ta về ở cạnh nhau như một cách nào đấy. Bất chấp bão giông, bất chấp thế giới". Tình yêu và nỗi nhớ, trải qua thời gian không những không phai nhạt đi mà mỗi phút giây đều khắc đậm. Tôi gọi đó là không thể quên nhớ, không thể ngừng yêu thương!***Hình ảnh trong truyện từ nguồn:https://www.facebook.com/1thoituoitre/…
Thể loại: Cổ trang, Huyền huyễn, Cung đình hầu tước, Đam Mỹ, Ngược, Cường x Cường, SE. Tác giả: Hoa TiêuNốt chu sa nơi khoé mắt vốn không hợp với y. Đường đường thế tử Võ An Hầu phủ Bắc Cung gia, sao lại có thể là cái dạng khóc lóc khổ lụy.Nhưng hắn đã sai. Triệt để sai lầm, sai lầm này khiến hắn hối hận cả đời, vô pháp quên đi.Y ở cạnh hắn, âm thầm thích hắn tám năm, nhìn hắn vì người kia, đêm dài chìm trong đau khổ. Từng là chiến hữu sa trường, từng là tri kỉ bầu bạn bao năm. Thế nhưng cuối cùng chỉ nhận lại một kết quả."Bắc Cung Kỳ Chương, nếu như có thể, ta hy vọng ban đầu sẽ không gặp ngươi."…
Câu chuyện về những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của một cô gái quê nghèo lên thành phố học và cậu bạn cùng bàn, cùng những điều đáng yêu tuổi học trò ngây dại. Tháng ngày cấp 3 thật đáng nhớ; nhớ về những người bạn, trường lớp, thầy cô... Vui buồn đan xen......Truyện này tui cố ý dùng giọng văn mộc mạc, không đậm chất ngôn tình :)). Đây là nét riêng của truyện (mặc dù chất giọng chưa được chất phác lắm :>), tui có chủ ý không dùng lời lẽ "hào nhoáng" như ngôn tình (vả lại nd truyện cũng không phải là ngôn). Mong các bạn đọc sẽ thấy thích! Đa tạ :))Ảnh bìa: edit ảnh từ InternetTác giả: Ngân Đình…
Oneshort gồm 2 chap méo liên quan với nhau và mới viết, chê otp thì come back dùm, mình cảm ơn🥰Bú fami từ bộ 'Cậu và tớ trong ngày độc lập' của bà LiriodeFera (Thề bộ này hay vc, đọc đi/uy tín/)⨀Bối cảnh là Miền Nam Việt Nam, chính quyền VNCH, những năm 60-70 của thế kỉ XX(Tui không phải phản động đâu, mn đừng báo chính quyền nhé, chỉ là bối cảnh í mà🤫)Tui sẽ cho Kải hơn Ness 1 tuổi.Phần sau của tập đầu tui xây dựng hình tượng của Kải có hơi giống với ông Phạm Xuân Ẩn nên có thể sẽ có phần giống với truyện khác. Nếu thật sự bị trùng lặp nội dung thì có thể ý kiến để tui xoá truyện đi nhe~~~~~~~~-Em vẫn chờ, anh đến đón em chưa?~~~~~~~~-Anh đến rồi, em đang ở đâu vậy?…
🌹 Tên truyện: Em Vẫn Luôn Trêu Ghẹo Anh.🌹 Tác giả: Giáng Mỹ Nhân.🌹 Editor: Trường An Cố Lý.🌹 Tên hán việt: Tha tổng tại liêu ngã.🌹 Tên gốc: 她总在撩我.🌹 Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, He, Tình cảm, Ngọt sủng, 1v1, Nam chính độc mồm, Hài hước, Đô thị tình duyên, Nghiệp giới tinh anh, Thiên kiêu chi tử, Song khiết.🌹 Nguồn raw sử dụng: Tiêu Tương ( https://m.xxsy.net/info/1564972.html )🌹 Couple chính: Dư Âm x Tạ Bắc Từ.🌹 Hỗ trợ edit: Google Translate, Dichngay.🌹 Chỉnh sửa bìa: Vọng Nguyệt | Artist: 大悦儿_Aimee.🌹 Văn án:Ai cũng Dư Âm điên cuồng mà mê luyến Tạ Bắc Từ, có điều Dư Âm vẫn không biết.Tạ Bắc Từ - thiếu niên thiên tài, thần thoại giới tài chính, bối cảnh hiển hách, còn được trời sinh cho gương mặt tuấn tú nghiêng nước nghiêng thành. Từ nhỏ đến lớn, không biết bao nhiêu người đi thổ lộ với anh nhưng anh chỉ nhớ đúng thiếu nữ váy đỏ ấy.Nể tình cô siêng năng, say mê lưu luyến anh nhiều năm như vậy.Nể tình cô một lòng chung thủy, theo đuổi anh tới muốn điên.Tạ Bắc Tứ quyết định cho cô một cô cơ hội đi yêu đương với mình: "Nói đi, chuyện gì tôi cũng đáp ứng em."Dư Âm "Vậy có thể cho tôi một ngày nghỉ được không, tôi muốn đi xem mắt."Tạ Bắc Từ: "......"Sau vài lần.Tạ Bắc Từ mất hết kiên nhẫn: "Dư Niểu Niểu, nói chuyện cho đàng hoàng."Dư Âm: "Tôi biết ngài rất ghét tôi, mà không quan hệ, dù sao tôi cũng chẳng thích ngài nhiều gì."Tạ Bắc Từ: "..."💞 TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI LỢI NHUẬN KHI KHÔNG CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, XIN VUI LÒNG ĐỪNG REPORT 💞…
Em Không Ngốc Ai Ngốc?Thời Điểm Đào Hố: Những ngày nào đó của cái tháng 07/2017- giai đoạn ta vẫn là học sinh lớp 9 chuẩn bị vô lớp 10. (≧▽≦)Vì là bộ teenfic đời đầu nên không khỏi tránh việc copy và có một số chi tiết trùng khớp :((Truyện Nói Về An Bảo Như, Một Cô Nàng Hiền Lành (Cái Này Không Chắc À Nhoa > < ), Giỏi Dang, Thông Minh, Xinh Đẹp (Chỉ Tội Không Biết Nấu Ăn). Trình Độ "Tự Sướng" Khá Cao, Trình Độ Điên Có Thừa Và Nhìu Lúc Ngu Ngơ Y Con Nai Tơ.Nó Chuyển Từ Mĩ Về Việt Nam Học Để Thoát Khỏi Vụ Việc Xảy Ra Giữa Nó Và Lâm Thiên Phong Một Cậu Bạn Hot Boy, Đẹp Trai, Học Giỏi, Lạnh Lùng, Ít Nói (Trừ Bảo Như Và Em Gái Hắn Ra), Cũng Hơi Có Tính Chiếm Hữu Nha!Chỉ Số IQ Khá Cao, Là "Thanh Mai Trúc Mã", Bạn Thuở Nhỏ, Hàng Xóm Lúc Ở Mĩ (Sau Này Chung Nhà), Kiêm BFF Của Bảo Như Và Hoài Phương (Sẽ Kể Sau)Chuyện Gì Đã Xảy Ra ? Mún Biết Vụ Việc Đó? Đọc Đi Sẽ Biết,Đọc Rồi Sẽ Rõ 😘😜P/s: Lần Đầu Viết Truyện, Viết Tuỳ Cảm Hứng, Lúc Nhanh Lúc Chậm.Đọc Và Cmt Ủng Hộ Nhiệt Tình Cho Mình Nha!!!!!!!!TRUYỆN ĐƯỢC ĐĂNG TẢI DUY NHẤT TẠI https://www.wattpad.com/user/thichanduale (WATTPAD @THICHANDUALE). Vui lòng không đọc nếu bạn thấy truyện của mình được đăng tải ở những chỗ khác. Xin cám ơn!!!!!!!!#kyniemtuoitho#đangchonguoitabiettuimotthoitungviettruyenteen:3#thoitrechowcuatui🤧…
Thiên là một chàng trai lạnh lùng và cũng là một hotboy của trường K.Q. Hà là một cô gái dễ thương và vui tính và là hội trưởng hội học sinh. Nói mất hay đọc rồi biết. ≧﹏≦Truyện có mấy chap namxnam. Ai kì thị xin clickback chap đó dùm mơnĐọc truyện vui vẻ…
Năm ấy, tôi vừa tròn hai mươi tuổi.Năm ấy, tôi và các bạn của mình cùng viết đơn xin tình nguyện nhập ngũ.Năm ấy, tôi cao một mét năm mươi ba, nặng bốn mươi lăm ký. Năm ấy, tôi gác lại chuyện đèn sách, gác lại những ước mơ còn dang dở để khoác lên mình chiếc áo màu xanh, trở thành lính bộ binh phục vụ cho Tổ quốc.Tôi viết những dòng chữ này với một tâm hồn trĩu nặng, với tình yêu tha thiết về mẹ, về nhà, với nỗi tiếc thương cho những người đồng đội nằm lại và cả niềm tự hào về người cha quá cố. Cha của tôi - một người lính đã hy sinh trên chiến trường, ông ra đi để lại cho tôi bao khát khao sống, lòng kiên cường và tinh thần quả cảm.Nếu có một điều gì khiến tôi muốn sống sót trở về, thì đó là để được gọi hai tiếng "mẹ ơi" như thuở nào...Trận đánh hôm đó ác liệt vô cùng. Khi những đợt pháo tạm ngưng, tôi bỗng lặng đi bên chiến hào. Hôm ấy trời mưa, mưa rơi từng giọt nặng nề thấm vào lớp đất Thành cổ, đồng thời xoá nhoà đi những giọt nước mắt nhớ nhà trên khuôn mặt lấm lem của tôi.Tôi tự dưng nhớ nhà kinh khủng, nhớ đến mức tay phải run lên, mà tay trái thì... không còn để mà run nữa.Bức ảnh "Nụ cười chiến thắng bên Thành cổ Quảng Trị" của phóng viên chiến trường Đoàn Công Tính…
Sẽ ra sao nếu vào một ngày đẹp trời, khi đang hóng hớt thông tin về show sống còn mới thì bạn thấy người đứng ngay vị trí center bài hát, đang tỏa hào quang rực rỡ, chính là người yêu cũ của bạn? Đây là câu chuyện kể về Khánh Ngân và hành trình phấn đấu để theo đuổi lại chàng trai trong lòng của mình - Bảo Minh. Lý do vì sao hai người chia tay? Làm cách nào để Khánh Ngân theo đuổi lại chàng trai của mình khi danh tiếng hai người cách nhau quá xa. Vì sao câu chuyện tên "90% Danh tiếng - 10% Danh xưng"? Tất cả sẽ có trong các chương truyện dưới đây. * Lưu ý: Mình biết ở Việt Nam thì show sống còn hay nhóm nhạc không quá thịnh hành nên nó sẽ không thực tế và có phần hơi "sảng văn". Tuy nhiên, bộ truyện này mình viết hoàn toàn bằng tưởng tượng, mô hình show dựa theo các show sống còn của Hàn Quốc, Trung Quốc. Vui lòng không gán ghép truyện với thực tế. Enjoy it!…
coi World Cup 2022 xong bị ghiền hai nhỏ. cày lại hint từ WC2018 đến nay, rồi tiện tay viết cái fic hanahaki hành hai nhỏ chơi kkk. dành tặng Lucas Hernández [21] và Benjamin Pavard [2], điều kì diệu tháng 12 của mình. cảm ơn tuyển Pháp, cảm ơn WC2022, cảm ơn Pavanandez 💕 since 12/2022. nhân vật không thuộc về người viết. tất cả chi tiết đều là tưởng tượng.…
Cô tên là Phạm Kiều Băng là thiên kim tập đoàn thời trang lớn nhất thế giới. Cô xinh đẹp,tài năng về mọi thứ khiến con người ta phải ghen tị...nhưng cô lại phạm sai lầm yêu một người không đáng và bị cô em gái cứu giúp mà mình yêu thương cướp chồng. Cô chết đi cô mới biết mình ngây thơ thế nào gđ cô tan nát người luôn yêu cô mà cô lại làm tổn thương... cô hối hận.. nếu nhưng một lần nữa sống lại...cô sẽ thay đổi hết mọi chuyện…
Tác giả: Nhất Bảo Hoa Tử ĐằngChỉ được đăng tại Wattpad MngNguyn991Nó xuất phát từ phút giây nông nổi của tôi nên không biết sẽ ra sao. Mong mọi người thông cảmKết: SE chăng....…