Nó sinh ra như một phước lành, phước lành cứu rỗi lấy hắn khỏi sự dày vò bi thương mà quá khứ của hắn mang lại, khỏi thứ bản năng đang dần ăn mòn hắn từng ngày kia.Nó bước vào thế giới u tối của hắn, chiếu rọi nó bằng những màu sắc tuyệt đẹp của mình. Ban cho hắn hi vọng để sống tiếp trên cõi đời cô độc này.Nó lắp đầy chỗ trống mà người thân hắn yêu quý để lại trong linh hồn hắn. Trở thành ánh sáng dẫn lối hắn thoát khỏi bóng tối vô tận.[Nó là phước lành của cuộc đời hắn.]…
Người ta nhìn vào cứ tưởng cặp anh em phi thường của Roppongi vẫn đang trong tình trạng FA...nhưng mà không đâu...có chủ rồi đấy :'3-----Tác giả: "Y/n-san, cô nghĩ thế nào về 2 người bạn trai của mình?"Y/n: "2 con mèo bám người ;-;"------ Đi ăn, bám!- Đi ngủ, bám!...Thậm chí đi tắm..."Y/n, cho bọn anh vào chung với!"-Ran chuẩn bị cởi đồ bước vào phòng tắm.Y/n: "..." Ét ô ét!!…
được lấy cảm hứng từ sách của Kito Aya "Một Lít Nước Mắt". là một cô gái người Nhật Bản bị mắc một căn bệnh mang tên Spinocerebellar degeneration - Thoái hoá dây sống tiểu não. truyện được viết với tiết tấu nhanh, xoay quanh cuộc sống của anh em Haitani và căn bệnh nan y của người em Rindou. không có drama hay đánh đấm, chủ yếu là lời nói và suy nghĩ của từng nhân vật. lần đầu viết thể loại này có thể ooc, văn phong non nớt, lặp từ, sai chính tả là điều không thể tránh khỏi. có thể dở nhưng mong mn tôn trọng…
Tác giả: Biliti Pairing: Kang Seung Yoon x Song Min HoCategory: hiện đại, đô thị, ngược nhẹ một chút, HE (maybe), chưa hoàn đâu mấy bạnBạn trẻ Seungyoon háo hức chuyển đến phòng cho thuê để bắt cuộc sống tự do đầy tươi đẹp thời đại học. Lần đầu biết yêu ai ngờ lại ngốc nghếch cho rằng mình chân chính đi trên con đường đơn phương đầy chông gai, để lại một vết thương sâu sắc. Sự thật ai ngờ được, chông gai thì thật nhưng chẳng phải là con đường yêu đơn phương...…
Tôi muốn có 1 thanh xuân nổi loạn hết mình và.. Không hối tiếc Đáng tiếc... Thứ tôi mong không nằm trong khả năng mà tôi có thể... Tôi không phải nữ chính.. Tôi không phải.. Mọi thứ xung quanh cuộc sống tôi là xiền xích.. Tôi chỉ có thể mơ ..mơ một giấc mơ không thể với tới Năm đó ..tôi thích cậu ...Một người con trai hòa đồng vui vẻ.. Hay cười và tốt bụng ..nhiệt tình không so đo..Còn tôi trầm lắng lặng nhìn hình hài mà chính tôi từng mong muốn cho bản thân mình trước kia..Tươi cười vô lo..hzz thật quá viễn vong rồi !....... và rồi tôi gặp anh. Mang ánh nắng của thanh xuân của tôi.…
[HQ] The Love With My Captain.Thể loại: Đời thường, tình cảm, học đường, fanfic.CP: Matsurei Ruka x KIta ShinsukeTrích:"Này nghe nói Matsurei-san thích đội trưởng của bọn này hả?"- "Không, là đội trưởng của các cậu thích tôi."…
Hmmmm...Truyện của tôi có yếu tố bạo lực,tục tĩu và OCC nên ai không thích thì mời đi ra,không báo cáo vì tôi đã nói bạn rồi mà bạn đâu nghe tôi? Ờm thì...nếu bạn muốn tôi viết H thì cứ nói,tôi không phải dạng người giỏi văn,giỏi viết H đâu nên đừng chê tôi nhé?Và một điều nữa là đừng có kêu tôi viết nhanh, do tôi đang phải học rất nhiều cộng thêm cả việc nhà cách ly nên khó có ý tưởng lắm.Thôi không dài dòng nữa bắt đầu câu truyện thôi nào.Truyện có thể sẽ có một số ý tưởng của nhiều bạn nên xin lỗi nhé?Cảm ơn vì đã đọc đến đây,xin chân thành cảm ơn rất nhiều:33…
Vốn là hai người thích nhau nhưng lại vì không hiểu được tình cảm đối phương mà nhiều lần bỏ lỡ, sau nhiều lần làm tổn thương đối phương, kết cục cuối cùng của hai người là gì?…
Chuyện không có gì đặc biệt. Học trò, tình cảm, kỷ niệm,... Những thứ đó đã tạo nên câu chuyện dễ thương này.... Hãy đọc và tìm hiểu nội dung câu chuyện...…
Này tôi hỏi cậu? Cậu đã bao giờ thấy nuối tiếc điều gì về cuộc đời chưa? Chắc câu trả lời là có đúng không? Ai trong chúng ta đều phải có một lần hoặc rất nhiều lần trải qua những tiếc nuối, những mất mát đau thương tựa như xé tan cõi lòng. Tôi cũng vậy thôi! À nói sao nhỉ? Yêu một người con trai hơn thế nữa người ấy còn là người có chung cha mẹ, chung dòng họ và có cùng huyết thống với mình. Hmmmmm...Sao lại tiếc nuối phải không? Vì tôi chưa dám thổ lộ tình cảm thầm kín với em ấy...Tôi ngu ngốc lắm! Nên đã lỡ tay vụt mất đi mặt trời nhỏ chiếu rọi tâm hồn đầy tội lỗi này. Tôi còn làm tổn thương em ấy nữa chứ...12 năm...Chà hơn một thập kỉ lận đấy!Nhưng giờ có nuối tiếc hay hối hận cũng chẳng làm em sống dậy được nữa? Em đã say giấc nghìn năm dưới lòng đất cằn cõi, lạnh tăm ấy rồi...Sao lại thế mạng của mình để cứu lấy cái mạng rẻ rách, loang lỗ đầy những khoảng trống với mùi hôi thối như cống rãnh này chứ!Trả lại em cho tôi được không?...---------------------------------------------*Một đoạn trích trong nỗi tâm tình của anh *Truyện sẽ có những chi tiết nhạt nhẽo, và khá dài dòng nhiều khi là hơi thừa! Do tớ mới tập viết truyện gần đây thôi, mong mọi người đón nhận ạ*Nếu thấy hay thì mọi người ủng hộ tớ nha và đừng bế truyện của mình đi đâu dưới mọi hình thức*Warning: OOC, Lệch nguyên tác*Tác giả: Phở Bò Xương Tái Nạm Bò Viên Ăn Cùng Giá Đỗ*Cái ảnh bìa mình tìm trên google ấy nó cũng chẳng liên quan gì đến truyện đâu thêm vào có màu á! Để khi nào tìm được ảnh nào đẹp hơn rồi…