"Kim Quang Dao, dù là ngươi hay ta, đều chưa từng hiểu thấu nhân tâm."Sinh ra là một điềm gở, tồn tại liền mang đến đau khổ cho người khác, người yêu hắn không được chết nhẹ nhàng, người hắn yêu phải sống trong bất hạnh, Kim Quang Dao trở về để tìm cách thoát khỏi số phận xui xẻo đang vây lấy hắn, lại vô tình gặp gỡ cố nhân.Couples: Hi Dao, Vong Tiện và các couples khác Note: Tác giả không quen viết cổ trang, viết truyện vì không phục MĐTS chỉ có 1 cp :))) Tác giả sẽ không bôi đen ai nên thỉnh mọi người thoải mái nhập. Tốc độ: 1 tháng/ chương (rùa bò :))…
Tác giả: Trịnh TrâmThể loại: Xuyên không, thần tiên, ngôn tình.Nhân vật: Cẩm Ngưu, Hạ Tử,..." Ngày xưa rất xưa ấy Ta thường nhìn mưa hát Và khi cơn mưa như nặng hạt Lại có bóng nước chợt tan Mẹ bảo ta rằng bong bóng mưa ... "" Yêu và yêu có thế thôi Thu về là mưa không ngớt Bong bóng bên mưa Bong bóng không nghe giá lạnh ..."…
Lời đầu tiên, mặc kệ cái tiêu đề đi. Tại tác giả bí quá nên ghi đại đó =]]Câu chuyện bắt đầu từ ARC-V tập 115, sau khi Serena bắt cóc Yuzu. Mình đơn giản là không chịu nổi hai cô gái ấy lại chẳng có tí tẹo chống cự nào sau khi bị cấy mấy con bọ (ít ra Rin với Ruri vẫn tỉnh lại được một chút), và khi thấy cái ảnh bìa thì quyết định kiểu nào cũng phải viết =]]Bìa của fanfic không phải của mình. Vì save cũng lâu rồi nên bị mất nguồn, ai biết cho mình xin với...Không sở hữu ARC-V và không viết fic vì mục đích lợi nhuận. Enjoy~~~…
Người hứa em ở bên em cả đời, người nói người sẽ không rời bỏ em. Và người biết không? em thật sự đã dùng cả tấm lòng non trẻ này của mình để tin vào lời hứa đó của người, trao người mọi thứ mà em có.Vậy mà tại sao cuối cùng người lại chọn phản bội em, dẫm đạp lên tình cảm của em, người lừa dối em, người biến em thành kẻ ngốc chờ đợi lời hứa giả tạo từ người.…
Văn án: Khi tu tiên hồ yêu gặp gỡ đỉnh cấp đỉnh lô, tiệp kính, đi vẫn là không đi?Nhãn: tiêu khiển quyển yêu chỉ một người buồn vô cớ nếu như mất ngày tếtDiễn viên: Niên Hữu Ngư, Trữ Dĩ Tầm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: song tu, HQT bởi GoSnow@bachgiatrang. Mình chỉ chỉnh tên và sửa đổi một số từ không có nghĩa.…
GTNV:Việt Thi:Cô bé ăn mày.Dễ thương,hiền,tốt bụng.Winner:Em Ley.Hiền ,tốt bụng.Ley:Chị Nơ.Hiền,xinh,tốt bụng.Up:Chồng Ley.Hiền,tốt bụng.Jane:Xinh,ác,hay bắt nạt Thi. Và còn nhiều nhân vật khác nữa…
Sau khi làm xong nhiệm vụ, cuối cùng cũng được nghỉ ngơi. "Hệ thống đâu ra đây thực hiện điều mày nói đi." *Vâng, tôi đã chuẩn bị một nơi mà kí chủ có thể tận hưởng bay lắc trên trần nhà Và đống bao cát tha hồ cho kí chủ chém.* Nói xong hệ thống ném cô vào thế giới khác. "cmnr nó đưa cô vào Attack On Titan" Vào đây thì cô thư giãn bằng niềm tin và hy vọng hả.…
Câu chuyện nói về cuộc tình của một chàng trai tên là Lâm Phong Gia và cô gái tên là Chương Linh Nhi. Tronng một lần nọ, Linh Nhi đi mua sắm thì cô đụng phải một chàng trai có gương mặt anh tú,mặc một bộ vest màu đen trong rất sang trọng.Khi đứng lên Linh Nhi liền bắt anh ta xin lỗi vì đã đụng phải cô.Anh ta đứng lên trơ mắt nhình Linh nhi và nói :rõ ràng cô đụng tui trước sao tôi phải xin lỗi đúng là đồ điên,rồi sau đó anh ta bỏ đi.từ đó cuộc tình hai người họ bắt đầu...(Mình mới viềt lần đầu mong các bạn thông cảm)…
Truyện này là để tạ lỗi với mọi người vì đã lỡ tay xóa luôn truyện all Tiện Tại Mạt Thế, mong mn ủng hộ.Cảnh Báo Cấm: all Trừng, all Trạm, all Hi...vv...vv...Chỉ có all Tiện…
Thanh Tâm - một cô bé có cả tuổi thơ gắn liền với mùi thuốc khử trùng của bệnh viện đang ngày một hấp hối trút từng hơi thở nặng nhọc. Qua khung cửa sổ gỗ mục nát, thế giới bao quanh cô chỉ là căn phòng bệnh trắng đến rùng rợn và một công viên bỏ hoang vô cùng xinh đẹp...Vẫn bóng dáng một chàng ảo thuật gia lịch thiệp, bằng giọng nói trầm tĩnh nhưng lạnh buốt sống lưng, anh ta cúi người hỏi như bao lần khác:- Ước mơ của cô là gì ? Sự sống hay cái chết !?…
Thanh niên im lặng từ nãy đến giờ, hai tay chắp về phía trước, cúi đầu xuống."Thưa thầy, chúng em có vào thư viện, nhưng đâu đến nỗi phải như này đâu ạ, hành động của chúng em cũng bình thường mà ạ"Vừa nói, Việt Thành ngược lên nhìn tôi và chị Thư, không đúng hơn là liếc xéo luôn ấy. Ánh mắt hôm nao tôi còn nói là đẹp, giờ khác gì ánh mắt viên đạn không. Không hẹn tôi với chị Thư tự nhiên rung hết mình.Hành động bình thường???. Vào thư viện, nói cười đùa như thế mà bảo là bình thường à, ahsssss chết tiệt dường như máu não tôi đang xông lên rồi:"Thưa thầy, cô ạ! Em có điều muốn nói."Đợi cô và thầy gật đầu, tôi nói tiếp:"Chúng em cũng không muốn phải xử lí như thế này ạ, nhưng mà cách cư xử của các bạn ấy không đúng chuẩn mực và ảnh hưởng rất nhiều đến hình ảnh cũng như nhiều hoạt động khác của câu lạc bộ. Vì thế mới có sự việc ngày hôm nay ạ.""Như lời cô Phương nói vừa nãy ạ, chính chúng em tận mắt chứng kiến hành động của các bạn ấy và đã nhắc nhở nhưng việc này vẫn diễn ra ạ." tôi ngừng một vài giây.Đoạn mắt đối mắt với Việt Thành, thực sự lúc đó chẳng biết tôi lấy dũng cảm đâu ra mà trực diện combat đến vậy. Cũng không được coi là combat lắm, nhưng cũng đại khái là liếc xéo đá đểu nhau rồi.................Và từ đó, số lần đụng mặt nhau nhiều hơn, số lần cay cú nhau nhiều hơn, số lần đánh rơi nhịp tim cũng tăng lên.....…