Một cô gái 24 tuổi trầm lặng và một đại tiểu thư 17 tuổi đầy mưu mô.TRUYỆN COVER ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ!Author: Shionnn04Editor: Rol Link fic gốc: https://www.wattpad.com/story/275456935?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=Rol_Cedric&wp_originator=xAMnHCwVl4E9d6L2Qp6kvyFlMHaNcPG68kdCKSx4zzNKMQAyft%2B4DFTnbqgfAgqB89pbnhypM83E2RWsROIkmnv%2BObHEXnYT3Cja%2Bv0ECX4%2BkorZYOQkM3uF1csvfeZI…
" Phong đại ca " , từ đằng xa cô đã kêu ăng ẳng Anh tựa đầu vào chiếc ghế gỗ đợi cô đến, khi nghe được tiếng chân của cô, anh trở người, ngoắc cô lại " Sun Nhi, lại đây " Cô ngoan ngoãn đi đến, anh nhẹ kéo cô vào lòng, cô ngồi trên đùi anh, nghịch áo của anh, anh thì mân mê mùi tóc của cô Anh hỏi cô : " Muội nói thử xem, khoảng cách nào là xa nhất? " Cô ngây thơ trả lời : " Là vô cực " Anh bật cười : " Sai rồi " " Vậy là gì ? " " Là khi hai người đang ở đối diện nhau tại cùng một nơi, một thời điểm mà không thể thấy được nhau .... "…
#Skyflower#Câu chuyện được xâu chuỗi bằng từ khóa ''Lucid dream''."Xin lỗi... hay cảm ơn?Con đường đã thẳng tắp, tại sao vẫn rơi vào mê cảnh, tàn... Tại sao vẫn chệch đường ray, đi về quá khứ, tan...""Cho dù là yêu hay không yêu, hận hay không hận, dòng đời vẫn chỉ có thể cho ta chọn một kết quả: Đã yêu thì đừng hối hận, mà đã hận thì đừng nói yêu."''Anh sợ, sợ cái cảm giác mất mát này. Cơn ác mộng này đã đeo bám anh suốt gần chục năm nay, hà cớ gì, nó lại luôn mịt mờ như một làn sương như thế?...''Diệp Hy và Ảnh Dương đã cùng nhau trải qua quãng thời gian thanh xuân quý giá. Cho đến khi trải qua rồi, mới nhận thấy thời gian trôi qua quá nhanh, hình như đã vuột mất điều gì. Đã từng cùng chung bước, giờ lại khác nhau lối về. Cùng xuất phát từ một chân trời, vì sao lại dễ dàng buông tay như thế? Hai đường thẳng song song cứ thế bước đi, chỉ có thể lặng thầm nhìn đối phương mà không thể sẻ chia niềm vui nỗi buồn. Những tin đồn to nhỏ, những hiểu lầm sâu sắc, ai cũng mang trong mình nỗi hoài nghi riêng. Sau tất cả, ta lại không đủ can đảm để làm, quyết định ra đi. Biết bao tờ giấy vò đầu bứt tai mới viết được vài chữ, lại bị chính tay mình quẳng vào thùng rác. Mỗi ngày hai người đều vô tình nhìn ra lớp học đối diện, ánh mắt lướt qua dáo dác kiếm tìm bóng của một người xa lạ. Vô tình nhìn thấy, vô tình buông lời dò hỏi, rồi lại vô tình đặt cả người ấy vào trong tâm; luôn tự lừa dối bản thân nhưng thực ra là con tim mách bảo ta làm vậy. Tôi nhất định sẽ một lần nữa tìm ra bầu trời của cậu!…
Nội dung giới thiệu vắn tắt: một hồi trong mộng cảnh ./. Ca Nhạc Hội, nhượng Hắn ./. nhân sinh từ đây chuyển hướng, Ca Sĩ, Người viết ca khúc... một đường mà đi, chỉ vì Thủ Hộ tại hắn nhân sinh trên đường ./. từng ly từng tý Tâm Động. =============================== được rồi, còn có kia chín chỉ!…
Chào mừng mọi người đến với bộ Đoản văn Khải Nguyên này! Đây xem như là đứa con là tất cả ad trong page cùng "tạo" ra nên chúng mình hy vọng mọi người KHÔNG MANG RA NGOÀI HAY CHUYỂN VER mà chưa được chúng mình đồng ý. Trong quá trình viết và cho ra "sản phẩm" chúng mình không chắc chắn rằng "sản phẩm" sẽ hoàn hảo, nhưng chắc chắn rằng chúng mình sẽ chấp nhận cũng như là tiếp thu (một số) ý kiến (hay) của mọi người. À ờm...có lẽ là hết rồi! Vào đọc thôi~16/11/2017#HTC#KarRoySweetyFlavour…
..." Chỉ cần tặng búp bê là có thể mãi mãi bên nhau á?!"Anya ngay lập tức nghĩ tới "gia đình giả" của mình.Pa, Maa, Bond...Nếu họ nhận quà của Anya, chúng ta sẽ không bao giờ lìa xa chứ?…