tên truyện : bẩm cậu , là con thương cậu !Tác giả : hạ tiểu vũthể loại : đam mỹ nội dung : kể về mối duyên giữa người hầu và cậu chủ ."Cậu ơi , em thương cậu !""Mày thương tao hả ?""Dạ ...con thương cậu , thương cậu thật lòng.""Haha nhưng tao không thương mày ! Lo làm tốt bổn phận của mình đi , đừng giỡn nữa."…
Làm chị gái của nhân vật chính cảm giác thế nào? Ồ! Vui lắm, nhất là khi mình là nhân vật đã phụ còn phản diện, và thằng bé là trùm sò băng đảng mafia....Couple: [chưa xác định] x Sawada KoiyoshiHệ liệt:(OS/TR) Another World (Shortfic/TR) Bùa Yêu(OS) Đoạt(Shortfic/TR) Promise(Tống Chủ KHR) Trả Lại Những Ngày Tháng Yên Bình Cho Tôi!•Tác giả: @MongManhHoaGiay (Mong Manh Hoa Giấy)Bìa: @Phuonglinh100608 (aww cảm ơn cô nhiều lắmmm)•Nghiêm cấm mang truyện đi dưới mọi hình thức••Đăng duy nhất tại Wattpad - tài khoản @MongManhHoaGiay•…
Mùa đông luôn lạnh lẽo, nhưng từ ngày Taesan gặp Jaehyun - chàng trai tóc nâu đứng giữa tuyết rơi, cậu mới biết tuyết cũng có thể ấm áp.Jaehyun nói rằng anh là "linh hồn của mùa đông" người đã chờ đợi suốt bao năm để tìm thấy cậu. Taesan không tin, nhưng trái tim lại run rẩy trước đôi mắt trong vắt kia.Giữa những đêm tuyết phủ trắng xóa, hai bàn tay nắm chặt nhau, câu chuyện tình ngọt ngào dần được viết nên. Một con người mang hơi ấm, một linh hồn thuộc về giá lạnh - liệu họ có thể giữ nhau đến hết mùa đông, hay chỉ là khoảnh khắc mong manh rồi tan chảy như bông tuyết trong lòng bàn tay?Đây không phải là câu chuyện của nỗi buồn, mà là bản tình ca dịu dàng nhất giữa mùa đông dài.…
sẽ ra sao nếu:yoongi và uigyeom trong bộ ONE:High School Heroeshanwool và gamin trong bộ Study Groupsuho và sieun trong bộ Weak Hero Class 1sekyung và yiheon trong bộ High School Return Of A Gangster..cùng hội tụ trong một ngôi trường, cùng hội tụ về lớp 2-3??truyện dựa theo trí tưởng tượng, k đục thuyền, notp thì đi dùm, tục, text ficcảnh báo: siêu ồn + hạt nhài…
Ta tặng cây trâm cho thanh mai trúc mã.Sau đó phu quân đến tìm ta."Nghe nói chàng đánh Tần công tử khiến người ta khóc?""Trời đất chứng giám, bản hầu không hề ra tay." Tiêu Diễm mân mê nhẫn ngọc, vẻ mặt vô tội.Đúng là hắn không ra tay mà chỉ hờ hững nói một câu khiến chức quan của Tần lão gia bị giáng ba bậc, hận không thể lưu đày Tần công tử bằng một ánh mắt."Hầu gia, chàng đã sắp 40 tuổi rồi, hà cớ gì phải so đo với hậu bối...."Tiêu Diễm cởi áo giáp, tiến sát đến. Cơ thể bao năm tập võ dẫn binh, vai rộng eo thon.Hắn cười xấu xa, "Cho nên đã đến lúc bản hầu hưởng phúc của con cháu rồi..."-----Tác giả: Hồng MôngThể loại: Ngôn tình, cổ đại, HEEdit: Hoa sơn chi không muốn nở…
Tác giả: Triều Lộ Hà KhôThể loại: Ngôn tình, xuyên không, cổ đại, HEEdit: Tiểu công tửTình trạng: Hoàn(Truyện của bả dù HE nhưng truyện nào cũng buồn man mác ấy, may không SE chứ SE chắc mình nghỉ đọc luôn)----Văn ánHôm ấy phu quân dẫn về một vị cô nương, vị cô nương này ăn mặc quái lạ, lộ ra hai cánh tay trắng như ngọc, ta vội vàng kêu người đem áo choàng lại cho nàng ta, vậy mà nàng ta lại ra điều ghét bỏ nói rằng: "Các ngươi chẳng hiểu gì về tự do ăn mặc cả."Khi ta đang vì số điền sản trong phủ mà dốc hết tâm sức đi lôi kéo mối quan hệ với các phủ khác, nàng lại cười nhạo ta "đại môn bất xuất nhị môn bất mại*", thực không xứng với danh con nhà quan.Ở đất Thượng Kinh, thơ của nàng ta vừa rao đã hết, văn phong luôn có sự đổi mới, từng cái hạ bút hành văn đều toát lên vẻ phóng khoáng, uyển chuyển, nàng ta biết cách chữa bệnh đậu mùa, biết cách rèn sắt và còn biết cả cách pha trò khiến phu quân ta hỉ tiếu nhan khai*.Nàng ta nói chúng sinh đều bình đẳng, coi thường những quý nữ sống trên mồ hôi nước mắt của người dân như ta, khuyên ta từ bỏ địa vị, thân phận của mình, quỳ trước mặt cô phụ hoàng đế, không biết xấu hổ ngâm thơ mà xu nịnh: "Câu vãng hĩ, sổ phong lưu nhân vật, hoàn khán kim triêu*."…
Jaehyun ghét cậu giám đốc nhỏ hơn mình một tuổi người luôn khó ở, khó gần và khó ưa.Còn Taesan, ngày nào cũng âm thầm dõi theo anh, cẩn thận giấu tình cảm vào từng ánh nhìn không ai để ý.Một người đẩy thuyền em với người khác. Một người chỉ lặng im nhìn thuyền trôi đi.Giữa mùa đông, có một bản tình ca được viết mà người trong lời lại chẳng hề hay biết.…