[allhieuthuhai] thuỷ cung
"everything will be ok, right?""no, honey..."truyện không có thật không áp đặt lên người thật ooc cực nặng…
"everything will be ok, right?""no, honey..."truyện không có thật không áp đặt lên người thật ooc cực nặng…
Em Quân bị hội đồng quản trị của anh Long để ý rồiii…
"anh bình thường"…
1 em bé được cưng chiều "bé ơi, bé nhìn em nè""gì, anh nhớn gòi nha dưn"…
Chắc là họ sẽ đụ nhau…
KhanhNamTruyện không liên quan tới đời thựcOOCNam bot keo lỳ tái châu😈…
Nhiếp ảnh gia - Nhà văn…
Bangkok - thành phố đêm không bao giờ ngủ.Trong ánh đèn neon và những con hẻm tối, Black Orchid tồn tại để kéo sự thật ra ánh sáng.…
Trần Đăng Dương không biết vì sao mà rất ghét hội trưởng Trần Minh Hiếu.…
Em trai Phạm Bảo Khang không muốn người anh thân thiết Hoàng Kim Long yêu đương cùng anh trai Phạm Anh Quân…
" nanon đấm con "" ohm bắt nạt con huhu "" ơ kìa sao lại giành đồ chơi của love... "" xem khaongtung trèo tường này! "" má ơi phuwin nhát ma con huhu "" chú jack ơi dunk ăn cắp đồ chơi của em... "..." ê không mấy bê chúng nó về hết được không? lũ này là quỷ ma chứ trẻ con hồi nào? "bởi : lnniqunlliea_…
C.I.Q - tổ chức nhức đầu - thế giới hoang mang!…
"negav cho tao vào với."không mang khỏi app W cam, trong trường hợp nghệ sĩ nhìn thấy xin hãy click back.…
Sai lầm của Minh Hiếu là dành trọn niềm tin cho một người tàn nhẫnSai lầm của Đăng Dương là đã để thù hận che mờ lý tríSai lầm của tác giả là sai chính tả, gõ lộn chữ :)))…
"Vợ ơi cái quần đùi in hình spider man của anh đâu rồi vợ nhờ""Anh gọi điện hỏi nó xem"chuyện kể về cuộc sống sau hôn nhân của Dương Domic và Quang Hùng masterD…
Bùi Anh Tú đã nhặt được một vì sao lạc thoi thóp. cậu nhất quyết phải đem trả nó về với bầu trời.…
"Từ lạ, đến quen, đến thân rồi thương" war: tưởng tượng nhưng sẽ sát đời thật, không áp dụng lên người thật, không đem truyện đi bất cứ đâu khi chưa có sự cho phép…
Thanh xuân ấy, có một người lặng lẽ bước vào tim - và im lặng rời đi."Có những người không thuộc về ta, dù cả thanh xuân ta chỉ thuộc về họ."Năm mười bảy tuổi, Nut gặp Hong - cậu học sinh mới chuyển từ Bangkok, luôn ngồi cuối lớp với ánh mắt buồn nhìn ra cửa sổ. Không ai thật sự thân thiết với Hong, ngoài Nut - người duy nhất mang cho cậu hộp sữa chua không đường, và một tình cảm không tên.Giữa những buổi tan học cùng nghe nhạc, những chiều mưa mắc kẹt lại lớp học, Nut và Hong dần trở thành hai đường thẳng song song - không cần tỏ tình, không cần nắm tay, chỉ cần ở bên nhau là đủ. Nhưng rồi, như bao câu chuyện tuổi trẻ, một người buộc phải ra đi. Hong chọn Nhật Bản, còn Nut ở lại với Chiang Mai, cùng lời hứa chưa kịp thốt.Nhiều năm sau, Nut là một biên kịch nổi tiếng với những kịch bản buồn về những người đã lỡ. Trong một buổi ký sách ở Kyoto, anh không ngờ lại gặp lại người từng là cả bầu trời của thanh xuân mình - với ánh mắt một mí xưa cũ, và một lời chưa kịp nói ngày ấy:"Anh còn đợi em không?"…
hai đứa bây không yêu, tao gặp là tao đánh…
một mét vuông chục thằng ráp pơ…