Tác giả: Lân TiềmThể loại: ABO, 1x 1, cường cường, sư tử trắng công x mỹ nhân ngư thụ,(sinh tử văn), HE HE HE ( chuyện quan trọng phải nói 3 lần).Edit: Thủy Chi KiếmVì bộ này nên t mới tạo wattpad.t có xin QT của bạn docduocxanh ở wattpad á, chứ t làm quái ji biết tiếng Trung.t được chỉ web từ điển hán nôm nên cũng không đến nổi nào.…
Các bạn vô truyện để biết thêm nhé 😊😊😊😊😊 mình để văn án giới thiệu trong truyệnĐây là bộ thứ hai mình cày. Mãi mới đăng được. Mong ủng hộ nha 🙏🙏🙏🙏🌹🌹🌹🌹🌹🌹Bộ này có 81 chương, chương cuối là phiên ngoại nhé , 😊…
"Em có muốn ra bên ngoài không? Thoát khỏi thế giới đáng sợ này, chúng ta sẽ rời khỏi Omelas và có cuộc sống riêng của mình".....Lấy cảm hứng từ tác phẩm "The ones who walk away from Omelas"Inspired by "The one who walk away from Omelas".....Sẽ thật tuyệt nếu các cậu đọc hết từ đầu đến cuối...author: @heyiamlas29 tháng 5 năm 2018…
....chúng tôi tìm đến chính cơn mưa đang rơi, hỏi: 「 Tại sao mưa lại xóa nhòa mọi thứ? Tại sao mưa lại mang đến sự quên lãng?」Mưa rơi tí tách trên những tán lá, mang theo một nỗi buồn man mác. Mưa bảo: 「...Ta không xóa nhòa, ta chỉ gột rửa những gì không thuộc về nơi này. Những gì không phải chân thật, những gì được chú định sẽ rời đi khỏi thơ ấu, rời đi ngươi , rời đi nhân gian một ngày...」.....| tác giả viết lúc mơ màng , văn sẽ vô cùng linh tinh rối loạn , nghĩ gì viết đó , khá rời rạc và khó hiểu.-.…
Năm đó, hắn chưa từng nói thích cậu. Là cậu ngây thơ tin vào lời đồng ý của hắn. Sau này, hắn cũng chưa từng nói sẽ bên cậu mãi mãi. Là cậu tự mình nghĩ rằng cả hai sẽ bên nhau đến đầu bạc răng long.Để rồi cho đến cuối cùng, chỉ có cậu là người chịu thương tổn.…
Tên nguyên tác: "Bát tự không hợp, áp đảo rồi lại nói."Tác giả: Thiên Như NgọcThể loại: Thuần cổ đại, nữ đế (không phải nữ tôn), nam tàn tật, phúc hắc, hài, nam nữ cường, sạch, sủng, 1vs1, HE.Tình trạng: hoàn edit và ebook.Chuyển ngữ: MicNguồn: https://tucaumuaha.wordpress.comSố chương: 70 chương + Phiên ngoạiVăn Án:An Bình điện hạ cái gì cũng tốt, chỉ là có hơi phong lưu.Hoàng đế muốn chọn lương tế, Lễ bộ thượng thư chân trước vừa nhận lệnh, chân sau đã lệ đổ ròng ròngAi ui, Bệ hạ muốn kén phò mã cho An Bình điện hạ đấy nhá....Hôm sau, chúng nam nhi ở độ tuổi thích hợp của quần thần trong triều ào ạt ra ngoài, du học, thăm thân.Chỉ còn lại hai người -"Một vị là con của Thái Phó Lưu Tự, một vị là con của Tề đại học sĩ Tề Tốn Chi, có điều...""Có điều thế nào?""Lưu Tự chạy được nửa đường thì bị phụ thân nhà mình bắt được túm về.""...........""Còn Tề Tốn Chi..........."An Bình điện hạ nhíu mày: "Hắn thế nào?""Điện hạ quên hắn có tật ở chân rồi à?""............."…
Truyện này mình đọc tại link: https://daamlac.wordpress.com/2014/03/03/trong-sinh-chi-nghiet-no-nguoc-bao-quan/Các bạn nào thấy mình đăng hơi lâu, muốn đọc trước thì truy cập theo link đó nhé. Do đọc phải chuyển trang khá nhiều lần, nên mình đăng lên đây cho các bạn tiện đọc. Truyện đăng chưa được sự cho phép của tác giả cũng như dịch giả, nên mong các bạn đừng reup nhiều nơi.Nếu có yêu cầu ngừng Public hoặc Gỡ, mình sẽ gỡ xuống. Cảm ơn Tác giả và Dịch giả rất nhiều ạ. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Tác giả: Mai QuảThể loại: Trọng sinh, cung đình, HEĐộ dài: Đang Update Nguồn: vnsharingVăn án:Con trai Tả tướng - La Duy - kiếp trước từng yêu một người, khiến gia tộc diệt vong, bản thân trở thành nô lệ, chết thảm nơi thảo nguyên hoang dã ngập tuyết rơi.Ông trời có mắt, cho y cơ hội sống lại, vốn tưởng rằng kiếp này chỉ để chuộc tội, không ngờ lại rơi vào vòng xoáy tình yêu. Khi vở kịch mang tên "Báo thù" kéo màn, La Duy mới hiểu đây lại là một hồi số mệnh tình kiếp. Đế vương kia, người yêu kiếp trước, ái nhân kiếp này, tân đế của quốc gia thù địch, ai mới là phu quân chân chính?Là ai làm ai thương tổn? Giấc mộng anh hùng, thiên thu bá nghiệp, vạn dặm giang sơn, phồn hoa tan như mây khói, dùng trăm năm tịch mịch của ta, đổi lấy nụ cười của ngươi một kiếp, liệu có đáng giá hay không?…
Nó - 1 cô gái mang vẻ đẹp thuần khiết và trong sáng như pha lê . Tưởng chừng như cuộc đời của nó rất đẹp nhưng... mọi thứ vơi nó hoàn toàn sụp đổ từ sau 1 giấc ngủ. Nó thức dậy thì ba mẹ và người chị song sinh của nó biến mất chỉ sau 1 đêm - lúc đó nó mới lên 7t. Bắt đầu từ đó chuỗi ngày của nó rất cực khổ và từ từ nó biến thành 1 con người khác...Và người làm tim nó rung động của tình yêu đầu đời lại chính là người đã đẩy nó vào thế giới tàn ác...Liệu tình yêu chân chính có đủ sức để kéo nó về bên anh được không ?…
Mình nghĩ: Bầu trời là một cái gì đó rất kỳ diệu. Cho dù là ở giữa bầu trời giông bão, vẫn luôn có một tia sáng le lói đợi ta hướng mắt trông nhìn. Bởi vậy, mỗi lần cảm thấy tuyệt vọng, mình vẫn hay nhìn lên bầu trời, để thấy bản thân được bao dung trong cả miền tĩnh lặng yên bình của một màu thiên thanh xinh đẹp. Bởi vậy, mỗi lần muốn khóc, mình sẽ khóc với bầu trời, vì bầu trời không biết ca thán, nó sẽ không cảm thấy phiền khi mình cứ nức nở như vậy đâu. Và... trong cuộc sống, luôn luôn sẽ có sự tồn tại của những người giống như bầu trời vậy á: "Này, tớ nghĩ mình có thể hiểu được những điều cậu vừa viết!"_____Cover by @iamlammich…
Bàn Lâm , truyền nhân huyết mạch của Bàn tổ , người bảo vệ nhân tộc .sau vạn năm thế giời không còn nhớ tới Bản tổ nữa, thế nhưng ở 1 góc nào đó , Yêu tổ kẻ thống trị yêu tộc đã thức giấc , vận Bàn Lâm sẽ phải làm gì để giải cứu thế giới…