Mập có phải cái tội? Không! Nhưng tại sao mọi người lại ghét nó? Không ai biết... Không ai có câu trả lời... Thế thì tại sao mọi người lại trêu ghẹo mấy người mập? Vì họ thích? Hay... vì họ đơn thuần họ hùa theo cho vui? Nhưng... cho dù là bất kỳ lý do gì... nó vẫn rất... tàn ác... Và những người béo phì sẽ làm gì khi bị trêu chọc? Cố gắng tập luyện? Tự ti? Trầm cảm? Hay... tự vẫn? Cũng có thể nhưng... còn một việc nữa... đó là... Xin mời đọc fic sẽ hiểu :)…
Đừng nói phải cúi đầu thấp hơn, cho dù có phải quỳ gối trước em, tôi cũng đành lòng. Tôi không biết, đến cuối cùng mình đã phạm phải lỗi lầm tày trời nào mà phải chịu cảnh mất đi thính giác và cả giọng nói của mình. Đau đớn nhất không phải sinh ra đã mang khiếm khuyết, mà là nó tới khi chúng ta nghĩ những gì mình đang có là mãi mãi. Ba năm trước, tôi dường như đã chết đi một lần, mất đi khả năng nghe nói, tôi như nhìn thấy mọi người cười nhạo và xa lánh mình. Cha mẹ từ khi nào đã không cho tôi ra ngoài nữa, cổng nhà như một cánh cửa vô hình ngăn cách tôi với những ồn ào ngoài kia, từ khi nào tôi dần chấp nhận cuộc sống chỉ có bốn bức tường. Tôi ở đây ba năm, quẫn quanh trong nhà, em thấy không, căn nhà này thật rộng lớn nhưng bên trong nó rống tuếch. Em ơi, tôi tồn tại như vậy ba năm. Tôi nằm trên sàn nhà trong phòng và hỏi Phật, tại sao lại để tôi còn sống? Tôi còn sống với khiếm khuyết mang trên mình. Ngài không trả lời tôi, mà cho dù có tôi cũng chẳng thể nào nghe được. Em ơi, cuộc sống tôi trước ngày em tới, chỉ có sự im lặng. Tôi nằm đó, cứ nghĩ về tên của mình - Heart, trái tim, nó có nghĩa là tôi có thể khống chế, điều khiên con tim của chính bản thân mình. Nhưng nó như một trò đùa, như sự thật vã vào mặt kẻ mộng mơ, trái tim thật ra chỉ là thứ chứng minh rằng anh còn sống. CÂU CHUYỆN ĐƯỢC VIẾT DỰA TRÊN PHIM "CƠM GÀ ÁNH TRĂNG" VÀ "MY SCHOOL PRESIDENT"…
Tôi ghê tởm những món ăn bố nấu. Rồi một ngày ông ta mang đến một món ăn khiến tôi nghiện không lối thoát.P/s: Truyện viết từ 2019, vẫn còn khá non tay nên thông cảm. Đọc cho vui có gì thì góp ý. Tui luôn lắng nghe những lời góp ý của các bạn.#HimeLily…
Một sinh vật bé nhỏ...Một sinh linh mỏng manh...Một con vật yếu đuối...Không biết tự bảo vệ bản thân...Và rồi...Chú chim ấy... là nỗi bất hạnh.Chú chim bé nhỏ là tử thần...Chú chim ấy... là thứ không nên có mặt trên đời!Chúng ta phải giết nó!Chúng ta phải xé xác nó!Chúng ta phải lột da nó!Không...Chú chim ấy... muốn sống...Khổ sở làm sao,Đau đớn làm sao.Muốn sống cũng không xong,Muốn chết cũng không yên.Đau...Hãy giải thoát tôi đi...…
Tác phẩm: Cảm Hóa Ngược Văn Nữ Chủ Thất Bại (感化虐文女主失败)Tác giả: Đông Giao Tiên Sinh (东郊先生)Tác phẩm thị giác: Chủ thụThể loại: Cổ đại, tiên hiệp tu chân, tình hữu độc chung, niên hạ, xuyên sách, ngọt vănĐộ dài: 80 chương + 3 phiên ngoạiNhân vật chính: Cung Đông Lăng, Tạ DuVăn ánCung Đông Lăng xuyên tiến vào một quyển thế thân ngược văn trung, thành cái kia mỗi ngày cho nữ chủ khiến ngáng chân ốm yếu Bạch Nguyệt Quang, một Bạch Liên Hoa nữ phụ.Hệ thống: Nữ chủ tại nguyên văn trung bởi vì tình tiết quá ngược mà hắc hóa, nhiệm vụ của ngươi là cảm hóa nữ chủ, ngăn cản nàng nhập ma.Đêm đó, Cung Đông Lăng tìm tới bị nhốt tại phòng tạm giam run lẩy bẩy tiểu khả liên nữ chủ Tạ Du, đối với nàng đưa tay ra nói: "A Du, ta là của ngươi sư tỷ, từ nay về sau sư tỷ sẽ tốt tốt thủ hộ ngươi, cũng sẽ không bao giờ có người bắt nạt ngươi."Vì để cho nữ chủ cảm thụ thế giới sưởi ấm:Nữ chủ vết thương chằng chịt, không thể tu luyện, Cung Đông Lăng lại là đưa lại là luyện đan;Tại cẩu nam chính môn cười nhạo lãng phí nữ chủ thì, Cung Đông Lăng dũng cảm đứng ra quát mắng mọi người.Liền ngay cả nữ chủ bị hại rơi vào vách núi, Cung Đông Lăng cũng việc nghĩa chẳng từ nan nhảy xuống tìm nàng. . .…
Author: HTCPairing: KaiYuan (Khải Nguyên)Disclaimers: các nhân vật trong fic ko thuộc về mình, nhưng fic này thuộc về mình =)) nội dung không liên quan đến người thật, khuyến cáo không nên gán ghép.Rating: GWarning: Ai không thích nam x nam vui lòng click back A/N: Dựa trên 1 câu chuyện riêng. HE đới, tin tôi đi.Spam: Vì chỉ còn mình au HTC có thời gian viết fic nên chưa hoàn thành part10 "Này chị thích nhóc.." được. Đây là fic mình viết trong thời gian rảnh cũng như là quà xin lỗi gửi đến các readers đã chờ đợi bọn mình nhe :3 fanfic "Này chị thích nhóc..." sẽ sớm trở lại. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ bọn mình :3Enjoy~…
Tác phẩm: Đồ Đệ, Vi Sư Hồi Lai Sủng Nhĩ Liễu (徒弟, 为师回来宠你了)Tác giả: Tễ Thập Tam (霁十三) hoặc Lục Xuất Khinh Lữ (六出轻吕)Tác phẩm thị giác: Hỗ côngThể loại: Cổ đại, tình hữu độc chung, tiên hiệp tu chân, trọng sinh, niên hạĐộ dài: Nhân vật chính: Chử Hoài Sương, Du Khuynh Trác Văn ánNgạo kiều mặt ngoài công sư phụ x muộn tao niên hạ công đồ đệ, 1 V1 song trọng sinhChử Hoài Sương dưỡng đồ đệ mười năm, dưỡng đến hợp tịch ngay đêm đó, mới phát hiện đối phương là long yêu.Đồ đệ Hóa Long sau liền bị tà tu bắt cóc, lại sau đó các nàng binh khí gặp lại, vì diệt trừ gieo vạ nhân gian ác long, Chử Hoài Sương nhịn đau đem đồ đệ đâm, ôm thi thể của nàng đồng quy vu tận.Sống lại trở lại mười năm trước lần đầu gặp gỡ nhật, đối mặt còn nộn đến Thủy Linh tiểu đồ đệ, Chử Hoài Sương kích động vạn phần nhào tới ôm chặt nàngSau đó bị lãnh mạc mặt tiểu đồ đệ thưởng một cái trửu kích _(:з" ∠)_Chử Hoài Sương: Sống lại đương nhiên chỉ có ta một người rồi 1551, đời này liền cẩn thận dưỡng tiểu đạo lữ đi QVQ…