một vài dòng vẩn vơ
không thể loại. chỉ là một vài dòng của một con sâu say nhanh…
không thể loại. chỉ là một vài dòng của một con sâu say nhanh…
Xin đừng lọt hố :)))Ngàn vạn lần đừng lọt hố !!!…
Một chút bi thương.Một chút ngọt ngào.…
Em nổi hứng nên chẳng bít giới thiệu thế nào^^…
1 chiếc ons nhỏ thoai mọi người ưi ✻…
"komi-san, chào buổi tối.""...""được rồi, chị cảm ơn."tôi thong thả mỉm cười trước hành động mở cửa lịch thiệp của đối phương, thuần thục cởi dép, xếp ngay ngắn trước thềm cửa, bước vào nhà bạn cùng lớp mình. bên ngoài, ngoại trừ tiếng mưa lộp bộp rơi vào mái nhà, bầu không khí an tĩnh tới nỗi không một tiếng tạp âm nào phát ra.trong phòng khách, rè rè không dễ nhận thấy truyền tới tiếng phim truyền hình lúc chín giờ tối mà tôi thường xem. điện trong phòng bếp cạnh đó đã tắt. đèn hành lang sau đó được komi shosuke miễn cưỡng bật lên tiếp đón vị khách không mời mà ghé tới lúc khá khuya.tôi quay trở lại rũ rũ tán ô sũng nước của mình, gác vội chiếc áo mưa mỏng lên thành cổng bên ngoài, đầu ngón tay trắng trẻo đều bị ngâm nước lâu mà trở nên nhăn nheo. nếu không phải ngẫu nhiên mắc mưa, đường xá ngập úng lầy lội, tôi cũng không mặt nặng mày nhẹ mà chạy vội đến nhà komi shoko mà trú mưa nhờ.komi shosuke ghé vào phòng khách tắt tivi, sau cùng không quên đun nước nóng pha cho tôi một tách trà thật ấm áp. tôi ngồi trên ghế ở bàn ăn, vừa phù phù thổi trà, vừa liếc liếc mắt nhìn xung quanh, có chút hồi hộp muốn tìm thấy bóng dáng quen thuộc của cô bạn cùng lớp mình, komi shoko."chị gái của em, đi ngủ rồi à.""..."ánh đèn màu nâu cam nhẹ tênh đáp xuống đôi mắt màu tím sẫm không rõ ý vị. komi shosuke trầm mặc hai giây ngắn ngủi, biểu tình tĩnh lặng mà nhìn xuống tách trà đối diện.…
Hk có mô tả đọc ik r bt…
- Đoản ngắn từng phần ~ được lấy từ nhiều nguồn 💓💘💙💚…
Khi lên năm học đầu tiên của Đại Học cũng như lên thành phố mới , cuộc sống mới từ đó cô gái ấy đã đụng được ý trung nhân của đời mình .…
Khi ta yêu nhau thì chỉ cần một cái liếc mắt, nhưng muốn đến thiên trường địa cửu thì có mấy ai làm được. Những gút mắc, những hiểu lầm, những nỗi đau đổi lại là hạnh phúc hay đến cuối cùng lại chính là chấm dứt ?…
Thời gian đối với tôi đã từ khi nào chỉ còn là trình tự những khách hàng của mình. Và tất cả những gì tôi cần làm là điều chỉnh connector cho đúng mã số ấy mà thôi. Ngoài những lúc đó ra, tôi sẽ gặp nàng, nơi góc phố ấy. "Tôi... đã chờ em!"…
Cậu biết, rằng cả đời này Chung Nhân sẽ không mảy may để ý đến cậu, rằng Chung Nhân chỉ coi cậu là nô lệ, là công cụ phát tiết khi cần, mà cậu đâu biết Chung Nhân yêu cậu còn nhiều hơn cậu yêu Chung Nhân. Hai kẻ ngốc ở bên cạnh nhau, liệu có nhận ra?Author: GutsRate: M…