Ngày Cậu Rời Đi, Trời Cũng Không Thèm Nắng
Tôi là một học sinh bình thường, chẳng mấy ai chú ý, cho đến khi bạn ấy chuyển đến và ngồi cạnh tôi. Từ những thói quen nhỏ nhặt của bạn, tôi bắt đầu để ý, bắt đầu quan tâm. Chúng tôi không quá thân, nhưng đủ gần để mỗi ngày trôi qua không còn như trước. Tôi chưa từng mong điều gì, chỉ mong bạn ấy đừng rời đi.Một học sinh bình thường vô tình gắn bó với người bạn mới ngồi cạnh. Từ những thói quen nhỏ nhặt, họ dần trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống nhau. Nhưng khi mọi thứ dần thay đổi, bạn ấy trở nên xa cách, rồi biến mất không một lời giải thích. Chỉ để lại một câu hỏi đau lòng: "Cậu có thể... quên tớ không?" - một mối quan hệ không tên, không lời hứa, nhưng để lại khoảng trống mãi không thể lấp.…