hồ sơ bệnh án! hay tội ác?họ là ai (who?) bị cái gì (what?) và chuyện xảy ra như thế nào (how?)ai mới thật sự là bệnh nhân? hay nạn nhân?dark. interact. lowercase. bad words. weird content.Ảnh bìa: Trịnh Nãi Hinh (Nene) và Khương Trinh Vũ…
'Peter Pan mặc màu lá đỏ của mùa thu. Một màu đỏ chói chang'Nghiêm Hạo Tường chợt nhận ra là mình đang nói đến người kia, Peter Pan trong bộ đồ lá đỏ năm ấy.Cái cảm giác tội lỗi trong Nghiêm Hạo Tường dần biến mất. Cậu không nghĩ mình đã lừa Lưu Diệu Văn. Cậu đang nói thật. Rất thật. Từng lời nói của cậu đều dựa trên một kí ức đã từng sống. người ấy và Peter Pan. Người ấy có đôi mắt của một đứa trẻ, khi soi mình vào, có thể sẽ không bao giờ hiểu được nhưng sẽ mãi yêu. Người ấy có nụ cười của một đứa trẻ, dù chỉ dùng để giấu đi nỗi đau của mình, nhưng vẫn trọn vẹn làm ấm lòng người khác. - Chú đã tới Neverland? - ...ừm... - Chú gặp những đứa trẻ bị thất lạc? - Ừm... Nghiêm Hạo Tường nhớ cái 'Neverland' nhỏ ồn ào đến đau đầu trong cái phòng học 12A ấy; 'những đứa trẻ' phấn khích vì hàng loạt kế hoạch điên rồ của nhóm mình. Những ngày tháng sống vì một giấc mơ, mặc cho những người ngoài luôn cười sau lưng. - Peter Pan của chú...có giống như trong truyện...mãi chỉ là một đứa trẻ không? Nghiêm Hạo Tường không biết phải trả lời Lưu Diệu Văn như thế nào. Cậu nhìn thằng nhóc chăm chú, nhưng tâm trí bên trong rối bời kí ức. Ừ. Hóa ra kết thúc không khác nhau là mấy. Peter Pan của cậu, cũng sợ không bay được nữa, sợ bị bắt phải lớn. Cậu lớn lên. Những đứa trẻ năm nào, giờ cũng đã lớn. Tất cả trao bản thân cho số phận và thời gian. Nhưng người ấy thì không. Nó thách thức, nó đấu tranh với tất cả. Cuối cùng, nó đã thắng. Không ai bắt được nó phải lớn nữa.…
Lại là 1 chiếc fic hiện thực hướng của đại thần xingzhichun.Vốn là sẽ dịch "Vì sao bồ tát ngồi ngược" trước để liên kết với bộ trước đó của đại thần nhưng chỉ lại ra tiếp bộ này hay quá nên dịch bộ này trước.Link: https://archiveofourown.org/works/73627036Truyện dịch dưới sự cho phép của tác giả.Hoan nghênh các bạn để lại bình luận cùng suy ngẫm về bộ này với mình.…
Hồng nhật tây trầm, ánh sáng ảm đạm.Cảnh dương cương đại đá xanh thượng, lúc này đang ngủ một vị hán tử say.Này đó là liền uống mười tám chén rượu mạnh Võ Tòng, Thủy Hử thế giới siêu cấp anh hùng.Hắn ăn uống no đủ, ngủ thơm ngọt cực kỳ, đột nhiên, một trận kình phong đánh úp lại, chỉ một thoáng, trên cây chim tước, sóc tất cả đều đào tẩu, trong bụi cỏ trùng nhi cũng tất cả đều tức thanh, ngay sau đó, loạn thụ mặt sau một tiếng vang lớn, giống như sét đánh giữa trời quang giống nhau!https://truyentiki.com/thuy-hu-vo-tong-truyen.25478/…
Đây chỉ là những mẩu truyện nhỏ mình viết ra để thoả sức tưởng tượng với OTP nhà mình. Xuất phát từ việc fiction nhà mình thật sự khá ít thể loại mình thích nên mình đã tự viết để thỏa mãn mọi mong muốn của bản thân. ***Nhân vật là của tác giả nhưng nguời thật thì không nên anti hay fan only xin đi đi.…
Ngày ấy là một sáng mưa rơi tầm tã Di đã gặp được bản thể mà mình mong đợi !!! Cứ ngỡ xoay quanh cô năm cuối cấp ấy chỉ có học , ăn và ngủ thế mà cô lại chẳng ngờ ra một sự thật : "Ta làm gì đoán được mệnh Trời cho" !!! Lẽ nào lương duyên gặp gỡ là do ông Trời sắp đặt ? Bước chân vào lớp mau lên !!!…