Link truyện gốc: https://www.wattpad.com/story/102236704?utm_source=android&utm_medium=com.zing.zalo&utm_content=story_info&wp_page=story_details_button&wp_uname=vydoraemi&wp_originator=eW1oS%2Bb%2FhxYYrTsPLfjJlti25lh991zVBSTqOsqaoQlNJQNdh0m49H8cfGcSmnB6FaJ5Boq3iwdNvpopvaZ%2F%2BUs2EUNfev7T0tqs4ErGeuf2Jes%2FxHtxxjB210GvrCkt…
Khi còn nhỏ, Minjeong không nhớ chính xác khoảnh khắc đầu tiên mình bước lên sân băng. Em chỉ nhớ cảm giác khi lưỡi giày trượt nhẹ trên bề mặt lạnh lẽo, những bông tuyết nhân tạo lấp lánh dưới ánh đèn trần, và tiếng cười khúc khích của những đứa trẻ khác vang vọng khắp không gian.Lúc đó, em không biết mình giỏi đến mức nào. Chỉ đơn giản là mỗi khi huấn luyện viên hướng dẫn một động tác mới, em đều nắm bắt rất nhanh. Khi các bạn đồng trang lứa còn đang loay hoay với những bước cơ bản, em đã có thể thực hiện một cú xoay tròn hoàn hảo. Các cô chú trong sân tập thường dừng lại nhìn em, ánh mắt tràn đầy ngạc nhiên."Con bé đó có tố chất.""Nhìn xem, mới bao nhiêu tuổi mà đã làm được thế này?"..."Chị có bao giờ nghĩ, nếu em biến mất, mọi thứ sẽ dễ dàng hơn không?"Khoảnh khắc ấy, thế giới của Jimin như sụp đổ.Cô mở to mắt nhìn Minjeong, tim đập mạnh đến mức tưởng chừng như bị ai đó bóp nghẹt."Em vừa nói gì?"..."Ba mẹ không chấp nhận chuyện của hai đứa."Minjeong cứng người, tay em nắm lấy vạt áo của chính mình, cố gắng kiểm soát hơi thở."Con...""Đặc biệt là trong thời điểm này!"...Minjeong đứng giữa căn phòng tăm tối, đôi mắt vô hồn nhìn chằm chằm vào sợi dây thừng trong tay.Bàn tay em siết chặt, những ngón tay lạnh buốt lướt qua bề mặt thô ráp của sợi dây. Sợi dây này em chắp và từ những miếng vải, độ chắc chắn của nó không chắc chắn nhưng em vẫn dùng nó. Trước đây, em chưa từng nghĩ đến chuyện này....Jimin bước chậm rãi đến trước tượng Chúa, rồi quỳ xuống.Cô làm dấu thánh giá, đ…
"illusion - ảo tưởng"Như tên truyện, toàn là tôi bịa ra thôi nên không có ý xúc phạm hay bẻ thuyền gì hết.Do tôi thấy mình lì quá mãi không nuốt trôi được vụ hẹn hò của ka thôi, không thể thoát khỏi jmj nên viết cái nì 🥲😔…
Jimin:Bỗng nhiên phát hiện chính mình đối với vị đại tiểu thư, đại tổng tài kia một loại cảm giác rất lạ, hỏi qua Seulgi, Seungwan , Sooyoung thì ra cảm giác đó là thích một người a! Tuy rằng trước đây chính mình có nhiều bạn gái nhưng đối với tất cả họ cũng không có loại cảm giác này!!!.Nhưng sao có thể mình lại thích nàng ta? Nàng chẳng coi ai ra cũng lại vô cùng coa ngạo! Lại có tính tiểu thư mãi không đổi, như thế nào có khả năng ta thích nàng!!!!!Minjeong:Chết tiệt cái tên hỗn đãn kia, ngươi dám không mang đại tiểu thư tổng tài ta để vào trong mắt a, đừng tưởng với dáng vẻ lưu manh mà ta đây không có cách trị ngươi, nói cho ngươi biết nhất định ta sẽ có biện pháp.…
Truyện chuyển ver.Tác giả: downpour0721___Tôi vẫn thường cho rằng, Kim Minjeong là một người hoàn hảo. Là bác sĩ trẻ có tiếng, xinh đẹp, nhà giàu, đứng trước bệnh nhân là thiên thần, đứng trước y tá là công chúa.Tôi vẫn thường cho rằng tôi là một người thất bại. Là kiến trúc sư trẻ không có tiếng, nhan sắc bình thường, tiền tích cóp vài năm vừa đủ xây một căn nhà trống hoác, đứng trước đồng nghiệp là Yu Jimin, đứng trước người thân là một con lười èo uột.Nhưng tôi vẫn thường khẳng định rằng, người thất bại như tôi sẽ có ít nhất một lần trong đời, mơ về người hoàn hảo như Kim Minjeong._______Hình Như Em Yêu Chị, là ngoại truyện rất dài của bộ fic "Hành Tinh Đi Lạc", về 2 nhân vật phụ là kiến trúc sư Yu Jimin và bác sĩ nhi Kim Minjeong. Mọi người có thể coi 2 phần này ở:☆ Phần 1. Hành Tinh Đi Lạc_Ngày Nắng (được cover bởi bạn ninglongbao)☆ Phần 2. Hành Tinh Đi Lạc_Đêm Mưa (cover bởi callaerimom, cũng như là acc chính của mình)Nếu bạn không có ý định xem hai phần này, có thể bỏ qua vì nó cũng không ảnh hưởng lắm tới cốt truyện._______- Nội dung truyện: Yu Jimin yêu Kim Minjeong. Kim Minjeong yêu bác sĩ Kim Nayoung. Bác sĩ Kim Nayoung đã đi nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Kim Minjeong giận bác sĩ Nayoung nên hẹn hò với Yu Jimin cho vui. Ơ thế mà vui thật =))- Yu Jimin sẽ nhỏ tuổi hơn Minjeong, Yizhuo và vẫn bằng tuổi Aeri.《 Cover chưa có sự cho phép của tác giả.…