jsolnicky ; người Hà Nội
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
" thơm quá, son của anh mùi dâu hả? "…
" giá như mình biết đến mọi người sớm hơn một chút "…
OOC,school au.Boylove,girlove,văn tục,Cp ở Lưu ý do hastag nhét không hết.Notp mời clickback.Drop vì bí ý tưởng + lười và vấn đề sức khoẻ.Cảm ơn vì đã ủng hộ.…
Chỉ để viết sếch…
Họ ghét nhau-cả trường biếtHọ yêu nhau-anh em còn đéo biết…
Những buổi học bất ổn báo trường báo lớp cùng với mối quan hệ mập mờ của học sinh cá biệt Minh Hiếu và học sinh giỏi Thành AnTrần Minh Hiếu: Gì? Nhóc lùn lùn kia là học sinh cấp ba rồi á!?Đặng Thành An: Tên khùng kia bị đúp à mà cao thế?Yêu cầu không mang fic đến chính chủ!!!…
Tình cảm của em phải đánh đổi bao nhiêu để được anh hồi đáp? Chân thành đổi được gì không?…
"Ủa tụi bây nhìn thấy người ta đỏ lè mà vẫn lao vô vậy á hả??""Thấy gì đâu anh? Tụi em mù màu, hihihi"___________________________"Mấy đứa thích chơi trò gì?""Dạ, chơi đùa tình cảm"___________________________…
em vẫn sẽ đợi người, đợi cả mùa thu.…
Đây là nơi tôi viết về câu chuyện của các otp của tôi nha. Mong mọi người hoan hỉ khi đọc nha…
chuyển ver: crush của tôi là mèo au: dieutacthien。゚゚・ 。・ ゚ ゚。 ゚。 𝘫𝘴𝘰𝘭𝘯𝘪𝘤𝘬𝘺 ゚・ 。・゚ bỗng một ngày bạn phát hiện crs bạn là mèo; lowercase; ֢ ♡! ✧ ⩩…
nhiều oneshort.kết cục vẫn luôn là về bên nhau.meo meo meo…
Trần Đăng Dương: năm hai khoa kinh tếLê Quang Hùng: năm tư khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcĐỗ Hải Đăng: Năm hai khoa luậtNguyễn Thanh Pháp: năm nhất khoa truyền thôngNguyễn Quang Anh: Năm nhất khoa thanh nhạcHoàng Đức Duy: Học sinh lớp 12 *Trường cấp ba Vie đối diện trường đại học ATSH nên Duy hay bay qua trường gặp mấy anh với lại bé nó cũng là thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ âm nhạc dù chưa chính thức lên đại họcNguyễn Thái Sơn: Năm tư khoa truyền thông, trưởng câu lạc bộ âm nhạcTrần Phong Hào: Đang học lên thạc sĩ kinh tế, thành viên câu lạc bộ âm nhạcTrần Minh Hiếu: Năm ba khoa kinh tếPhạm Bảo Khang: Năm ba khoa kinh tế, thành viên câu lạc bộ kịch…
"Phong Hào em thích anh...đã từ rất lâu rồi" - Cũng năm năm rồi cậu mới có đủ can đảm để thổ lộ với cậu trai kia.Phong Hào không đáp mà nhìn cậu dịu dàng khẽ cười. Cậu thay câu trả lời bằng một chiếc ôm, cậu nghĩ nó sẽ thiết thực hơn lời nói.…
anh quang anh khóa trên mê chết em đức duy khóa dưới.ở đây bế em duy.…
written by : tuyetdodođơn giản là lớp 10a1 và lớp 12a2 trường trung học phổ thông vieon đéo ưa nhau.texfic ft.văn xuôi ngõ.…
YÊU 1 - ĐAU 10Tôi là Trần Phong Hào. Tôi đem lòng yêu một ánh sao.Nguyễn Thái Sơn, cái tên ấy từ lâu đã khắc sâu trong tâm trí tôi, như một bản nhạc buồn mà tôi không thể nào ngừng nghe. Em là ánh sao mà tôi ngước nhìn suốt những tháng năm tuổi trẻ, một ngọn đèn dẫn lối cho tôi trong những ngày chông chênh nhất. Nhưng trớ trêu thay, dù tôi có vươn tay đến đâu, cũng chẳng thể chạm vào em.Tôi yêu em bằng tất cả những gì mình có. Yêu từ những điều nhỏ bé nhất một nụ cười, một ánh mắt, một câu nói vu vơ của em. Yêu đến mức, chỉ cần em quay đầu nhìn tôi một giây thôi, tôi cũng cảm thấy cả thế giới này trở nên ấm áp. Nhưng tình yêu ấy, dù tôi có cố gắng bao nhiêu, cũng chỉ là một cơn sóng lặng lẽ xô vào bờ, hết lần này đến lần khác, không bao giờ được đáp lại.Ban đầu, tôi nghĩ rằng chỉ cần chờ đợi, chỉ cần luôn ở bên cạnh em, một ngày nào đó, tôi sẽ có được vị trí trong tim em. Nhưng rồi tôi nhận ra, tôi không phải là người em tìm kiếm. Tôi chỉ là một ai đó, một sự tồn tại lặng lẽ bên lề cuộc đời em, một người có cũng được, không có cũng chẳng sao.Tình yêu của tôi cứ thế chồng chất theo thời gian.Tôi yêu em một.Tôi đau mười.Tôi đã thử quên, thử rời đi, nhưng mỗi khi em vô tình lướt qua tôi, mọi thứ lại vỡ òa. Hóa ra, tôi vẫn yêu em, vẫn không thể dứt bỏ. Nhưng có lẽ, một ngày nào đó, khi trái tim này không còn đủ sức để đau thêm nữa, tôi sẽ học cách buông tay.Vì một tình yêu không được đáp lại, dù sâu đậm đến đâu, cũng chỉ là một vết thương chẳng bao giờ liền sẹo.…
"mèo" gặp rắc rối vì nghiệp nó gây ra. người thương lại gặp rắc rối với "mèo".…
Khi người bạn yêu thương khóc, bạn sẽ chỉ ước rằng mình có thể là bờ vai cho người ấy dựa vào, là vòng tay để ôm hôn dỗ dành người ấy, là quá khứ, hiện tại và tương lai của người ấy.Seonghwa đã hứa rằng cậu sẽ dùng 3 tháng để xóa bỏ tình cảm của cậu, và trong 3 tháng này có người luôn bên cạnh để giúp cho Seonghwa vượt qua thử thách đó. Seonghwa không cần phải nỗ lực chịu đựng một mình, Seonghwa có những người trân trọng cậu luôn che chở, lo lắng, bảo vệ cậu bất kể cậu ở đâu làm gì. Những người đó, ở ngoài sáng hay trong tối, công khai hay ẩn núp, từng giờ từng phút, mọi lúc mọi nơi đều ân cần, yêu thương cậu và vì vậy cậu dưới sự yêu thương đó dần vượt qua khó khăn rồi học được cách tỏa sáng rực rỡ trên bầu trời và tự tạo ra bầu trời sao của riêng mình.Rồi cậu nhận ra rằng bản thân dần không thể sống thiếu họ, để rồi bản thân trở lên rối rắm vì tình cảm đó trở thành điều khó chấp nhận, họ là đồng nghiệp, là bạn bè thân thiết, là anh em của nhau. Sao cậu có thể để bản thân lặp lại sai lầm đó lần nữa. Và từ đó công cuộc truy đuổi của họ bắt đầu...- Cảnh báo: Seonghwa centric, đa phần các chi tiết là hư cấu. không nên liên tưởng câu chuyện này là sự thật.…
lowercase, textfic, văn xuôi.nhiều từ ngữ tục tĩu.…