Chờ cậu đến bao giờ !!!
Quen anh từ nhỏ, cả 2 cùng lớn lên bên nhau từ cấp 1 đến hết năm lớp 12. Cậu đã thương thầm anh nhưng chỉ sợ nói ra lại làm anh không hài lòng. Nên chỉ có thể giữ trong lòng đến khi cô gái làm anh phải lòng xuất hiện ...…
Quen anh từ nhỏ, cả 2 cùng lớn lên bên nhau từ cấp 1 đến hết năm lớp 12. Cậu đã thương thầm anh nhưng chỉ sợ nói ra lại làm anh không hài lòng. Nên chỉ có thể giữ trong lòng đến khi cô gái làm anh phải lòng xuất hiện ...…
Author: Anie Hai con người được sinh ra cùng ngày cùng giờ cùng tháng cùng năm.Nhưng...Họ là hai con người ở hai thế giới hoàn toàn khác nhau…
Người lạ - người thân - người yêu - kẻ thù - người yêu..Hạnh phúc là thứ mà con người ta phải luôn năm bắt, nếu để lỡ tuột mất thì có hối hận cũng không kịp.…
Nếu thời gian có thể quay trở lại, em vẫn sẽ lựa chọn làm như vậy. Với em chỉ như vậy là đủ. Thời gian có thể hàn gắn nỗi đau, nhưng vết sẹo vẫn còn đó. Trong một khoảnh khắc bất chợt, cơn đau cũ lại tái phát... khi ấy nỗi đau sẽ càng âm ỉ...…
tác giả : Nguyễn Nhật Ánhthể loại : Truyện teen, tiểu thuyết…
HunHan fic: You belong to me, Luhan! Au: Seobie Hunnie Thân tặng những bạn Hunhan shippers. Enjoy!!!…
Cũng giống như phần trước nhé…
ngôn tình, hiện đại, trọng sinh, giải trí vòng.…
Hôm nay, ta hẹn mộ phong đến đàm chia tay, hắn đến thời điểm, còn mang theo hắn tân bạn gái, ta tốt nhất bằng hữu.Ta đã muốn không hề thương tâm, bởi vì ta không hề thương hắn, nhưng nhìn đến xe tải hướng hắn chạy vội đi qua thời điểm, ta còn là liền xông ra ngoài, đem hắn đẩy ra.Cái loại này là bản năng phản ánh đi, ta không biết, ta chỉ biết chính mình bị xe tải phao khởi, phao thật sự cao rất cao, rơi xuống nháy mắt, ta nhìn thấy, hắn cùng với hắn trong lòng nàng.Tái mở mắt ra, người bên cạnh sự như trước, chính là, về tới ta mới quen hắn kia một năm, mười năm trước.Vận mệnh cho ta một lần nữa lựa chọn cơ hội, ta, còn có thể sẽ không tái lựa chọn hắn?Vận mệnh, vừa muốn cho ta một cái như thế nào luân hồi...... Ta chờ mong…
Thích một người, đến tột cùng là cái gì dạng?Nhìn thấy hắn hội vui sướng, không thấy được nàng hội tưởng niệm, ở chung khi ngọt ngào ấm áp.Vẫn là, nguyện ý vì đối phương nghĩa vô phản cố, chẳng sợ hy sinh hết thảy thậm chí sinh mệnh?Người trước bình thản tốt đẹp, người sau tắc kịch liệt động lòng người.Nhưng là, đối với vệ nếu tích mà nói, bùi ngạn thư vẫn là cái đá không xong da trâu đường, nhàm chán vô lại lại không đúng tý nào.Mà kinh sư thứ nhất chỉ có mỹ nam tử bùi ngạn thư, cũng không phải thực thưởng thức vị này cả ngày bản cái khối băng mặt thanh mai trúc mã.Bởi vì không dám chờ đợi theo bản năng làm bất hòa, sớm dung nhập cốt nhục biến thành thói quen cẩn thận quan tâm, trì độn tưởng thân tình hữu tình lưu tâm để ý, nguyên lai, này đó đều là thích không?…
Một cái đại thế giới phổ thông trạch nữ, ở nàng ba mươi ba sinh nhật khi đột nhiên phát hiện mình trở về trẻ con thời kì. Khiếp sợ về sau, nàng lòng tràn đầy kích động.Sống lại, nàng muốn một lần nữa sống một lần; sống lại, trên trời tặng nàng một cái biến dị đầu óc; sống lại, nàng muốn thay đổi kiếp trước cha mẹ hỏng bét vận mệnh; sống lại, nàng muốn thực hiện kiếp trước chưa xong tiếc nuối. . . . .Khi nàng thay đổi cha mẹ vận mệnh về sau, vốn định điệu thấp bình thường quá cả đời này, trên trời lại có đưa nàng một phần giải thưởng lớn, mà nàng có hay không muốn nhận đâu?Kia không hối hận không oán thủ hộ, kia cố chấp mà thâm tình mắt xanh lục, kia mảnh như mật võng tình ý như thế nào nàng nói có thể trốn liền lẫn mất rớt?…
Mạch Diêu: "Nghĩ tới một câu thơ!"Doãn Tây Hướng: "Ân, nói tới nghe một chút!"Mạch Diêu: "Phù dung trướng trời ấm áp cao khởi, quân vương từ nay về sau không còn sớm hướng!"Doãn Tây Hướng: "Bảo bối nhi, là đêm xuân khổ đoản ngày cao khởi!"Mạch Diêu: "Kia phù dung trướng ấm cái gì?"hắn ái muội hướng nàng nháy mắt mấy cái, dùng từ tính tiếng nói trả lời, "Độ đêm xuân..."Văn án nhịDoãn Tây Hướng: "Là ngươi đánh trước người sao?"Mạch Diêu: "Ân! Là nàng trước mắng ta, cho nên ta đánh nàng!"thật sự là đáng yêu nhanh, nhịn không được ở miệng nàng thượng hôn một cái, ngẩng đầu nói, "Chúng ta liền đánh ngươi , dù thế nào đi!"Lôi âu cùng tô địch bọn họ xem thẳng lắc đầu, còn tưởng rằng Doãn Tây Hướng hội nói cái gì, ai, cảnh sát đều đến đây, còn như vậy quán , rất bao che khuyết điểm !…
Nàng là cái không còn dùng được phế tử, mỗi người phỉ nhổ “Ách nữ”, không hiểu quy củ tiện nhânTrùng hợp dưới, nhận thức hoàng tử,“Thân nhân” Liền ý đồ thải nàng hướng lên trên điKhông ngừng đào hầm hãm hại nàng, lại đều ăn trộm gà bất thành còn mất nắm gạoKhông biếtBình tĩnh vô ba hoa đào đáy mắt cất dấu lệ quang, đủ để bắn thủng lòng ngườiNàng xem giống như nhu nhược, lại xử sự cực đoan, tâm ngoan thủ lạt, không từ thủ đoạnĐợi cho mọi người trở về chỗ cũ, lại hối tiếc không kịp --Làm một cái tà mị, cuồng vọng nam tử xuất hiện ở nàng sinh mệnh sau......Hắn tà mị cùng bừa bãi, gặp được của nàng tàn nhẫn cùng kiêu ngạo, rốt cuộc là hắn thắng của nàng nhân, vẫn là nàng trộm hắn tâm?…
"Ma quỷ có giết chết tôi cũng không sợ, chỉ sợ mất em, Trịnh Hạo Thạc""Em yêu anh,""Anh cũng vậy""Thạc Thạc chờ anh một chút nữa, một chút nữa anh sẽ tới với em "Lời cuối cùng anh nói với tôi....…
Đây là oneshot HUNHAN mị viết như quà Noel tặng mọi người. Có lẽ sẽ không được hay nhưng mn nhớ ủng hộ nha.…
Đây là nơi lưu trữ lại những điều Hannie suy ngẫm được và Hannie muốn truyền động lực đến cho những người cần chúng. Cảm ơn mọi người đã đọc.…
( Đây là một câu truyện do mình tưởng tượng) Có một ngôi trường bị đồn rằng: "Vào 12g đêm sẽ có những linh hồn oan ức bay lơ lửng "Và có hai anh chàng tên là Tom và Win rất tò mò muốn biết đó có phải là sự thật không ?Và câu chuyện bắt đầu từ đây....…