Spiky rose [F4 Thailand]
lưu ý : nữ chính không phải Gorya mà là Donna nhé .…
lưu ý : nữ chính không phải Gorya mà là Donna nhé .…
Cậu - Dra-101, một thí nghiệm thành công của vị bác học điên rồ Kavorot. Sinh ra đã bị nhuộm máu người, sống trong những nỗi ám ảnh lúc nhỏ. Hàng ngày bị nhốt trong hầm ngục tối để không bị phát hiện là một kẻ thí nghiệm. Kavorot chỉ cho cậu những quyển truyện mà ông đọc lúc nhỏ. Ông luôn coi cậu là con mình từ lúc nhận nuôi cậu. Khác với biệt danh bác học điên rồ, ông lại là một người ôn nhu, ấm áp nhưng cũng thật lãnh đạm với mọi người. Cuộc sống của cậu mặc dù bị đắm chìm trong hận thù nhưng cậu vẫn luôn xem ông là cha ruột của mình. Nhưng...Ông Trời lại chớ trêu thay, Kavorot trong lúc đang thì gán nghiệm vào người cậu thì đột nhiên một trận thiên giáng lôi tế xuống. Mạch điện bị trục trặc nên làm ra một vụ nổ. Và...cậu vô tình chết chính trong vụ nổ đó còn ông thì chỉ bị xay xước. Cũng vào lúc đó.....Tác giả: Roro ( Biệt danh ).Thể loại: Đam Mỹ, Nhất Thụ đa Công, np, Harem, Đại Boss Mỹ Nhân Lạnh Lùng Thụ x Các Anh Công Đủ Thể Loại.Tình trạng: Chậm hơn Rùa.…
Đây là câu chuyện có thật của bạn tui đấy. Nên mong mn sẽ ủng hộ nhé!…
Từ BFF trở thành người yêu .Lạ nhỉ mà thôi cũng... à mà khoan nó chả ổn gì cả…
Cốt truyện sẽ bám sát theo nội dung chính của bộ phim vườn sao băng thái nha mọi người nhưng ý tưởng nội dung ( có thay đổi nhiều đó ) sẽ là của mình nha ^v^…
ảo tưởng vl vl vl…
một cậu thanh niên tên kim ha Jin cậu năm nay 19 tủi lúc năm 5 tuổi cậu cùng bố mẹ mình đi du lịch nhưng ko may mấy bay bị gặp vấn đề và bị tai nạn . nhưng chỉ mình cậu là sống sót…
Câu chuyện này tui viết từ otp thứ 3 của tui cho nên có gì sai sót thì đừng ngại nói với tui nha.Chúc mn đọc chuyện vui vẻ…
Vầng trăng lơ lửng trên bầu trời, toả ra ánh sáng dịu dàng che chở nhân gian. Người ta từng tốn bao giấy mực ca ngợi vẻ đẹp ấy, nhưng chẳng ai nhìn được những vết rạn nứt âm thầm phủ kín nơi bờ khuất. Người ấy với trái tim mềm yếu, cũng mang theo một vùng tối âm thầm, như vết mực loang sau lớp giấy trắng. Chỉ khi đứng trước một tâm hồn trái ngược - kẻ mang ánh sáng sắc lạnh, hay cái nhìn lý trí sáng tỏ - mặt tối cảm tính kia không còn là điều phải giấu kín nữa. Như sóng biển phản hồi ánh trăng, như dạ quỳnh chỉ nở sau ánh hoàng hôn, bóng tối lặng lẽ kia cuối cùng cũng tìm thấy người có thể nhìn ra nó.…