Áo thun team building to be yourself, đồng phục đi biển, vải cotton 4 chiều mềm mịn==========#JK_Việt_Nam Chuyên: May, in và thiết kế đồng phục áo thun, áo sơ mi, tạp dề ngắn, tạp dề dài cho quán cafe, công ty, nhà hàng, quán ăn tiệm nail theo yêu cầu.☎️ Hotline: 0936.647.467 - 0962.004.400🏠 Địa chỉ: 79/4 Bờ Bao Tân Thăng, P.Sơn Kỳ, Q. Tân Phú, Tp.HCMWebsite: http://jkvn.vn…
Cơn gió đông lạnh lẽo và ác độc, mọi thứ cứ đến rồi đi như một quy luật bất biến và rồi, chính những quy luật đấy lại cướp đi những thứ có lẽ là quan trọng nhất của một đời người. Thời gian chữa lành tất cả nhưng chính nó cũng là một nguyên do ngăn cách tình yêu đôi ta, dù có là mười năm, năm mươi năm, dù cái chết có chia lìa, mặc khoảng cách địa lý có là vạn dặm, tôi vẫn luôn muốn tìm cách trở về. Nhưng rồi tôi cuối cùng cũng nhận ra sự tàn độc và thờ ơ từ chính những thứ đã trao cho mình hi vọng, trao cho mình sự chữa lành. Anh có nghe chứ?, em đang cố gắng để tìm cách trở về với hơi ấm dần đã quên đi những hồi ức quá khứ, chỉ mong khi được nhìn thấy anh một lần nữa, mong anh hãy nói "được rồi, mọi chuyện rồi sẽ ổn, em đã cố gắng nhiều rồi" nhiêu đó thôi đã khiến em có thêm động lực sống, có thêm rất nhiều hi vọng về tương lai. Sau này em sẽ có thể tự hào thuật lại những gì mà mình đã trải qua, những điều khiến ta khó quên đến tận bây giờ!Lưu ý:- mọi nhân vật, tình tiết, hình ảnh, câu chuyện, trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, mọi sự trùng hợp chỉ là ngẫu nhiên.- không sao chép, đăng tải lên bất kì nền tảng nào nếu chưa được sự cho phép của tác giả. Cảm ơn vì đã dành thời gian đọc truyện, mong bạn có những phút giây vui vẻ khi thưởng thức câu truyện này!Mọi chi tiết xin liên hệ:[email protected]…
Nói về các cặp đôi lầy yêu nhau và thả thính nhau trên instargamCác cặp đôi "-Liskook hoặc TeaLis hoặc BamLis-Jinsoo-HopeNie hoặc SugNie hoặc TeaNie -Minrose hoặc YugRose…
12 con người với 12 tính cách khác biệt nhưng họ đã góp vào nhau những hồi ức đẹp nhất. Thanh xuân của tớ là một màu xanh nhưng yên vui hay khổ đau thì chẳng ai biết được và dù cho có bước qua thanh xuân hay là dừng lại thì tớ vẫn trân quý nó. "Le lói le lói đóm lửa nhỏ Ai thắp khi nào chẳng biết đâu Nơi giấc mộng xanh xanh đó, Mắt ướt nhoè, lời ca thì dở dang."Author: Trái Chanh Pụng Pự.Status: Updating.Cập nhật vào Thứ Ba hàng tuần.Mong các bạn hãy COMT và VOTE cho tớ, đó là động lực để tớ viết tiếp!^^…
Bắt đầu lại con đường trở thành một người được vạn chúng kính ngưỡng, những người bạn đồng hành cùng kẻ thù lớn mạnh và đông đảo. [Chào Mừng bạn đến với Thiên Niên Đại Lục]☯Ta thông báo với các đạo hữu đó là tình hình ta sẽ chỉ có thể đăng 2-3 chương một ngày nên mong các vị cứ ước chừng mà đọc. Chúc các vị có trải nghiệm tốt nhất khi đọc☯…
Cô và anh là bạn cùng lớp và chung một con xóm nhỏ. Ngày ngày sau mỗi buổi chiều họ đều đến 1 cánh đồng bồ công anh. Nơi ấy đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ nhất tring lòng cả hai. Nhưng rồi...Nhiều năm sau gặp lại liệu họ còn nhận ra nhau và vui vẻ như xưa ?…
đơn giản là những thứ xàm tôi vẽ cx bllklưu giữ kỉ niệm là một điều đáng quan trọng đúng ko nè:3tôi ship nhiều kiểu nên có thể commen để tôi có thể vẽ một fic cho otp bạn nha:!…
Trong cái thế giới tăm tối và không mang bất kì màu sắc nào ở nơi em thì anh đã tới. Thật dịu dàng và nhẹ nhàng, như nắng mai lúc trời vẫn đang còn sương sớm, như một liều thuốc chữa lành, anh sưởi ấm cho tâm hồn em, soi sáng cho cái cuộc đời từ lâu đã chìm vào bóng đêm vô tận này.Nhưng anh ơi, liệu cái cơ thể dơ bẩn cùng tâm hồn nhơ nhuốc này có xứng đáng ở bên anh không?Liệu rằng một mai khi em tỉnh giấc khỏi cơn mộng mị, tất cả chỉ như là một cơn gió thoảng qua và biến mất vào hư không như thể chưa từng tồn tại ở đó?..."Seong Yohan, mặc dù miệng đời có nói gì đi chăng nữa, mặc kệ em vẫn không ngừng tự ruồng bỏ chính bản thân mình, mặc cho trên thế giới này không còn ai yêu thương em nữa thì xin em hãy nhìn lại phía sau, vẫn còn đây nơi cho em trở về, vẫn còn đây cái người yêu em bằng tất cả những gì anh ta có, vẫn còn ở đây cho em, một người chỉ dành riêng cho em mà thôi."..."Eli anh ơi, em yêu anh là thật, và em biết anh yêu em cũng là thật, nhưng chúng ta có thể vượt qua cái định kiến mà người đời nhẫn tâm áp đặt lên chúng ta không anh? Liệu khi giông bão qua đi, em và anh, chúng ta vẫn còn có thể bước tiếp cùng nhau trên một con đường nữa chứ? Và khi sau này chữ hiếu quá lớn đặt nặng lên đôi vai anh gầy yếu, thì anh sẽ chọn báo hiếu cho cha mẹ hay là dập đầu tạ lỗi trước bàn thờ tổ tiên đây?"...Sau cơn mưa trời lại sáng, giông bão qua đi em và anh cùng về lại bên nhau.Chúng ta một lần nữa tay trong tay, cùng đeo lên chiếc nhẫn bạc tượng trưng cho tình yêu to lớn không gì có thể chia cắt này.…