"...không hạnh phúc, thì sao?" Couple: Bùi Công Nam x Duy Khánh Zhou ZhouCảnh báo: OOC, tất cả các nhân vật đều không thuộc về tác giả, sản phẩm "delulu" nghiêm trọnggggg, xin hãy chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình, tui chỉ có trách nhiệm với sự tưởng tượng của tui ;)…
"Trầm luân" gợi lên cảm giác đau khổ, những vòng xoáy không thể thoát ra của số phận, trong khi "ánh trăng" là hình ảnh của sự sáng tỏ, nhưng cũng lạnh lùng và cô đơn…
(Đăng tải lại)Tên truyện: Mật NgọtTác giả: Revlis/ SilverNhân vật: Bùi Công Nam & Duy KhánhDisclaimer:Tất cả diễn biến trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Mọi nhân vật trong đây không ai thuộc về tác giả, họ thuộc về chính họ. Vui lòng không sao chép, chỉnh sửa, chuyển version.…
Viết cho một mùa hè đáng nhớ. Tuy rằng mã Tri kỷ là quá đẹp, quá mỹ mãn ở thế giới thực rồi, nhưng vẫn mong họ có thể đến được với nhau ở một thế giới song song khác, một thế giới fanfic nơi mà ai cũng được yêu thương và có quyền được mộng mơ.Thể loại: fanfiction, giới giải trí.Bối cảnh tưởng tượng 5 năm sau. Tên các nghệ sĩ là cue bừa chứ không có dụng ý gì khác (vì tui k đu Vbiz nên nhớ tên ai thì đưa người đó vào thôi).Cốt truyện hoàn toàn là tưởng tượng, vui lòng không liên hệ tới người thật.…
Tác phẩm: Ánh trăng vì người mất ngủTên khác: Nguyệt Lượng vì người mất ngủTác giả: Kim KhaThể loại truyện: Nguyên sang - Bách hợp - Cận đại hiện đại - Tình yêuThị giác tác phẩm: Chủ côngPhong cách tác phẩm: Nhẹ nhàngĐộ dài: 105 chương + 16 phiên ngoạiNhân vật chính: Lâm Ỷ Miên x Hứa Nguyệt Lượng…
Tìm được nhau khó đến vậy, sao giờ đây cất bước buông tayGặp được nhau khó đến vậy sao rời đi chẳng quay ngoảnh lạiTại sao không thể thấu hiểu, khi tim mình vẫn còn yêuSao để đôi môi nặng lời, sao lại khiến nước mắt rơi...…
Ngày trước, cứ mỏi mệt, tôi sẽ bỏ trốn. Chạy khỏi mọi thứ, để sóng át đi tiếng còi xe và nhịp sống ngột ngạt của một London mờ mịt và xa xôi.Cho đến khi, được gặp lại em.Hạnh phúc, từ đó, chẳng còn là những chuyến đi xa. Nó là buổi sáng em nhắn tin, kèm một bức ảnh mờ sương em chụp vội.Nó là chiều tôi cùng em dạo bước qua con đường ven công viên, gió lùa qua áo, em hát khe khẽ theo bài nhạc trong tai nghe, giọng nhỏ nhưng đủ làm tôi quên hết deadline.Nó là đêm muộn, chúng tôi ngồi trên sofa, em bật loa nhỏ, một bài hát cũ vang lên, mưa rơi ngoài kính, ánh đèn xa hắt lên khung cửa.Chỉ cần, bước vào nhà, ôm em là đủ...Theo bạn, tôi và em, chúng tôi là gì của nhau?Plot này được lên trước cả khi Một Nửa Hoàn Hảo có wrap chính thức. Cũng là câu chuyện mùa thu kế tiếp nằm trong series: Love You Till The End. Tuy nhiên, au cần xin phép "chủ nhân của câu chuyện" trước khi dùng làm inspired. May mắn bạn đã đồng ý🍬Mọi chi tiết trong fic hoàn toàn là giả tưởng, không có liên quan tới người thật. Vui lòng không đưa nó ra khỏi wattpad. Gracias 💛💙.…
Tác giả: Nam KhangEditor: YuujiNguồn: raw + QTTa tìm đến "Phù sinh lục ký" sau khi đọc "Em đợi anh đến ba mươi lăm tuổi", giống như xem một chuyện tình đã biết trước kết cục, vẫn không thể không cảm thán trước tình cảm của anh - Nam Khang. Một câu chuyện êm dịu như cơn gió mát giữa trưa mùa hạ, thanh lành và ngọt mát... nhưng, ai bảo yêu là không đau?! ---------------------Đôi lời của Gai:"Nếu hỏi đối với mình tình yêu nào đẹp nhất, mình sẽ không do dự là nói đó là tình yêu của Nam Khang. Cái thời điểm mình biết anh quá muộn, cái thời điểm mình được tiếp xúc với Phù sinh lục kí cũng quá muộn. Em rất tiếc, thật sự rất tiếc. Để rồi mỗi lần gặp chuyện buồn gì, nghĩ đến anh lại thấy càng đau lòng, để mình biết rằng như mình đã là quá hạnh phúc, ít ra là so với anh ấy."…
我等你到三十五岁 - Em đợi anh đến năm 35 tuổi Tác giả : Nam Khang Bạch KhởiNgười dịch / Edit : Snowie...----------Quyết định đem truyện này về Wattpad khá là tình cờ, bởi vì lúc ấy Gai đang lướt youtube và chợt thấy bài hát "Em đợi anh đến năm 35 tuổi" hiện ra ở một góc nho nhỏ, vì tò mò, có lẽ là duyên phận, mình click vào và nghe hết bài hát ấy, đau lòng, cảm thương thật sự. Rồi mình tìm mọi thông tin về bài hát ấy, và cái tên Nam Khang hiện ra. Và mình quyết định, đem câu chuyện của anh về đây. Để cho tất cả mọi người đều được đọc lời văn của anh, một con người với trái tim tha thiết yêu và được yêu nhưng đã ra đi mãi mãi...…
Warning cực bự: Tên fic chỉ là tên fic thôi, họ vừa vô địch MSI, họ phải luôn hạnh phúc trong bất kì vũ trụ nào.---Ở GEN.G có một sinh vật biết đi, có hình dáng giống human và có gương mặt giống Keroppi, tên là Kim Kiin.Ảnh là Beta. Chính xác là Beta cho đến cái lần chúng tôi say xỉn sau tiệc mừng vô địch CKTG.Ba tháng sau hôm đó, tôi lên chức bố.Bé Jiyeon nay đã biết cười, biết đi lon ton khắp nhà với đôi dép trái chân, biết bày trò lén đổ sữa vô chén cơm, và sáng nào cũng túm tóc tôi dậy bằng cái giọng ngọng nghịu đáng yêu. Tôi không biết từ khi nào, căn nhà nhỏ đã trở thành nơi tôi thấy tim mình mềm đi mỗi đặt chân về tới ngưỡng cửa.Tôi yêu gia đình nhỏ của mình.Cũng yêu anh ấy lắm.Nhưng người ta nói anh ấy hết yêu tôi rồi.…
[ Tác phẩm được đăng với mục đích đọc offline. ] Tùy bút: Em Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi Tác phẩm liên quan: Phù Sinh Lục Ký Tác giả: Nam Khang ( Bạch Khởi ) Editor: Bạch Nhật Mộng…
"Cậu có thôi đi không hả?""Mợ chịu lấy anh thì anh dừng lại.""Ai là mợ của cậu?" Trần Anh Khoa trừng mắt. "Tôi nhất quyết không bao giờ lấy cậu đâu, mời cậu út Sơn về cho."…
Tên truyện: Chênh vênh (In the mood for love)Tác giả: RevlisCặp đôi: Bùi Công Nam x Duy KhánhMọi diễn biến trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng. Toàn bộ nhân vật không thuộc về mình, họ thuộc về chính họ.…
Moon Woochan có một ước nguyện, đó là cùng Kim Kiin bên nhau thật lâu. Anh không dám dùng từ 'cả đời', chỉ mong bên nhau lâu nhất có thể. Nói trước thì bước không qua, cuối cùng người từ bỏ trước lại là Moon Woochan.Ước nguyện dưới ánh trăng ngày ấy không thể thành hiện thực, Moon Woochan không thể tiếp tục ở bên cạnh Kim Kiin nữa.…